Trong những năm gần đây, nhu cầu vay vốn luôn là một trong những mối quan tâm phố biến nhất của hầu hết chủ thể trong xã hội. Với nhiều mục đích khác nhau như là để thực hiện hoạt động kinh doanh hay để phục vụ cho nhu cầu của đời sống, người dân và doanh nghiệp có thể tiến hành vay vốn. Tuy vào từng trường hợp, nhu cầu và điều kiện mà việc vay vốn có thể là dễ hay khó. Bài viết dưới đây gửi tới cho quý bạn đọc thông tin về Cơ sở pháp lý cho việc ký hợp đồng cho vay giữa cá nhân và công ty.
1. Cơ sở pháp lý về quyền sử dụng vốn vào việc cho vay của doanh nghiệp
Điều 4 Thông tư 09/2015/TT-BTC ngày 29/01/2015 quy định:
“1. Các doanh nghiệp không phải tổ chức tín dụng (là các doanh nghiệp không thành lập, tổ chức và hoạt động theo hướng dẫn của Luật các tổ chức tín dụng) khi thực hiện các giao dịch vay, cho vay và trả nợ vay lẫn nhau sử dụng các cách thức thanh toán được quy định tại khoản 2 Điều 3 Thông tư này.
2. Các doanh nghiệp không phải tổ chức tín dụng khi thực hiện giao dịch vay, cho vay và trả nợ vay lẫn nhau bằng tài sản (không phải bằng tiền), đối trừ công nợ, chuyển giao nghĩa vụ nợ thực hiện theo hướng dẫn của pháp luật về doanh nghiệp.”
2. Cơ sở pháp lý tại Luật Doanh nghiệp 2020
Khoản 3 Điều 7 Luật Doanh nghiệp 2020 quy định: Doanh nghiệp có quyền lựa chọn cách thức, phương thức huy động, phân bổ và sử dụng vốn. Vì vậy, việc phân bổ nguồn vốn là một trong những quyền của doanh nghiệp, theo đó doanh nghiệp được tự do lựa chọn phương thức phân bổ và sử dụng vốn. Việc phân bổ và sử dụng vốn có thể được thực hiện dưới cách thức cho cá nhân, doanh nghiệp khác vay tiền, hoặc các loại tài sản khác.
Theo quy định tại Luật Doanh nghiệp 2020, có nhiều loại hình doanh nghiệp được phép vay, cho vay, bán tài sản, cụ thể:
Theo điểm d Khoản 2 Điều 55 Luật Doanh nghiệp 2020, Công ty TNHH 2 thành viên trở lên: HĐTV có quyền thông qua hợp đồng vay, cho vay, bán tài sản và hợp đồng khác do Điều lệ công ty quy định có giá trị từ 50% tổng giá trị tài sản trở lên được ghi trong báo cáo tài chính tại thời gian công bố gần nhất của công ty hoặc một tỷ lệ hoặc giá trị khác nhỏ hơn quy định tại Điều lệ công ty.
Theo điểm e khoản 1 Điều 76 Luật Doanh nghiệp 2020, Công ty TNHH 1 thành viên: Chủ sở hữu công ty có quyền thông qua hợp đồng vay, cho vay, bán tài sản và các hợp đồng khác do Điều lệ công ty quy định có giá trị từ 50% tổng giá trị tài sản trở lên được ghi trong báo cáo tài chính gần nhất của công ty hoặc một tỷ lệ hoặc giá trị khác nhỏ hơn quy định tại Điều lệ công ty;
Theo điểm 2 khoản 2 Điều 153 Luật Doanh nghiệp 2020, Công ty cổ phần: Hồi đồng quản trị có quyền thông qua hợp đồng mua, bán, vay, cho vay và hợp đồng, giao dịch khác có giá trị từ 35% tổng giá trị tài sản trở lên được ghi trong báo cáo tài chính gần nhất của công ty, trừ trường hợp Điều lệ công ty có quy định tỷ lệ hoặc giá trị khác và hợp đồng, giao dịch thuộc thẩm quyền quyết định của Đại hội đồng cổ đông theo hướng dẫn tại điểm d khoản 2 Điều 138, khoản 1 và khoản 3 Điều 167 của Luật Doanh nghiệp 2020.
