Quy định này bắt nguồn từ nội dung của pháp luật về cạnh tranh không lành mạnh trước đây, theo đó cấm thương nhân tìm cách phá vỡ quan hệ hợp đồng ổn định của đối thủ cạnh tranh với khách hàng. Trong thời kì đó, ngay cả các hình thức lôi kéo khách hàng của doanh nghiệp khác bằng cách giảm giá, ưu đãi cũng có thể bị coi là cạnh tranh không lành mạnh, nếu như khách hàng vốn có quan hệ lâu dài từ trước với đối thủ cạnh tranh và các điều kiện giảm giá, ưu đãi tỏ ra quá lớn so với thông lệ kinh doanh trong ngành. Tuy nhiên, khi nền kinh tế xã hội phát triển, cơ chế cạnh tranh ngày càng mạnh mẽ, khả năng tìm kiếm đối tượng khách hàng mới bị thu hẹp lại và các doanh nghiệp tất yếu phải cạnh tranh bằng cách giành giật khách hàng của nhau. Các hoạt động lôi kéo khách hàng bằng khuyến mại, ưu đãi được và đặc biệt là giảm giá được chấp nhận là hình thức cạnh tranh chính đáng, đem lại lợi ích cho người tiêu dùng và qua đó nâng cao phúc lợi xã hội nói chung. Ngoại trừ trường hợp bán hàng, cung ứng dịch vụ dưới giá thành toàn bộ nhăm loại bỏ đôi thủ cạnh tranh như quy định tại khoán 1 Điều 13 Luật cạnh tranh năm 2018. Pháp luật về cạnh tranh không lành mạnh chỉ cấm những hình thức giành giật khách hàng bị coi là bất chính, đi ngược lại nguyện vọng của khách hàng, người tiêu dùng.

Luật cạnh tranh cấm hai hình thức ép buộc là đe dọa và cưỡng ép. Theo Điều 127 Bộ luật dân sự năm 2015:

“đe dọa, cưỡng ép trong giao dịch dân sự là hành vi cố ý của một bên hoặc người thứ ba làm cho bên kia buộc phải thực hiện giao dịch dân sự nhằm tránh thiệt hại về tính mạng, sức khỏe, danh dự, uy tín, nhân phẩm, tài sản của mình hoặc của người thân thích của mình”

Có thể hiểu hình thức đe dọa đồng nghĩa với “đe dọa gây thiệt hại”. Hành vi đe dọa có thể thực hiện bằng lời nói hoặc hành động khiến cho người bị đe dọa ý thức được hậu quả thiệt hại có thể xảy ra và buộc phải làm theo ý muốn của người đe dọa nhằm tránh thiệt hại. cần lưu ý hành vi này có thể rất gần với tội phạm, đặc biệt trong trường họp đe dọa sử dụng vũ lực. Trong trường hợp xác định hành vi đã mang tính chất hình sự, cơ quan xử lí sẽ không áp dụng pháp luật về cạnh tranh không lành mạnh mà chuyển vụ việc sang cơ quan nhà nước có thẩm quyền để xử lí hình sự nhằm áp dụng chế tài hình sự phù họp với mức độ nghiêm trọng của vụ việc.

Cưỡng ép được hiểu là các biện pháp tạo áp lực khác ngoài việc “đe dọa gây thiệt hại” nói trên, khiến cho đối tượng bị hạn chế về tự do ý chí và phải hành động theo mong muốn của bên thực hiện hành vi. Các áp lực này có thể xuất phát từ hoàn cảnh kinh tế, mệnh lệnh hành chính hay quan hệ xã hội và có thể được chấp nhận trong một số hoàn cảnh. Trong từng vụ việc cụ thể, cơ quan thực thi sẽ phải đánh giá hành vi gây áp lực có chính đáng, hợp lí, phù họp với “chuẩn mực thông thường về đạo đức kinh doanh” hay không để kết luận về vi phạm.

Mọi vướng mắc liên quan đến luật canh tranh, Hãy gọi ngay: 1900.0191 để được Luật sư của LVN Group tư vấn pháp luật cạnh tranh trực tuyến qua tổng đài điện thoại.

Trân trọng./.

Bộ phận tư vấn pháp luật cạnh tranh – Công ty luật LVN Group