Vẻ đẹp nhân cách của Lê Hữu Trác qua Vào Phủ Chúa Trịnh

Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài viết Vẻ đẹp nhân cách của Lê Hữu Trác qua Vào Phủ Chúa Trịnh. Cùng tham khảo bài viết của chúng mình nhé.

1. Dàn ý Vẻ đẹp nhân cách của Lê Hữu Trác qua Vào Phủ Chúa Trịnh:

1.1. Mở bài:

Giới thiệu và dẫn dắt vào vấn đề cần nghị luận: vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách của Lê Hữu Trác.

1.2. Thân bài:

Vào kinh đô, thấy cảnh một ông hoàng ăn chơi xa hoa, Lê Hữu Trác đã miêu tả chân thực cảnh đó với nụ cười trào phúng, châm biếm, khéo léo đồng thời phê phán cuộc sống xa hoa trong phủ Chúa. khoảng cách thân mật.

Là người coi trọng chữ “đức”, không màng danh lợi, Hải Thượng Lãn Ông không coi trọng lối sống xã hội. Ông biết nơi phủ Chúa là hiện thân của sự trần trụi, đối lập với cuộc sống của nhân dân. Với Hải Thượng Lãn Ông, tất cả danh lợi chỉ là phù phiếm.

Khi nhìn bệnh tình của Thái tử, Hải Thượng Lãn Ông cuối cùng cũng tìm cách “hoà giải”, để giữ mình khỏi chữ “bất trung”, đồng thời tránh phải ở lại làm quan.

Có sự đấu tranh giữa đạo “trung” của kẻ hầu và khát vọng “ngọn núi” của kẻ sĩ thời loạn lạc. Và cuối cùng, ta thấy “ngọn núi” khát khao của bậc nho sĩ đã chiến thắng: ông đã thực sự thoát khỏi vòng danh lợi, dũng cảm và thông minh từ chối chữa bệnh cho con là Trịnh Cán.

Phân tích y học của ông có thể cho thấy sự thấu tình đạt lý, khác hẳn với các quan y khác và khiến bạn bè phải nể phục. Tuy nhiên, tài năng của Hải Thượng Lãn Ông không được sử dụng để phục vụ cho những công việc vua chúa sang trọng, càng không phải để phục vụ cho những công việc mang lại lợi ích cho mình mà là phục vụ cho nhân dân. .

Bằng ngòi bút sắc sảo chân thực, Lê Hữu Trác đã phản ánh cuộc sống xa hoa của chúa và qua đó ta thấy được tâm hồn, nhân cách của Hải Thượng Lãn Ông: đó là một tâm hồn trong sáng giữa lòng Chúa. trong sạch, một nhân cách lớn của một lương y tài năng và y đức.

1.3. Kết luận:

Nhận xét về giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm cũng như nêu cảm nghĩ về nhân vật Lê Hữu Trác.

Xem thêm: Phân tích giá trị hiện thực qua đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh

2. Vẻ đẹp nhân cách của Lê Hữu Trác qua Vào Phủ Chúa Trịnh hay nhất:

Lê Hữu Trác, hiệu Hải Thượng Lãn Ông, là danh y thế kỷ 18. Ông không chỉ là một danh y tài ba mà còn là một nhà văn, nhà thơ rất được kính trọng của dân tộc ta. Ông đã để lại một sự nghiệp y học rực rỡ; Bên cạnh ông còn có những tác phẩm văn học rất giá trị.

Thượng Kinh Ký là cuốn nhật ký viết bằng chữ Hán của Hải Thượng Lãn Ông. Tác phẩm ghi lại những điều mắt thấy tai nghe trong chuyến hành trình từ Hương Sơn (Hà Tĩnh) ẩn dật đến kinh thành Thăng Long, vào phủ Chúa để theo Thánh chỉ để chữa bệnh cho thế tử Trịnh Cán… Tác phẩm cho ta thấy khung cảnh nơi kinh đô, sự quyền uy và quyền lực của nhà Chúa, cuộc sống xa hoa trong phủ Chúa Trịnh, đồng thời cũng cho ta thấy tâm hồn và nhân cách của một vị lương y tài cao, đức độ. Đoạn trích “Vào phủ chúa Trịnh” là một trong những đoạn văn thể hiện tập trung tư tưởng này.

