Luật chống độc quyền là luật được xây dựng nhằm ngăn chặn độc quyền hay các thông lệ kinh doanh giới hạn sự cạnh tranh thị trường tự do. Cho dù chỉ có 40 tiểu bang chấp nhận đạo luật này, các bộ luật quan trọng hơn là những luật liên bang sau:

(1) Bộ luật Chống độc quyền Sherman (Sherman Antitrust Act) năm 1890, cấm độc quyền, hạn chế thương mại, cấm tập đoàn kinh doanh (được gọi là trusts), các tổ chức này được tạo ra với mục đích duy nhất là hạn chế cạnh tranh;

(2)Bộ luật của ủy ban Thương mại Liên bang (Federal Trade Commission) năm 1914, sáng lập ủy ban Thương mại Liên bang, một cơ quan liên bang có quyền quy định về hoạt động thương mại giữa các bang, thẩm tra các hoạt động kinh doanh (ngoại trừ những hoạt động của ngân hàng) và ban hành các lệnh cưỡng chế;

(3) Bộ luật Chống độc quyền Clayton (Clayton Antitrust Act) năm 1914 và các thông tư bổ sung, sửa đổi, cấm các hợp đồng cấu kết, liên kết giữa các ban quản trị, và một số hình thức thâu tóm của công ty mẹ.