Trước năm 1971, Lãi suất Ngân hàng là lãi suất tối thiểu mà ngân hàng Anh áp dụng để tái chiết khấu các chứng phiếu hợp lệ khi chúng được đưa tới phòng chiết khấu. Nhu cầu tái chiết khấu loại chứng phiếu này phát sinh khi hệ thống ngân hàng không đủ phương tiện thanh toán và các ngân hàng muốn lấy lại số tiền cho vay không kỳ hạn mà họ dã cho ngân hàng chấp nhận (hối phiếu) vay. Nếu Ngân hàng Anh không tự mình giải quyết tình hình thiếu hụt này, ngân hàng chấp nhận buộc phải yêu cầu Ngân hàng Anh thực hiện chức năng người cho vay cuối cùng. Lãi suất Ngân hàng là lãi suất chi đạo và Ngân hàng Anh thay đổi nó khi cần thay đổi chính sách. Sự thay đổi này có ý nghĩa quan trọng vì nó tác động tới các loại lãi suất ngắn hạn khác thông qua việc gây ảnh hưởng tới lãi suất mà các ngân hàng chiết khấu chấp nhận. Ngoài ra, theo thoả thuận trong thời kỳ trước tháng 9 năm 1971, các ngân hàng thanh toán thay đổi lãi suất tiền gỉri và lãi suất cho vay của chính họ theo cùng một hướng với Lãi suất Ngân hàng và cách làm này có ảnh hưởng rộng lớn đối với các trung gian tài chính và thị trường tài chính. Vào năm 1971, lãi suất ngân hàng được thay thế bằng lãi suất cho vay tối thiểu (MLR). Lãi suất này hoàn thành một số chức năng của nó và ít nhất trong một thời gian, nó gây ra tác động trực tiếp và thôi không được áp dụng nữa khi có những thay đổi được đưa ra vào tháng 8 năm 1981.