Các quyền chọn chứng khoán (STOCK OPTIONS) là phương thức qua đó các chủ doanh nghiệp cho quyền chọn chứng khoán để khuyến khích các nhà điều hành và nhân viên chủ chốt về quyền lợi của tư cách thành viên và cơ hội để dự phần vào cơ sở tăng giá trị Vốn của công ty như được phản ánh bằng giá của các cổ phần thông thường của công ty.

A method whereby the owners of businesses grant executives and key employees the incentive of partnership interest and the opportunity to share on a capital basis in the increased value of the company as reflected in the price of its common shares.

Theo quan điểm của công ty, các quyền chọn chứng khoán cung cấp phương tiện để thu hút, duy trì và khuyến khích người có tài nầng điều hành, đồng thời thưởng xứng đáng cho các nhà điều hành và các nhấn viên có triển vọng và tài năng. Theo quan điểm của các nhân viên, các quyền chọn chứng khoán biểu thi khoản bù đắp thêm phải chịu thuế trên cơ sở lợi nhuận tư bản, thể hiện quyền lợi của chủ nhân trong công ty ở mức độ và tư cách nào đố. Hơn nữa, trong trường hợp người chết, các quyền chọn chưa sử dụng quyền mua thêm ưu đãi có thể được người thừa hưởng hoặc Người hưởng tài sản di chúc sử dụng quyền mua thêm ưu đãi. Sự chỉ trích chính về các quyền chọn chứng khoán là chúng ràng buộc sổ phận của người điều hành vào những thay đổi thất thường của thị trường và tới mức độ đó các quyền chọn này có chiều hướng hướng sự chú ý khỏi trách nhiệm chủ yếu của người ấy, là xây dựng và cũng có chính doanh nghiệp ấy.

From the company’s viewpoint, stock options provide a vehicle with which to attract, retain and stimulate executive talent and at the same time properly reward competent and promising executives and employees. From the latter’s standpoint, stock options represent additional compensation taxed on a capital gains basis, a proprietary interest in the company, and to some extent, a status symbol. Furthermore, unexercised options, in case of death, may be exercised by the beneficiary or estate. The main criticism of stock options is that they hitch the executive’s star to the vagaries of the market, and to that extent, tend to divert his attention from his primary responsibility-that of building and fortifying the enterprise itself.

Qua năm mươi năm đã chứng kiến sự phát triển lành mạnh để hiểu được vai trò của các chủ doanh nghiệp về sự thuận lợi của quyền sở hữu chứng khoán bởi các nhà điều hành có trách nhiệm về lợi nhuận. Điều này biểu hiện rất rõ vào các năm của thập niên 1930. Khi đó các công ty gặp khó khăn và cần phải có sự quản lý vững vàng để đưa các công ty thoát ra khỏi hoàn cảnh đố nhưng các công ty này không thể đài thọ được số lương cần thiết để thu hút các nhà điều hành xuất sắc mà các công ty chỉ có thể tiến cử một Người ở mức lương vừa phải và các quyền chọn chứng khoán tồn đọng. Cách nay ít năm, Thị trườngChứng khoán New York đã báo cáo là trên 40% các công ty được niêm yết trên Sở Giao dịch đã có kế hoạch quyền chọn chứng khoán.

The past fifty years have seen a healthy growth in understanding on the part of the owners of businesses in the advantage of stock ownership by executives who are responsible for profits. This was especially true in the 1930’s. Then companies that were in difficulty and required strong management to get them out but couldn’t afford the necessary salaries to attract top executives could bring a man in at a modest salary and heavy stock options. A few years ago, the New York Stock Exchange reported that over 40% of the firms listed on the Exchange had stock option plans. Điều 421 của Internal Revenue Code (Bộ thuế thu nhập trong nước) năm 1954 cấm các người có quyền chọn mua bán chứng khoán chọn chứng khoán dưới hai năm và quy định họ phải giữ nó ít nhất sáu tháng trước khi bán. (Trích từ bài báo nhan đề “Stock Options – an Incentive in Reverse”, củạ David L. Jones trong tạp chi Financial Analyst’s, tháng 11 -12 năm 1962.)

Section 421 of the Internal Revenue Code of 1954 prohibits optionees from taking up their stock in less than two years and requires that they hold it for at least six months before selling. (Excerpted from an article entitled “Stock Options – an Incentive in Reverse, ” by David L. Jones in the Financial Analyst’s Journal, November-December 1962.)