Nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc cực hay 2023 - Biểu mẫu
Văn Phòng Luật LVN
Trang chủ - HP - Nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc cực hay 2023

Nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc cực hay 2023

Để giúp Quý độc giả viết Nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc cực hay, chúng tôi thực hiện bài viết với những chia sẻ này. Do đó, Quý vị đừng bỏ qua.

Dàn ý bài nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc 

Dàn ý số 1:

I. Giới thiệu chung về bản sắc văn hóa dân tộc

– Khái niệm bản sắc văn hóa dân tộc

– Tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

II. Nguyên nhân dẫn đến suy thoái bản sắc văn hóa dân tộc

– Ảnh hưởng của văn hóa phương Tây

– Sự đổi mới trong cuộc sống hiện đại

– Sự thiếu nhận thức về giá trị văn hóa dân tộc

III. Các biện pháp giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Giáo dục và tuyên truyền

– Tôn vinh và phát triển văn hóa dân tộc

– Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa dân tộc

IV. Những lợi ích của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Giữ vững tư tưởng, ý chí, tinh thần độc lập dân tộc

– Tạo nên sức mạnh thống nhất trong cộng đồng dân tộc

– Phát triển kinh tế, du lịch và giao thương văn hóa

V. Kết luận

– Tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Các biện pháp cần thực hiện để bảo vệ và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc.

Dàn ý số 2:

I. Mở bài

– Giới thiệu chung về bản sắc văn hóa dân tộc

– Tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Tóm tắt các vấn đề sẽ được đề cập trong bài

II. Thân bài

1. Nguyên nhân dẫn đến suy thoái bản sắc văn hóa dân tộc

– Ảnh hưởng của văn hóa phương Tây

– Sự đổi mới trong cuộc sống hiện đại

– Sự thiếu nhận thức về giá trị văn hóa dân tộc

2. Các biện pháp giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

a. Giáo dục và tuyên truyền

– Vai trò của giáo dục trong giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Tuyên truyền thông qua các phương tiện truyền thông đại chúng

b. Tôn vinh và phát triển văn hóa dân tộc

– Khơi dậy niềm tự hào dân tộc thông qua các hoạt động văn hóa

– Tạo ra môi trường thuận lợi cho sự phát triển văn hóa dân tộc

c. Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa dân tộc

– Quản lý và bảo tồn các di sản văn hóa dân tộc

– Phát huy giá trị của di sản văn hóa dân tộc thông qua các hoạt động văn hóa

3. Những lợi ích của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Giữ vững tư tưởng, ý chí, tinh thần độc lập dân tộc

– Tạo nên sức mạnh thống nhất trong cộng đồng dân tộc

– Phát triển kinh tế, du lịch và giao thương văn hóa

III. Kết bài

– Tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Tóm tắt lại các biện pháp đã đề cập để giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

– Kết luận về ý nghĩa của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và cần phải có sự thực hiện đồng bộ từ các tầng lớp xã hội.

Bài nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc mẫu số 1

Khi thế giới đang trở nên ngày càng đa dạng và phát triển, văn hóa dân tộc cũng đang đối mặt với nhiều thách thức. Tuy nhiên, giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là một nhiệm vụ vô cùng quan trọng trong việc đảm bảo sự đa dạng và phong phú của văn hóa thế giới. Trong bài viết này, tôi sẽ trình bày các nguyên nhân dẫn đến suy thoái bản sắc văn hóa dân tộc, các biện pháp giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và những lợi ích của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc.

Nguyên nhân dẫn đến suy thoái bản sắc văn hóa dân tộc là rất đa dạng và phức tạp. Một trong những nguyên nhân chính đó là ảnh hưởng của văn hóa phương Tây. Văn hóa phương Tây được lan truyền rộng rãi trên toàn thế giới, đặc biệt là trong các nước đang phát triển. Những ảnh hưởng đó đã làm cho một số người mất đi sự tự hào với bản sắc văn hóa dân tộc của mình và đưa ra những quyết định sai lầm trong việc bảo vệ và phát triển văn hóa dân tộc.

Thứ hai, sự đổi mới trong cuộc sống hiện đại cũng góp phần đẩy mạnh suy thoái bản sắc văn hóa dân tộc. Các trường hợp điển hình là sự đổi mới trong cách ăn mặc, thói quen ăn uống và lối sống. Những thay đổi này đã làm cho người dân quên đi các giá trị truyền thống và không còn chú trọng đến việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc của mình.

Thứ ba, sự thiếu nhận thức về giá trị văn hóa dân tộc cũng là một nguyên nhân quan trọng dẫn đến suy thoái bản sắc văn hóa dân tộc. Nhiều người trong chính cộng đồng dân tộc cũng không hiểu rõ được giá trị của văn hóa dân tộc mà họ đang sở hữu. Điều này khiến cho họ không còn cảm thấy tự hào và không quan tâm đến việc bảo tồn và phát triển văn hóa dân tộc của mình.

Để giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, chúng ta cần thực hiện một số biện pháp như sau:

Trước hết, chúng ta cần tăng cường giáo dục và tuyên truyền về giá trị văn hóa dân tộc. Chúng ta cần đưa giáo dục về văn hóa dân tộc vào chương trình giảng dạy của các trường học và tổ chức các hoạt động tuyên truyền thông qua các phương tiện truyền thông đại chúng.

