Nghịch lý của tiết kiệm (paradox of thrift) là sự mâu thuẫn giữa bản chất tốt đẹp của tiết kiệm và những hậu quả không mong muốn của nó. Nếu các hộ gia đình muốn tiết kiệm nhiều hơn, thì tổng mức chỉ tiêu hay tổng cầu của nền kinh tế sẽ giảm, dẫn đến sản lượng và việc làm giảm.

Trong hình 87, chúng ta thấy sản lượng giảm từ y, xuống còn Y2 khi hàm tiết kiệm thay đổi từ s sang S| (dốc hơn) hoặc (dịch chuyển lên trên) vì các hộ gia đình muốn tiết kiệm nhiều hơn tại mọi mức thu nhập. Trong cả hai trường hợp, các hô gia đình cuối cùng không tiết kiệm được nhiều hơn (quy mô tiết kiệm không thay đổi: sf=s2=s và phải luôn bằng /). Nếu hàm đầu tư dốc lên và phụ thuộc vào thu nhập (đường /’), thì không những thu nhập giảm (từ y, xuống còn y4), mà ngay cả tiết kiệm cũng giảm từ (X, xuống S4). Như vậy trong cả hai trường hợp, nguyện vọng tăng tiết kiệm của các hộ gia đình đều không thực hiộn được, trong khi nó gây ra hậu qùa không mong muốn là làm giảm sản lượng, việc làm và thu nhập của nền kinh tế.

Tiết kiệm có lợi cho nền kinh tế vì nó giải phóng nguồn lực từ các ngành sản xuất hàng tiêu dùng và chuyển sang cho các ngành sản xuất hàng đầu tư, dẫn tới tốc độ tăng trưởng và mức sống cao hơn. Nhưng nếu các hộ gia đình tìm cách tiết kiệm nhiều hơn kế hoạch hay nhu cầu đầu tư của các doanh nghiệp, thì các khoản rút ra sẽ lớn hơn các khoản bơm vào vòng chu chuyển của thu nhập quốc dân và đây là nguyên nhân làm cho mức sản lượng và thu nhập cân bằng giảm. Khi sản lượng cân bằng giảm, sản lượng thực hiện của nền kinh tế cũng giảm theo, vì các doanh nghiệp cắt giảm sản xuất để giữ cho hàng tồn kho ở mức mong muốn.