Định đề Coase (Coase’s theorem) là định đề dựa trên lập luận cho rằng các ảnh hưởng ngoại hiện không gây ra tình trạng phân bổ sai nguồn lực nếu không có chi phí giao dịch cũng như quyền sở hữu được xác định chính xác và có hiệu lực. Trong điều kiện như vậy, các bên – nhà sản xuất và người phải chịu ảnh hưởng ngoại hiện – có động cơ thoả thuận với nhau để đi đến hành vi trao đổi có lợi cho cả hai bên, tức tự nội hiện hoá các ảnh hưởng ngoại hiện. Định để trung tính này khẳng định kết cục của quá trình trao đổi là như nhau đối với người sản xuất và người chịu ảnh hưởng ngoại hiện, có quyền phủ quyết đối với sự sử dụng nguồn lực.