Chúng ta thường gặp thuật ngữ “nguyên cửa hàng” có trên các giấy tờ pháp lý cá nhân như giấy khai sinh, thẻ căn cước công dân hoặc chứng minh nhân dân, hộ khẩu, hộ chiếu…Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu rõ nguyên cửa hàng là gì. Vậy nguyên cửa hàng được quy định thế nào? Nguyên cửa hàng và quê cửa hàng có gì khác biệt không? Công ty luật LVN Group sẽ thông tin đến bạn đọc những kiến thức này được cập nhật mới nhất hiện nay trong nội dung trình bày dưới đây.
1. Khái niệm nguyên cửa hàng là gì?
Căn cứ pháp lý
– Luật Hộ tịch năm 2014
– Thông tư 36/2014/TT-BCA quy định về biểu mẫu sử dụng trong đăng ký quản lý cư trú
– Nghị định 170/2007/NĐ-CP sửa đổi, bổ sung một số điều của Nghị định số 05/1999/NĐ-CP ngày 03 tháng 02 năm 1999 của Chính phủ về Chứng minh nhân dân
Khái niệm nguyên cửa hàng
Căn cứ vào những căn cứ pháp lý trên có thể hiểu nguyên cửa hàng là gì như sau:
– Nguyên cửa hàng là một thuật ngữ pháp lý được sử dụng để chỉ nguồn gốc của một con người trên lãnh thổ Việt Nam. Tại Thông tư 36/2014/TT-BCA, nguyên cửa hàng được pháp luật hướng dẫn xác định dưới đây:
+ Ghi nguyên cửa hàng theo giấy khai sinh.
+ Trường hợp không có giấy khai sinh hoặc giấy khai sinh không có mục này thì ghi theo nguồn gốc, xuất xứ của ông, bà nội hoặc ông, bà ngoại.
+ Nếu không xác định được ông, bà nội hoặc ông bà ngoại thì ghi theo nguồn gốc, xuất xứ của cha hoặc mẹ.
+ Phải ghi cụ thể địa danh hành chính cấp xã, cấp huyện, cấp tỉnh. Trường hợp địa danh hành chính đã có thay đổi thì ghi theo địa danh hành chính hiện tại.
Do đó, có thể hiểu nguyên cửa hàng được xác định dựa trên nguồn gốc của ông/bà nội/ngoại hoặc cha/mẹ của người đang xác định nguyên cửa hàng,
2. Phân biệt nguyên cửa hàng và quê cửa hàng
– Căn cứ Khoản 8, Điều 4, Luật Hộ tịch 2014, quê cửa hàng của cá nhân được xác định theo quê cửa hàng của cha hoặc mẹ theo thỏa thuận của cha, mẹ hoặc theo tập cửa hàng được ghi trong tờ khai khi đăng ký khai sinh.
– Do đó, quê cửa hàng và nguyên cửa hànglà gì đều được sử dụng để chỉ nguồn gốc của một con người trên lãnh thổ Việt Nam. Trong đó:
+ Nguyên cửa hàng được xác định chủ yếu dựa theo nguồn gốc của ông/bà nội/ngoại người cần xác địn.
+ Quê cửa hàng lại được xác định chủ yếu dựa theo nguồn gốc, xuất xứ của cha mẹ người cần xác định.
Theo đó, so với nguyên cửa hàng thì quê cửa hàng được xác định gần về quan hệ huyết thống hơn một đời.
3. Phân biệt nguyên cửa hàng và nơi sinh
– Căn cứ Khoản 1, Điều 4, Nghị định 132/2015/NĐ-CP hướng dẫn cách xác định nơi sinh của một người trên lãnh thổ Việt Nam như sau:
+ Nơi sinh của trẻ em được xác định theo Giấy chứng sinh do cơ sở y tế có thẩm quyền cấp.
+ Trường hợp không có Giấy chứng sinh thì xác định theo giấy tờ thay Giấy chứng sinh. Như:
- Văn bản của người làm chứng xác nhận về việc sinh
- Giấy cam đoan về việc sinh
- Biên bản xác nhận việc trẻ bị bỏ rơi do đơn vị có thẩm quyền lập
- Văn bản chứng minh việc mang thai hộ
+ Đối với trẻ em sinh tại cơ sở y tế thì nơi sinh phải ghi rõ tên của cơ sở y tế và tên đơn vị hành chính cấp xã, huyện, tỉnh nơi có cơ sở y tế đó.
+ Trường hợp trẻ em sinh ngoài cơ sở y tế thì ghi rõ tên đơn vị hành chính cấp xã, huyện, tỉnh nơi trẻ em sinh ra.
– Vì vậy, so với nguyên cửa hàng là gì chỉ nguồn gốc của con người thì nơi sinh chỉ là nơi mà người đó được sinh ra. Có thể nơi một người được sinh ra không phải là nguyên cửa hàng của họ.
Trên đây là những quy định về nguyên cửa hàng là gì mà Công ty luật LVN Group gửi đến bạn đọc. Hy vọng với những thông tin này đã có thể giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về thuật ngữ pháp lý này. Đồng thời, khi thực hiện khai báo thông tin cá nhân, thực hiện các thủ tục hành chính, bạn đọc có thể phân biệt được những thuật ngữ dễ bị nhầm lẫn với nguyên cửa hàng là nơi sinh và quê cửa hàng. Nếu bạn đọc còn có những vướng mắc nào khác hãy liên hệ với chúng tôi để được tư vấn và trả lời.