Tiêu dùng là hành vi sử dụng hàng hoá và dịch vụ để thoả mãn như cầu hiện tại. Trên bình diện lý thuyết, chúng ta có thể tính toán chính xác mức tiêu dùng. Tuy nhiên, trên thực tế chúng ta vấp phải một số khó khăn này sinh từ việc xử lý hàng tiêu dùng lâu bền. Nếu tính toàn bộ hàng tiêu dùng lâu bền mà người tiêu dùng mua, chúng ta sẽ ước tính quá cao mức chi tiêu cho tiêu dùng hiện tại. Trường hợp ngược lại (ước tính quá thấp) sẽ xảy ra nếu chúng ra không tính hàng tiêu dùng lâu bến. Trường hợp lý tưởng là chúng ta chỉ ước tính giá trị của dòng dịch vụ mà hàng tiêu dùng lâu bền tạo ra trong mỗi thời kỳ.

Trong kinh tế vi mô, tiêu dùng được nghiên cứu chi tiết đối với từng hàng hoá cụ thể thông qua lý thuyết về hành vi của người tiêu dùng. Ngược lại, trong các mô hình kinh tế vĩ mô, tiêu dùng được hiểu đơn giản là việc mua hàng tiêu dùng. Các nhà kinh tế vi mô tổng hợp tiêu dùng của dân cư về tất cả các loại hàng hoá và dịch vụ cuối cùng thành một đại lượng gọi là tổng mức tiêu dùng (hay đơn giản là tiêu dùng). Đây là một trong bốn thành tố chỉ tiêu của GDP (các thành 10 khác là đầu tư, mua hàng của chính phủ và xuất khẩu ròng).