Trốn vé, sự (free rider) là nghĩa đen là không trả tiền khi đi tàu, xe. Trong kinh tế học, từ này được dùng để chỉ trường hợp người tiêu dùng chủ động đánh giá quá thấp sở thích của mình về hàng hoá công cộng với hy vọng có thể tiêu dùng nó mà không phải trả toàn bộ giá kinh tế của nó. Chẳng hạn, những người sống trong cùng một ngõ bàn nhau sửa lại mặt ngõ để việc đi lại dễ dàng hơn, nhưng một người cố ý cho rằng việc đó chẳng có ý nghĩa gì với anh ta, ai muốn sửa thì cứ nộp tiền và đương nhiên những người nộp tiền phải làm cả con đường. Khi con đường hoàn thành, anh ta vẫn đi trong ngõ, mặc dù không trả tiền để nâng cấp nó (giống như người trốn vé). Nhìn nhận dưới giác độ khái quát hơn, các nhà kinh tế coi đây là vấn đề kháng thể loại trừ, tớc không thể cấm mọi người tiêu dùng cho dù họ có trả tiền hay không.
Các nhà kinh tế hiện còn tranh luận với nhau về việc sự đánh giá quá thấp để không phải trả tiền hay “trốn vé” có ý nghĩa đến mức nào, vì điều này rất quan trọng đối với quyết định của chính phủ về việc có nỀn cung cấp một số loại dịch vụ không. Một số cuộc thực nghiệm để tìm hiểu về thái độ sẵn sàng trả tiền cho thấy sở thích thực sự và sở thích “bộc lộ” không khác nhau nhiều lắm.
Tờ rớt (trust) Công cụ để tổ chức cácten nhằm tránh luật chống độc quyền.