Được gắn bó với một công việc mơ ước thì đó là niềm vui. Tuy nhiên trong quá trình lao động; vì nhiều lý do vì giới tính, tôn giáo kì thị vùng miền lại bị phân biệt đối xử. Vậy trường hợp sếp phân biệt đối xử với chuyên viên thì có vi phạm pháp luật?
Cơ sở pháp lý
- Bộ luật lao động 2019
- Nghị định 88/2015/NĐ-CP
Nội dung tư vấn
Nghiêm cấm phân biệt đối xử trong lao động
Pháp luật lao động có những quy định cụ thể tại khoản 1 Điều 8 Bộ luật lao động 2019; về những hành vi bị nghiêm cấm trong lao động, trong đó có việc phân biệt, ở đây bao gồm:
Điều 8. Các hành vi bị nghiêm cấm trong lĩnh vực lao động
1, Phân biệt đối xử trong lao động.
2, Ngược đãi người lao động, cưỡng bức lao động.
.Vì vậy, việc sếp hay phía công ty phân biệt đối xử về dân tộc, giới tính, thành phần xã hội;… là hành vi bị nghiêm cấm cùng nếu vi phạm cùng bị phát hiện sẽ bị xử phạt.
Phân biệt đối xử trong lao động bị xử lý thế nào?
Theo quy định tại Điều 4 Nghị định 88/2015/NĐ-CP; thì người sử dụng lao động sẽ bị xử phạt từ 5 – 10 triệu nếu thực hiện hành vi phân biệt đối xử:
Điều 4, Vi phạm về tuyển, quản lý lao động
3. Phạt tiền từ 5.000.000 đồng đến 10.000.000 đồng đối với hành vi phân biệt đối xử về giới tính, dân tộc, màu da, thành phần xã hội, tình trạng hôn nhân, tín ngưỡng, tôn giáo, nhiễm HIV, khuyết tật trong tuyển dụng, sử dụng cùng quản lý lao động.
Mức xử phạt cao nhất sẽ là 10 triệu đồng; đối với hành vi phân biệt đối xử trong cả tuyển dụng, đào tạo, sử dụng lao động. Vì đó nếu phát hiện hành vi này; thì các bạn có thể tố cáo tại Thanh tra lao động thuộc Sở lao động thương binh & xã hội.
Trên thực tiễn, hành vi phân biệt trong lao động khó bị xử phạt
Việc xử phạt trên thực tiễn rất khó; bởi xử phạt được được không phải chứng minh được lỗi; do đó hành vi này đang được pháp luật thả nổi.
+ Tuyển dụng cho công ty là ý thích, quan điểm của người sử dụng lao động. Họ tuyển dụng những chuyên viên yêu thích cùng phù hợp. Việc đăng tuyển với thái độ phân biệt là không nên; nhưng cũng không thể ép họ tuyển dụng những người họ không muốn.
+ Phân biệt vùng miền khó định nghĩa. Pháp luật không có định nghĩa cụ thể về “thế nào là phân biệt vùng miền”. Mức phạt nói trên chỉ nói về các hành vi phân biệt; mà sát nhất là “thành phần xã hội” để có thể áp dụng hình phạt.
+ Chứng minh lỗi khó: Không thể xé tờ tin đăng tuyển cùng cầm đi khởi kiện; được không được nhận sau khi apply thì lên đơn vị có thẩm quyền để khiếu nại. Điều này không có căn cứ cùng khó thuyết phục để các đơn vị có tác động bảo vệ người lao động.
Hy vọng những thông tin LVN Group cung cấp hữu ích với bạn đọc!
Để biết thêm thông tin chi tiết, cân nhắc thêm dịch vụ tư vấn của LVN Group hãy liên hệ 1900.0191
Mời bạn xem thêm: Đuổi việc người lao động để né thưởng Tết có thể bị phạt tù 3 năm
Giải đáp có liên quan
Hợp đồng lao động là sự thỏa thuận giữa người lao động cùng người sử dụng lao động về việc làm có trả công, tiền lương, điều kiện lao động, quyền cùng nghĩa vụ của mỗi bên trong quan hệ lao động.
Trường hợp hai bên thỏa thuận bằng tên gọi khác nhưng có nội dung thể hiện về việc làm có trả công, tiền lương cùng sự quản lý, điều hành, giám sát của một bên thì được coi là hợp đồng lao động.
Người lao động có các nghĩa vụ sau đây:
+ Thực hiện hợp đồng lao động, thỏa ước lao động tập thể cùng thỏa thuận hợp pháp khác;
+ Chấp hành kỷ luật lao động, nội quy lao động; tuân theo sự quản lý, điều hành, giám sát của người sử dụng lao động;
+ Thực hiện quy định của pháp luật về lao động, việc làm, giáo dục nghề nghiệp, bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp cùng an toàn, vệ sinh lao động.
Phân biệt đối xử trong lao động là hành vi phân biệt, loại trừ hoặc ưu tiên dựa trên chủng tộc, màu da, nguồn gốc quốc gia hoặc nguồn gốc xã hội, dân tộc, giới tính, độ tuổi, tình trạng thai sản, tình trạng hôn nhân, tôn giáo, tín ngưỡng, chính kiến, khuyết tật, trách nhiệm gia đình hoặc trên cơ sở tình trạng nhiễm HIV hoặc vì lý do thành lập, gia nhập cùng hoạt động công đoàn, tổ chức của người lao động tại doanh nghiệp có tác động làm ảnh hưởng đến bình đẳng về cơ hội việc làm hoặc nghề nghiệp.
Việc phân biệt, loại trừ hoặc ưu tiên xuất phát từ yêu cầu đặc thù của công việc cùng các hành vi duy trì, bảo vệ việc làm cho người lao động dễ bị tổn thương thì không bị xem là phân biệt đối xử.