Nhà doanh nghiệp hay nhà kinh doanh hay doanh nhân (entrepreneure) là người sở hữu năng lực kinh doanh, đóng vai trò tổ chức kết hợp các nhân tố sản xuất lại để thực hiện một hoạt động kinh doanh nhằm thu lợi nhuận. Doanh nhân cũng có thể cung ứng một hay nhiều nhân tố sản xuất khác (tài nguyên thiên nhiên, lao động, vốn) hay thuê, mua một hoặc tất cả các nhân tố sản xuất với hy vọng kiếm được lợi nhuận trong tương lai. Với chức năng này, doanh nhân thường được coi là nhân tố sản xuất thứ tư.

Trong thế kỷ 19, doanh nhân thường là người chủ cá thể. Anh ta cung ứng hầu hết hoặc tất cả các nhân tố sản xuất, đặc biệt là kỹ năng quản lý. Sự phát triển của công, ty cổ phần dẫn tới sự tách biệt giữa quản lý và cung ứng vốn. Vì vậy, doanh nhân ngày càng trở thành một khái niệm trừu tượng ám chỉ tất cả những người hoặc nhóm người thực hiện các chức năng tổ chức và chấp nhận rủi ro. Lý thuyết truyền thống về doanh nghiệp cho rằng doanh nhân tìm cách tối đa hoá lợi nhuận, nhưng từ những năm 30 người ta bắt đầu ý thức được rằng sự tách biệt giữa chức năng sở hữu và chức năng quản lý trong các công ty lớn ảnh hưởng tới thái độ của các nhóm người trong nội bộ công ty và điều này có thể làm cho công ty theo đuổi các mục tiêu khác với mục tiêu tối đa hoá lợi nhuận.