Đoạn trích bắt đầu khi công đến Thăng Long, giả đứng đầu Trung Kiên vào cung Chùa Triệu để được khám bệnh cho Thái tử. Khoảng thời gian được xác định là “ngày 1 tháng 2”, “buổi sáng”; và ghi rõ có sự việc “có Thánh thần triệu về cung” – đó là nét đặc sắc của biên niên sử. Ở kinh thành thấy cảnh tài tử giai nhân sang trọng, Lê Hữu Trác đã miêu tả chân thực cảnh đó, nhìn nó bằng cái nhìn khách quan và tấm lòng yêu thương. Đáng chú ý là khung cảnh vàng son nơi Chúa hiện ra tựa như một thiên đường: “Nơi nào ngẩng đầu lên, cây cối um tùm, chim hót líu lo, hoa đua sắc, gió thổi vi vu. Những dãy hành lang quanh co nối tiếp nhau người gác cổng loan tin”… Tâm hồn tác giả nhạy cảm, yêu thiên nhiên nhưng với khung cảnh lãng mạn sang trọng xa hoa nơi Phủ Chúa, Hải Thượng Lãn Ông cũng có phần bảo đảm. , tình yêu thiên nhiên, thái độ say mê ấy đều có thể hiện rõ trong tác phẩm miêu tả và tự sự.

“Ta nghĩ: Ta vốn là quan lại, lớn lên ở chốn phồn hoa, biết mọi nơi trong cấm địa. Chỉ có điều trong phủ Chúa… mới biết cảnh vua con thật khác hẳn chốn quan trường. người khác.thường”. Rồi tác giả viết bài thơ tả cảnh mà ông nói là “nhớ” cảnh này:

“Lính nghìn cửa vác đông nghiêm nhặt

Cả trời Nam sang nhất là đây!

Lầu từng gác vẽ chân mây,

Rèm châu, hiên ngọc, bóng mai ảnh vào…

Quê mùa cung cấm chưa quen,

Khác gì ngư phủ đào nguyên thuở nào!”

Thoạt nghe, bài thơ tưởng như là lời than thở cho vẻ đẹp chốn phồn hoa, nhưng ngẫm kỹ lại, tâm hồn tác giả chỉ rung động trước một phần cảnh đẹp thiên nhiên. Toàn bộ nội dung của bài thơ dường như có sự lãng phí và trớ trêu, mặc dù Hải Thượng Lãn Ông không thể tiết lộ.

Khung cảnh cung đình hiện ra như trong cõi thần tiên với những “tầng son, tía tô”, “ngọc trai, màn che”. Tác giả cho biết mình là một “ngư ông” lạc vào chốn “Đào Nguyên” theo câu chuyện trong Đào Tiên Ký của tác giả Đào Tiên. Nói như vậy không rõ là thờ nhà Chúa hay là để lộ mai? Rồi tác giả cũng miêu tả nhàn nhã hơn những con điếm và cảnh vật cũng theo lối nửa khen nửa chê ấy: “Con điếm làm việc bên hồ, có cây lạ đá lạ. Trong hậu cung, các cột và lan can được làm lộn ngược, kiểu dáng đẹp mắt.”

Trong đường lối tiến bộ đã đạt được, tác giả đã khéo léo khéo léo phê phán quan tòa. Ông sống một cuộc sống xa hoa trong phủ Chúa một cách bí mật.

Là người coi trọng chữ đức, không màng danh lợi, Hải Thượng Lãn Ông không coi trọng lối sống xã hội. Hơn nữa, từ quan điểm vì dân, vì dân, Hải Thượng Lãn Ông biết chốn phủ Chúa là hiện thân của sự trần trụi, trái ngược với nếp sống của nhân dân. Ông đã diễn đạt điều này một cách khéo léo là “khung cảnh xa hoa của các vị vua thực sự khác với người thường”.

Tài năng của ông được cho là làm thuốc giỏi, nổi tiếng là “sấm có tài”… Và việc ông được tiến cử chữa bệnh cho thái tử chính là cơ hội để danh tiếng của ông ngày càng nổi tiếng, và thái độ của ông. y là tiêu đề chắc chắn sẽ đến với bạn. Tuy nhiên, với Hải Thượng Lãn Ông, tất cả những danh lợi đó chỉ là phù phiếm. Anh không muốn vướng vào vòng danh lợi, giống như những bậc thầy xưa mà Dao Qian là một ví dụ.

