Sự toàn dụng (full employment) là việc sử dụng hết các nguồn lực tư bản và lao động của nền kinh tế. Điều này cho phép nền kinh tế sản xuất ở mức sản lượng tiềm năng. Toàn dụng là một trong những mục tiêu chủ yếu của chính sách kinh tế vĩ mô.

Trên thực tế, người ta không thể sử dụng 100% lao động và các nhân tố sản xuất khác. Trong nền kinh tế thị trường, luôn luôn có một số người thất nghiệp do họ đang tìm việc, chờ việc hoặc do có sự thay đổi cơ cấu trong nền kinh tế: một số người mất việc vì ngành nào đó bị teo đi và họ phải tìm việc làm ở các ngành đang mở rộng. Vì vậy, người ta phải tìm cách xác định mức toàn dụng một cách thực tế hơn. Chẳng hạn, người ta coi là đạt được mức toàn dụng khi số người mất việc bằng số người tìm được việc làm (hay bằng sổ chỗ làm việc còn trống). Đây không phải một chỉ tiêu chính xác, vì một số nhóm người (phụ nữ nội trợ, công nhân già) không dám đi tìm việc làm vào thời kỳ việc làm ít, mặc dù họ muốn có việc làm.