Giống và khác nhau giữa vật chính và vật phụ

Vật trong tự nhiên rất phong phú và đa dạng. Tuỳ thuộc vào giá trị, các đặc tính tự nhiên cũng như xã hội, ý nghĩa pháp lí của chúng trong giao lưu dân sự mà người ta phân biệt các loại vật khác nhau. m nay LVN Group sẽ giới thiệu đến các bạn nội dung về Giống và khác nhau giữa vật chính và vật phụ. Cùng LVN Group nghiên cứu ngay sau đây bạn ! !

Giống và khác nhau giữa vật chính và vật phụ

1. Cơ sở pháp lý

  • Bộ Luật dân sự 2015

2. Giống và khác nhau giữa vật chính và vật phụ

a. Vật chính

Vật chính là vật độc lập, có thể khai thác công dụng theo tính năng theo khoản 1 Điều 110 Bộ luật dân sự năm 2015.

b. Vật phụ

Vật phụ là vật trực tiếp phục vụ cho việc khai thác công dụng của vật chính, là một bộ phận của vật chính, nhưng có thể tách rời vật chính theo khoản 2 Điều 110 Bộ luật dân sự năm 2015.

Khi thực hiện nghĩa vụ chuyển giao vật chính thì phải chuyển giao cả vật phụ, trừ trường hợp có thỏa thuận khác.

 Ví dụ: chiếc tivi là vật chính, điều khiển tivi là vật phụ. Tuy nhiên, khi chuyển giao quyền sở hữu chiếc tivi thì các bên có thể thỏa thuận không phải chuyển giao điều khiển tivi.

3. Quy định pháp luật về vật chính và vật phụ

Trước hết hiểu vật theo góc độ triết học và vật đó phải thỏa mãn các điều kiện của vật trong quan hệ pháp luật dân sự, như ở nội dung về tài sản đã phân tích. Vật là một bộ phận, là sự kết cấu của thế giới vật chất. Mỗi vật đều có một kết cấu riêng biệt và tồn tại độc lập tương đối.

Vật tồn tại độc lập, do vậy có những tính chất, cách thức, giá trị sử dụng thuộc về thuộc tính của vật. Pháp luật dân sự dựa vào thuộc tính và sự tồn tại khách quan của vật và mối liên hệ giữa các vật mà con người có thể chiếm hữu, sử dụng được nhằm đáp ứng nhu cầu vật chất và tinh thần của con người.

Việc phân biệt vật chính và vật phụ trong BLDS nhằm giải quyết những vấn đề pháp lý có đối tượng là vật. Vì vật là đối tượng của các quan hệ giao dịch, đồng thời là khách thể của quyền sở hữu.

Những tranh chấp dân sự liên quan đến vật (tài sản) thường diễn ra khi các bên chủ thể của quan hệ không thỏa thuận được với nhau về biện pháp giải quyết tranh chấp liên quan đến vật trong các quan hệ phổ biến như: Mua bán, đổi, thuê, phân chia tài sản, bồi thường tổn hại về tài sản và xác định đối tượng của các quan hệ giao dịch khác như thế chấp tài sản, cầm cố tài sản, trong hợp đồng gia công, hợp đồng dịch vụ sửa chữa tài sản.

Căn cứ xác định vật chính và vật phụ tại Điều 110 BLDS và dựa vào không những thuộc tính của vật, mà còn dựa vào giá trị sử dụng và tính công năng của vật. Vật trong trường hợp này được hiểu là vật chất đang tồn tại hoặc sẽ hình thành trong tương lai, và được xác định là vật chính và vật phụ.

Vật chính là vật độc lập, có thể sử dụng theo tính năng. Vì vậy, vật chính có thể là động sản hoặc bất động sản tồn tại độc lập và có giá trị sử dụng độc lập. Vật chính là vật đặc định, con người khai thác được mà không phụ thuộc vào vật khác.

Còn vật phụ là vật trực tiếp phục vụ việc khai thác công dụng của vật chính, là bộ phận của vật chính, nhưng có thể tách rời vật chính.

Quy định tại khoản 2 Điều 110 BLDS được hiểu là vật phụ tồn tại có công dụng trực tiếp phục vụ việc khai thác công dụng của vật chính. Xét theo kết cấu thì vật phụ là bộ phận của vật chính, nhưng xét về mặt cơ học có thể tách rời vật chính.

Trong thời đại mà khoa học công nghệ phát triển và biến đổi từng ngày, đặc biệt trong lĩnh vực bán dẫn, điện tử. Những tài sản phục vụ cho việc nghe, nhìn, làm lạnh, làm mát như ti vi, quạt máy, máy lạnh, máy ghi phát âm thanh, bằng âm thanh, băng từ hình, địa hình… đều có các công cụ điều khiển từ xa, mà người sử dụng các phương tiện này không phải trực tiếp dùng sức mạnh cơ học để điều khiển…

Theo quy định tại khoản 2 Điều 110 thì tivi là vật chính, điều khiển tivi là vật phụ. Tuy nhiên, để nhằm làm rõ khẳng định này, cũng cần xem xét tivi và điều khiển tivi có phải thuộc nhóm vật đồng bộ theo hướng dẫn tại Điều 114 không? Vật đồng bộ theo hướng dẫn tại Điều 114 là vật gồm các phần hoặc bộ phận ăn khớp, liên hệ với nhau hợp thành chỉnh thể mà nếu thiếu một trong các sản phẩm, các bộ phận… thì không sử dụng được hoặc giá trị sử dụng của vật đó bị giảm sút. Vật đồng bộ được cấu thành từ các bộ phận ăn khớp, liên hệ với nhau hợp thành chỉnh thể của vật.

Với sự so sánh này, thì vật chính và vật phụ khác với vật đồng bộ ở những điểm cơ bản là, vật chính sử dụng độc lập với vật phụ, vật phụ trực tiếp phục vụ cho việc khai thác công dụng của vật chính, là bộ phận của vật chính. Còn vật đồng bộ là vật gồm các phần hoặc các bộ phận ăn khớp, liên hệ với nhau hợp thành chỉnh thể của vật.

Theo quy định tại khoản 3 Điều 110, thì khi thực hiện nghĩa vụ chuyển giao vật chính thì phải chuyển giao cả vật phụ, trừ trường hợp có thỏa thuận khác. Theo đoạn cuối Điều 114 thì “khi thực hiện nghĩa vụ chuyển giao vật đồng bộ thì phải chuyển giao toàn bộ các phần hoặc các bộ phận hợp thành, trừ trường hợp có thỏa thuận khác”.

Quy định về vật chính, vật phụ tại Điều 110 BLDS là một quy định nhằm điều chỉnh các quan hệ dân sự có đối tượng là vật. Xác định rõ quyền và nghĩa vụ của các bên trong quan hệ có đối tượng là vật chính và vật phụ, để có căn cứ xác định trách nhiệm của bên có nghĩa vụ chuyển giao vật trong các quan hệ mua bán, thuê, đổi, thế chấp, cầm cố, sửa chữa, gia công, phân chia tài sản, bồi thường tổn hại… Quy định tại Điều 110 BLDS về vật chính và vật phụ có tính khả thi cao.

Trên đây là những nội dung về Giống và khác nhau giữa vật chính và vật phụ do Công ty Luật LVN Group gửi tới kiến thức đến khách hàng. LVN Group hy vọng nội dung trình bày này sẽ là nguồn thông tin hữu ích gửi đến quý bạn đọc !

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com