Tiêu chuẩn đầu tư trước đây được khuyến nghị cho các nước đang phát triển. Tiêu chuẩn này hàm ý các nước đang phát triển nên lựa chọn các dự án dựa trên tỷ lệ vốn – sản lượng tăng thêm (ICOR) và dự án có tỷ lệ thấp nhất cần được ưu tiên nhất. Căn cứ cho quan điểm này là: ở các nước khan hiếm vốn, ốc độ quay vòng vốn góp phần vào việc phân bổ nguồn lực một cách có hiệu quả. Việc áp dụng tiêu chuẩn quay vòng vốn còn dẫn tới sự áp dụng các phương pháp sản xuất sử dụng nhiều lao động, thích hợp với các nước đang phát triển. Nó bị nhiều người phê phán vì không tính tới thực tế là nhiều dự án, đặc biệt trong ngành nông nghiệp, tài sản cố định chỉ chiếm tỷ lệ nhỏ trong tổng số đầu vào cần đầu tư và do vậy việc sử dụng tiêu chuẩn quay vòng vốn dẫn tới việc sắp xếp thứ tự ưu tiên các dự án đầu tư không đúng. Ngoài ra, nó còn bỏ qua sự khan hiếm các nguồn lực khác ở các nước đang phát triển, những ảnh hưởng ngoại hiện và khả năng bổ sung cho nhau của các dự án, cũng như những cản trở đối với tăng trưởng phát sinh từ sự khan hiếm lực lượng lao động lành nghề.