Thỏa ước SMITHSONIAN là thỏa thuận được lập bởi các thành viên NHÓM 10 quốc gia vào tháng 12 năm 1971 chấp nhận Tỷ giá hối đoái thả nổi. Hội nghị, được tổ chức tại Học viện Smithsonian tại Washington DC, được thúc đẩy do sự sụp đổ của tỷ giá hối đoái cố định tồn tại từ năm 1944 theo thỏa ước Bretton Woods, và gián tiếp bởi quyết định của Hoa Kỳ dỡ bỏ tiêu chuẩn hối đoái vàng. Hội nghị Smithsonian dẫn đến thỏa ước năm 1972 bởi các thành viên Cộng đồng Châu Âu, nhằm giới hạn sự lên xuống của đồng tiền trong phạm vi hẹp, được gọi là hệ thống tỷ giá hối đoái chung (SNAKE), nhằm quản lý sự dao động của đồng tiền trong Cộng đồng châu Âu, bằng cách kìm tỷ giá hối đoái vào các đồng tiền mạnh nhất trong EEC.