Quan niệm của Nho giáo và Đạo giáo ngày xưa không màng danh lợi. Đó là bởi vì họ đam mê những lý tưởng cao đẹp hơn, và điều quan trọng là giữ cho tâm hồn và tính cách của họ trong sáng.

Thế nên, khi nhìn bệnh tình của Thái tử, Hải Thượng Lãn Ông cuối cùng cũng tìm cách “tạm an”, để vừa giữ mình khỏi chữ “bất trung”, vừa tránh phải ở lại làm quan. Cũng có một cuộc đấu tranh tư tưởng diễn ra trong tâm trạng của Hải Thượng Lãn Ông. Nhưng đó không phải là cuộc đấu tranh giữa danh lợi và sự trong sạch của tâm hồn, mà là giữa “lòng trung thành” của kẻ tôi tớ và dục vọng “ngọn núi” của kẻ sĩ thời loạn lạc. Và cuối cùng, ta thấy “ngọn núi” đam mê của bậc nho sĩ đã chiến thắng: ông đã thực sự thoát khỏi vòng danh lợi, dũng cảm và thông minh để từ chối chữa bệnh cho thái tử trẻ con Trịnh Cán. yếu tố, bệnh tật…

Phân tích y học của anh ấy có thể cho thấy sự hiểu biết sâu sắc về lý trí, điều này chắc chắn khác với những người bạn y khoa của anh ấy, và khiến bạn bè của họ phải nể phục. Dĩ nhiên, tài năng của Hải Thượng Lãn Ông không phải để phục vụ vua chúa xa hoa, càng không phải để phục vụ tư lợi mà là để phục vụ nhân dân. .

Bằng ngòi bút sắc sảo chân thực, Lê Hữu Trác đã phản ánh cuộc sống xa hoa trong phủ Chúa và qua đó, ta thấy được tâm hồn, nhân cách của Hải Thượng Lãn Ông: đó là một tâm hồn trong sáng. , một nhân cách lớn của một lương y tài năng và y đức.

Tác phẩm Thượng kinh xứng đáng là viên ngọc quý của nền văn học trung đại Việt Nam.

Xem thêm: Hoàn cảnh ra đời Vào phủ Chúa Trịnh của Lê Hữu Trác

3. Vẻ đẹp nhân cách của Lê Hữu Trác qua Vào Phủ Chúa Trịnh ý nghĩa nhất:

Nhắc đến Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác là nhắc đến một danh y, ông còn là một nhà thơ, nhà văn kiệt xuất. Trong cuộc đời của mình, ông đã để lại nhiều tác phẩm và cống hiến to lớn cho đất nước, trong đó phải kể đến cuốn “Biên niên sử Thượng Hải” viết năm 1782, là thành quả trong chuyến hành trình của ông. ra Thăng Long chữa bệnh cho Thế tử Trịnh Cán. Qua đoạn trích “Vào phủ chúa Trịnh” ta thấy được cuộc sống xa hoa của người bạn phong kiến và nổi bật nhất là tâm hồn, nhân cách trong sáng của một nghĩa sĩ tài đức không tham danh lợi.

Đoạn trích “Vào phủ chúa Trịnh” ghi lại chính xác tất cả những điều mắt thấy tai nghe. Khi được tận mắt chứng kiến mọi chuyện trong phủ công chúa, chàng không khỏi lặng người trước sự kinh ngạc của các quý phi, quý phi. Mọi thứ còn hơn cả những tin đồn anh đã nghe bên ngoài

