“Bán” láng giềng gần…
Nhà bà N. và nhà bà H. vốn là hàng xóm láng giềng lâu năm ở phường 24. Giữa hai nhà có chung cái sân phía trước. Một lần bà N. kê chậu kiểng của nhà mình sát với ranh giới chung của sân thì bà H. không đồng ý. Thế là mâu thuẫn tích tụ, hai bên thường xuyên nảy sinh hiềm khích từ những việc cỏn con.
Chiều 4-2-2008, bà N. đi làm về thì thấy có một đống rác từ trên trời rơi xuống chắn lối đi vào nhà. Chậu cây kiểng nhà bà kê sát ranh giới chung với nhà bà H. cũng không còn ở vị trí cũ nữa. Bà N. liền dắt xe vào nhà rồi quay ra kê lại chậu kiểng vào chỗ cũ. Lúc này, bà H. đang ở trong nhà thấy vậy chạy tới ngăn cản, hất bể chậu kiểng của bà N. Bà N. phản ứng lại, hai bên to tiếng chửi nhau và con chó của bà H. từ trong nhà đã nhảy xổ ra cắn bà N.
Cùng lúc đó, chồng của hai bà cũng chạy ra bênh vợ. Chồng bà H. định dùng cây hành hung chồng bà N. nhưng nhờ hàng xóm can ngăn kịp thời nên xô xát đã không xảy ra.
Luật sư tư vấn pháp luật dân sự trực tuyến (24/7) gọi số: 1900.0191
Nhất quyết hơn thua!
Sau đó, bà N. ra Trung tâm Y tế quận Bình Thạnh chích ngừa dại hết 465 ngàn đồng. Quay về, bà yêu cầu bà H. phải bồi thường tiền thuốc. Theo bà, bà H. có lỗi khi không đeo rọ, khớp miệng cho chó. Bà không vào nhà bà H. mà chỉ đứng ở ngoài sân, con chó bà H. từ trong nhà lao ra cắn bậy thì chủ nó phải bồi thường cho bà.
Lúc đầu bà H. không chịu thừa nhận chó nhà mình cắn bà N. nên không chịu bồi thường và thách bà N. đi thưa kiện. Bà N. liền nộp đơn khiếu nại yêu cầu UBND phường 24 giải quyết. Bà N. còn tố cáo rằng con chó nhà bà H. đã cắn nhiều người trong xóm, kể cả chính con của bà H. nó cũng không tha nhưng mọi người đều cho qua vì tính tình bà H. quá hung dữ.
Gần một tháng sau, UBND phường 24 đã mời hai bên đến hòa giải. Lúc đầu, bà H. nhất quyết không chịu nhận chó của mình đã cắn bà N. và yêu cầu chính quyền cử người xác minh. Cảnh sát khu vực cho biết là đã cùng với cán bộ tư pháp phường xác minh sự việc rồi, việc chó của bà H. cắn bà N. hoàn toàn là sự thật. Sau khi được cán bộ phường phân tích thiệt hơn, lúc đó bà H. mới chịu nhìn nhận chó của mình đã cắn bà N. nhưng lại chỉ chịu đền 235 ngàn đồng (1/2 tiền thuốc) do… “số tiền thuốc quá lớn nên không đủ khả năng kinh tế”.
Bà N. không đồng ý nên UBND phường 24 đã lập biên bản hòa giải không thành và đề nghị bà khởi kiện ra TAND quận Bình Thạnh. Khi ký vào biên bản, bà H. còn ráng viết thêm rằng: “Tôi không biết chó tôi có cắn bà N. không. Do sự xui, tôi đồng ý bồi thường một nửa số tiền” (nguyên văn – NV).
Theo TAND quận Bình Thạnh, sau khi tòa thụ lý, bà H. không chịu đến tham gia hòa giải theo giấy triệu tập của tòa nên tòa chưa đưa vụ án ra xử được. Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin về diễn biến của vụ kiện ngộ nghĩnh này.
Chỉ vì ghét nhau?
Lúc hai bên đương sự đến tòa viết bản tự trình bày, cán bộ TAND quận Bình Thạnh đã động viên, thuyết phục họ rằng đây chỉ là một mâu thuẫn nhỏ, hai nhà nên tự hòa giải với nhau để tránh mất đi tình làng nghĩa xóm. Mặt khác, tòa cũng không phải huy động cả một guồng máy để xử lý những việc cỏn con như thế này nhưng cả hai bên vẫn cương quyết không ai chịu nhường ai.
Thậm chí, đến khi vị cán bộ tòa tự nguyện lấy ra 500 ngàn đồng tiền túi đưa cho bà H. để đền cho bà N. nhằm chấm dứt vụ kiện thì bà H. vẫn khăng khăng không chịu và nói: “Tôi mà đền cho nó, lần sau nó leo lên đầu tui nó ngồi thì sao?”…
SOURCE: BÁO PHÁP LUẬT TPHCM – HỒNG TÚ
Trích dẫn từ: http://www.phapluattp.vn
(MINH KHUE LAW FIRM: Bài viết được đăng tải nhằm mục đích giáo dục, phổ biến, tuyên truyền pháp luật và chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước không nhằm mục đích thương mại. Thông tin nêu trên chỉ có giá trị tham khảo vì vậy Quý khách khi đọc thông tin này cần tham khảo ý kiến Luật sư của LVN Group, chuyên gia tư vấn trước khi áp dụng vào thực tế.)