Ích lợi đếm được (cardinal utility) là khái niệm này có hai nghĩa. Nghĩa thứ nhất, và ít có khả năng xảy ra hơn, là người ta có thể tính ích lợi thu được từ việc tiêu dùng một tập hợp hàng hoá và gán cho nó một con số nhất định. Jevon gọi chúng là các “đơn vị ích lợi” (mils) và cho rằng có thể so sánh chúng với nhau như so sánh đơn vị trọng lượng, chiều dài, dung tích (trong cuốn Lý thuyết kinh tế chính trị xuất bản năm 1871).

Nghĩa thứ hai, được sử dụng rộng rãi hơn, chỉ liên quan tới các khoảng nằm giữa các mức lợi ích, Chẳng hạn nếu người tiêu dùng phân biệt 4 mức lợi ích là 1, 2, 3 và 4, chúng ta nói anh ta đã xác định mức ích lợi của mình bằng số đếm, Nhưng sự khác nhau giữa cách xác định khoảng và cách xác định bằng số tuyệt đối nêu trên là ở chỗ việc xác định khoảng không cần chúng ta phải gán cho mỗi mức ích lợi một số đếm.

Nhìn chung, hiện nay các nhà kinh tế không tin rằng có thể tính được ích lợi bằng số đếm như trên. Và chính sự phê phán tính chất phi hiện thực của quan điểm ích lợi đếm được đã dần đến sự ra đời của quan điểm ích lợi thứ tự.