Mở đầu tác phẩm, ông bẻ bút phác họa bức tranh rực rỡ chốn hoàng cung. Từ ngoài vào trong không biết bao nhiêu là người phục vụ, những hàng cây um tùm nối tiếp nhau, rồi những phiến đá hình thù kỳ lạ, nơi có những cột mốc bằng vàng. Nghe tác giả nói mà ta có cảm giác như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích nào đó, một thế giới của sự hào nhoáng và quyền uy không tưởng. Nhà ông được đưa vào cung bằng cửa sau, đi hết dãy hành lang này đến dãy hành lang khác rồi qua những ô cửa lớn nhỏ, bắt gặp những cung điện nguy nga ngột ngạt, đứng trước khung cảnh hùng vĩ ấy khiến ông lặng đi mà cũng trầm tư, đầu ngứa vài cái rồi làm càn xuống đất. Như thể ngay từ khi bước chân vào lãnh cung, anh đã nhận ra đây không phải là thế giới dành cho mình mà là một cuộc sống đối lập với thực tại của hàng vạn con người đầu trần, tay đen ngoài kia, chỉ mong có được đủ. thực phẩm, quần áo. Có thể anh ta nhận ra đây là sự xa xỉ vô nhân đạo, bất công có được bằng cách tước đoạt và tước đoạt công sức của người khác.

Và người đàn ông tài đức ấy cũng phải ngạc nhiên trước cách sống của phủ chúa. Trong cung điện của những người hầu cận, ông đã có một bữa ăn khó quên với những món ngon và những món ăn kỳ lạ trên thế giới. Đó là khi ông được mời vào một bữa cơm trong cung, dù chỉ là một bữa ăn bình thường của quan lại, nhưng đối với ông nó quá xa xỉ, mâm vàng chén bạc, vật dụng tươm tất, tất cả đều ngoài sức tưởng tượng. Đây không còn là thế giới của con người mà là một thế giới thần tiên được tạo ra cho nữ thần trên trời.

Thật vậy, tính cách tươi sáng của anh ấy cũng được thể hiện rõ ràng khi anh ấy chuẩn bị cho cơn bệnh của thái tử. Đó là một đứa trẻ khoảng sáu tuổi mắc một căn bệnh mà nguyên nhân rất đơn giản. Đó là do lâu ngày không vận động và ăn uống vui vẻ dẫn đến cơ thể bị tổn thương và sinh bệnh tật. Sự phục vụ chu đáo của người hầu giúp ông không phải động chân động tay, mắc những căn bệnh lâu ngày không thể chữa khỏi khiến sức sống khô héo, hốc hác, nổi đầy gân xanh. Chỉ cần nhìn thoáng qua, vị bác sĩ thông thái đã chẩn đoán được bệnh tình của đứa trẻ, nhưng rồi ông lại chần chừ, ba hoa, loay hoay tìm cách tốt nhất cho sự lựa chọn của mình. Và cuối cùng, sau nhiều trăn trở, ông đã chọn một phương thuốc hòa giải để chữa khỏi bệnh cho thái tử, mặc dù nó có khả năng chữa khỏi ngay lập tức. Anh lo lắng vì sợ tiền tài, danh lợi sẽ cướp đi sự tự do, cuộc sống tự do của mình, sợ mình sẽ bị kìm hãm nếu chữa khỏi bệnh quá nhanh. Qua những chi tiết trên có thể thấy Lê Hữu Trác là người không màng danh lợi, điều ông coi trọng nhất chính là y đức, là đạo đức sống của mình. Ở đời không có gì quý hơn tự do, và anh đã quyết định rời xa thị trường cạnh tranh để an cư lạc nghiệp. Anh thà làm một thầy lang bình thường còn hơn là một con chim quý trong lồng luôn phải quỳ gối trước tên thủ lĩnh tàn bạo.

Người có tài bao giờ cũng là người có tâm. Thật vậy, từ xưa đến nay, nhiều bậc hiền tài đã lựa chọn buông bỏ chốn triều đình bởi họ đã nhận ra bản chất và bộ mặt thật của triều đình. Luật pháp hợp pháp được thiết kế để áp dụng cho người nghèo, nó là công cụ để ăn cướp hợp pháp. Cả một vùng rộng lớn của đất nước bị bao trùm bởi bóng tối của những toán biệt kích, những tiếng la hét, kêu khóc. Người dân cứ chìm trong đau khổ và kẻ thống trị cứ nhắc nhở họ hãy tận hưởng. Thật là một xã hội thối nát và vô nhân đạo. Nhưng sau tất cả, chúng ta vẫn còn hy vọng, niềm tin vẫn được tiếp nối bởi xã hội vẫn còn những con người có tâm có đức như Lê Hữu Trác, có tài, có tâm và có nhân cách ca

Xem thêm: Cảm nghĩ giá trị hiện thực sâu sắc của Vào phủ chúa Trịnh

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com