Mở rộng tín dụng trong nước, sự, quy mô (domestic credit expansion) là tổng lượng tiền đôi khi được Quỹ Tiền tệ Quốc tế sử dụng khi nó yêu cầu một nước thành viên bị thâm hụt cán cân thanh toán phải thắt chặt tiền tệ với tư cách điều kiện để nhận được nguồn lực của nó. Hai yếu tố chủ yếu của sự mở rộng tín dụng trong nước là tỷ lệ thay đổi hàng năm của cung ứng tiền tệ trong nước (có thể định nghĩa theo nhiều cách khác nhau) và tỷ lệ thay đổi hàng năm trong vay nợ nước ngoài của khu vực nhà nước và tư nhân. Trong hệ thống tỷ giá hối đoái cố định, việc mở rộng tiền tệ quá mức do gia tăng cung ứng tiền tệ hoặc vay nợ nước ngoài có thể làm cho mức giá trong nước tăng nhanh hơn mức tăng giá của các nước bạn hàng và gây ra tình trạng thâm hụt cán cân thanh toán. Bởi vậy, việc thắt chặt tiền tệ (hoặc cách cuối cùng là phá giá) là cần thiết để lập lại trạng thái cân bằng trong cán cân thanh toán. Một số người lại cho rằng trong chế độ tỷ giá hối đoái thả nổi, việc kiểm soát chặt chẽ quá trình mở rộng tiền tệ không có tính chất cấp bách như vậy, bởi vì xu hướng chênh lệch giá cả ngày càng tăng giữa các nước bị loại trừ bởi những biến động của tỷ giá hối đoái.