Hàm tiêu dùng (consumption function) là hàm mô tả mối quan hệ giữa nhu cầu tiêu dùng hay tổng mức chi tiêu cho tiêu dùng và các nhân tố tác động tới nhu cầu tiêu dùng. Dạng đơn giản nhất của hàm tiêu dùng là c = F(Y), trong đó c là mức tiêu dùng và y là thu nhập quốc dân. Đây là dạng hàm tiêu dùng được Keynes sử dụng với tư cách Yếu tố then chốt trong lý thuyết tổng quát của mình, vì tiêu dùng là thành tố lớn nhất của tổng cầu (hay tổng chỉ tiêu) ở hầu hết các nước phát triển. Sau này, người ta gọi những phát triển ban đầu của Keynes là giả thuyết thu nhập tuyệt đối. Những phát triển gần đây lý giải tổng mức chỉ tiêu cho tiêu dùng bằng cách sử dụng giả thuyết thu nhập tương đối, thu nhập cả đời, giả thuyết vòng đời, giả thuyết thu nhập thường xuyên và gắn nó với của cải, tức giả thuyết thu nhập nội sinh. Những nghiên cứu thực nghiệm nhìn chung nhất trí cho rằng hàm tiêu dùng ngắn hạn và hàm tiêu dùng sử dụng dãy số không gian đã xác nhận rằng giả thuyết thu nhập tuyệt đối của Keynes là đúng. Ngược lại, những bằng chứng về hàm tiêu dùng dài hạn cho thấy một dạng hoàn toàn khác. Bởi vậy, tất cả các lý thuyết nêu trên ra đời sau công trình có tính chất mở đường của Keynes đều tìm cách giải thích lý do dẫn tới những bằng chứng mâu thuẫn này. Những lợi khác gắn với các công trình nghiên cứu thực nghiệm trong lĩnh vực này không có sự nhất trí trong việc xử lý chúng. Một số vấn đề chủ yếu ở đây là:

Trong thực tế khó xác định chính xác tiêu dùng: hàng tiêu dùng lâu bền tạo ra dịch vụ vượt ra ngoài thời kỳ mua hàng và cần phải đưa dịch vụ này vào tiêu dùng.

Các biến số c và Ỵ có thể tính bằng giá hiện hành hoặc giá cố định

bằng cách sử dụng chỉ số giá tiêu dùng.ị-

Có thể chọn tổng mức tiêu dùng và thu nhập đầu người hay tiêu dùng và thu nhập của hộ gia đình.