Tổ chức mục đích đặc thù (SPV) là tổ chức có mục đích hạn chế, phục vụ như một đơn vị trung gian phát hành trong việc tạo các chứng khoán được bảo đảm bằng cầm cố, thẻ tín dụng và tiền vay mua ô tô, hợp đồng thuê mua, và các tài sản tài chính khác. Một SPV có thể là một công ty, định chế ủy thác, liên doanh, hay Công ty trách nhiệm hữu hạn. SPV rất thường được thiết lập như đơn vị ủy thác. SPV khẳng định quyền sở hữu hợp pháp các tài sản được chuyển từ bên xuất phát khoản cho vay, và nó có quan hệ ngang bằng với đơn vị xuất phát khoản cho vay hay tổ chức tài trợ, nghĩa là các tài sản được giữ bởi SPV được miễn các trái quyền của chủ nợ, nếu tổ chức tài trợ lập hồ sơ xin phố sản. Với đặc tính bảo vệ sự phá sản này, SPV đôi khi được gọi là công ty đơn vị ở xa phá sản.

Một câu hỏi chủ yếu đối với nhà tài trợ của SPV, là SPV sẽ được báo cáo ngoài bảng cân đối kế toán của tổ chức tài trợ, hay được hợp nhất cùng với tài sản của tổ chức tài trợ. Vấn đề kế toán này làm nổi lên câu hỏi là việc chuyển các khoản phải thu từ nhà tài trợ cho SPV sẽ được xử lý như việc bán, hay như một khoản cho vay mục đích kế toán, ủy ban Tiêu chuẩn Kế toán Tài chính (FASB) định nghĩa một SPV đủ tiêu chuẩn (trong Báo cáo kế toán FAS 140 ) một tổ chức đầu tư “khác biệt hoàn toàn” với tổ chức tài trợ có phạm vi hoạt động giới hạn, chỉ nắm giữ các khoản phải thu “thụ động” và giữ quyền bán các khoản phải thu không phải là tiền mặt nếu cần, để chi trả trái quyền (nợ) của các nhà đầu tư nắm giữ các tài sản chứng khoán hóa. Cũng được gọi là đơn vị có mục đích đặc thù.