3. Cơ sở pháp lý trong Bộ luật dân sự 2015
Điều 117 Bộ luật dân sự 2015 về điều kiện có hiệu lực của hợp đồng, bao gồm:
- Chủ thể có năng lực pháp luật dân sự, năng lực hành vi dân sự phù hợp với giao dịch dân sự được xác lập;
- Chủ thể tham gia giao dịch dân sự hoàn toàn tự nguyện;
- Mục đích và nội dung của giao dịch dân sự không vi phạm điều cấm của luật, không trái đạo đức xã hội.
Điều 468 Bộ luật dân sự 2015 quy định về lãi suất khi doanh nghiệp ký kết hợp đồng cho vay với cá nhân:
- Trường hợp các bên có thỏa thuận về lãi suất thì lãi suất theo thỏa thuận không được vượt quá 20%/năm của khoản tiền vay, trừ trường hợp luật khác có liên quan quy định khác. Căn cứ tình hình thực tiễn và theo đề xuất của Chính phủ, Ủy ban thường vụ Quốc hội quyết định điều chỉnh mức lãi suất nói trên và báo cáo Quốc hội tại kỳ họp gần nhất. Trường hợp lãi suất theo thỏa thuận vượt quá lãi suất giới hạn được quy định tại khoản này thì mức lãi suất vượt quá không có hiệu lực.
- Trường hợp các bên có thỏa thuận về việc trả lãi, nhưng không xác định rõ lãi suất và có tranh chấp về lãi suất thì lãi suất được xác định bằng 50% mức lãi suất giới hạn quy định tại khoản 1 Điều này tại thời gian trả nợ.
Điều 469 Bộ luật dân sự 2015 quy định về việc thực hiện hợp đồng vay không kỳ hạn:
“1. Đối với hợp đồng vay không kỳ hạn và không có lãi thì bên cho vay có quyền đòi lại tài sản và bên vay cũng có quyền trả nợ vào bất cứ lúc nào, nhưng phải báo cho nhau biết trước một thời gian hợp lý, trừ trường hợp có thỏa thuận khác.
2. Đối với hợp đồng vay không kỳ hạn và có lãi thì bên cho vay có quyền đòi lại tài sản bất cứ lúc nào, nhưng phải báo trước cho bên vay một thời gian hợp lý và được trả lãi đến thời gian nhận lại tài sản, còn bên vay cũng có quyền trả lại tài sản bất cứ lúc nào và chỉ phải trả lãi cho đến thời gian trả nợ, nhưng cũng phải báo trước cho bên cho vay một thời gian hợp lý.”
Điều 470 Bộ luật dân sự 2015 quy định về việc thực hiện hợp đồng vay có kỳ hạn:
“1. Đối với hợp đồng vay có kỳ hạn và không có lãi thì bên vay có quyền trả lại tài sản bất cứ lúc nào, nhưng phải báo trước cho bên cho vay một thời gian hợp lý, còn bên cho vay chỉ được đòi lại tài sản trước kỳ hạn, nếu được bên vay đồng ý.
2. Đối với hợp đồng vay có kỳ hạn và có lãi thì bên vay có quyền trả lại tài sản trước kỳ hạn, nhưng phải trả toàn bộ lãi theo kỳ hạn, trừ trường hợp có thỏa thuận khác hoặc luật có quy định khác.”
Trên đây là nội dung về Cơ sở pháp lý cho việc ký hợp đồng cho vay giữa cá nhân và công ty. Mong rằng nội dung trình bày này sẽ gửi tới cho quý bạn đọc những thông tin bổ ích. Nếu có câu hỏi hay cần tư vấn, vui lòng liên hệ với công ty luật LVN Group để chúng tôi có thể trả lời cho quý bạn đọc một cách nhanh chóng nhất.