Hiệp hội tín dụng là hợp tác xã tài chính phi lợi nhuận cho vay cá nhân, và cung ứng dịch vụ ngân hàng cho các cá nhân như tham gia trái phiếu thường, thường thực hiện trong cùng công ty. Việc giảm quy định trong nghiệp vụ ngân hàng từ những nàm 1970, đã cho phép các hiệp hội tín dụng cung ứng nhiều dịch vụ ngân hàng như các ngân hàng thương mại, ngân hàng tiết kiệm, và các hiệp hội tiết kiệm và cho vay. Các hiệp hội tín dụng được cấp phép liên bang có thể nhận thế chấp nhà ở và phát hành thẻ tín dụng.

Nhiều hiệp hội tín dụng cũng cung cấp các tài khoản giao dịch chịu lãi (được coi là tài khoản hối phiếu cổ phần. Các hiệp hội tín dụng có thể tính lãi suất thấp hơn thị trường cho các khoản vay, trong khi trả lãi suất cao hơn cho người gửi tiết kiệm vì họ được miễn thuế tiểu bang và liên bang. Đạo luật Thành viên Hiệp hội Tín dụng năm 1998 cho phép các hiệp hội tín dụng mở rộng thành viên tiềm năng, bằng cách thu hút thành viên từ nhiều nhóm nghề nghiệp, miễn là mỗi nhóm thành viên được giới hạn ở mức 3000 cá nhân. Các hiệp hội tín dụng lấy quỹ hoạt động từ các cổ phần mua bởi các chủ sở hữu là thành viên, và trả cổ tức (thay cho thanh toán tiền lãi) từ lợi nhuận.

Cục quản trị hiệp hội tín dụng quốc gia, một cơ quan liên bang độc lập được cấp phép năm 1970, là cơ quan điều phổi cơ sở của các hiệp hội tín dụng quốc gia (được cấp phép liên bang). Nó cũng điều hành Quỹ Bảo hiểm Cổ phần Hiệp hội Tín dụng Quốc gia, đưa ra bảo hiểm tiền gửi cổ phần lên đến 100,000$ mỗi tài khoản cho các hiệp hội tín dụng tiểu bang và liên bang đủ điều kiện, và cơ quan thanh toán trung ương, một nhà cho vay cuối cùng của các hiệp hội tín dụng.