Thứ hai, chúng ta cần tôn vinh và phát triển văn hóa dân tộc. Điều này có thể được thực hiện thông qua các hoạt động như tổ chức các lễ hội, triển lãm và các sự kiện văn hóa. Những hoạt động này sẽ giúp cho người dân cảm thấy tự hào về bản sắc văn hóa dân tộc của mình và tạo ra một môi trường thuận lợi để phát triển văn hóa dân tộc.

Cuối cùng, chúng ta cần bảo tồn và phát huy di sản văn hóa dân tộc. Những di sản này gồm có các tài liệu, tư liệu về lịch sử, văn hóa, truyền thống và các sản phẩm văn hóa đặc trưng của dân tộc. Chúng ta cần quản lý và bảo tồn những di sản này để đảm bảo rằng chúng ta có thể truyền lại cho thế hệ tương lai.

Những lợi ích của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là rất nhiều. Đầu tiên, việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc giúp cho người dân giữ được tư tưởng, ý chí và tinh thần độc lập dân tộc. Thứ hai, việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc còn giúp cho người dân có thể tự tin, tự hào và đoàn kết trong cộng đồng dân tộc. Cuối cùng, việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc còn tạo ra những lợi ích kinh tế, du lịch và giao thương văn hóa. Văn hóa dân tộc là một phần quan trọng của di sản văn hóa của mỗi quốc gia và là một nguồn tài nguyên vô giá để phát triển kinh tế và du lịch. Điều này có thể giúp cho người dân tăng cường thu nhập, tạo ra việc làm và nâng cao chất lượng cuộc sống.

Như vậy, việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là rất quan trọng và cần thiết để đảm bảo sự đa dạng và phong phú của văn hóa thế giới. Để đạt được điều này, chúng ta cần thực hiện các biện pháp như tăng cường giáo dục và tuyên truyền, tôn vinh và phát triển văn hóa dân tộc và bảo tồn và phát huy di sản văn hóa dân tộc. Việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho người dân, bảo vệ tư tưởng, ý chí và tinh thần độc lập dân tộc, giúp đẩy mạnh phát triển kinh tế, du lịch và giao thương văn hóa. Chúng ta cần cùng nhau hợp tác và chung sức để giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc và phát triển văn hóa thế giới.

Bài nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc mẫu số 2

Quá trình hội nhập quốc tế đã có những tác động nhất định, làm thay đổi phương thức tư duy, lối sống của sinh viên theo hướng hiện đại và tích cực, chủ động hơn. Sinh viên nước ta biết thêm nhiều hơn về phong tục, tập quán, văn hóa và con người của các quốc gia trên thế giới. Có điều kiện khám phá thế giới, tiếp thu và làm chủ các tiến bộ khoa học – kỹ thuật hiện đại, tri thức mới…

Bên cạnh đó, cũng có những hạn chế cần được nhìn nhận và điều chỉnh kịp thời, như: Một bộ phận sinh viên xa rời truyền thống, lịch sử, văn hóa của dân tộc. Không ít người có thái độ ứng xử, biểu hiện tình cảm thái quá trong các hoạt động giải trí, văn hóa, nghệ thuật; lãng quên, thờ ơ đối với dòng nhạc dân ca, dòng nhạc cách mạng, truyền thống. Bên cạnh đó, chúng ta thấy một hiện tượng đáng báo động của giới trẻ nói chung và sinh viên nói riêng trong việc hội nhập, tiếp thu văn hóa thế giới, du nhập những hoạt động văn hóa tiêu cực, không phù hợp thuần phong, mĩ tục của dân tộc. Không ít sinh viên đang ngày đêm cuốn vào các trò chơi điện tử, online mang nặng tính bạo lực, ảnh hưởng lớn đến sức khỏe, thời gian học tập. Có những người say mê với các ấn phẩm, văn hóa phẩm không lành mạnh, độc hại, dẫn đến những hành động suy đồi đạo đức, vi phạm pháp luật.

Bên cạnh đó, những biểu hiện sai lệch của những người mà giới trẻ coi là thần tượng như ca sĩ, diễn viên điện ảnh… cũng ảnh hưởng không nhỏ đến lối sống của một số sinh viên hiện nay. Ngoài ra, ngôn ngữ dùng trong những cuộc trò chuyện trên các trang mạng xã hội hay tin nhắn cũng bị một bộ phận học sinh, sinh viên “biến tấu” với những từ ngữ khó hiểu, thậm chí dung tục và sử dụng một cách tràn lan, khó chấp nhận, không còn giữ được sự trong sáng của tiếng Việt.

Những thực trạng nêu trên xuất phát từ những nguyên nhân khách quan và những nguyên nhân chủ quan. Trước hết, cần phải khẳng định, bản thân mỗi học sinh, sinh viên chưa thật sự xây dựng cho mình ý thức tự rèn luyện, nâng cao trình độ, học hỏi kỹ năng.

Bản lĩnh, ý thức tìm hiểu còn hạn chế của sinh viên trước những loại hình hoạt động văn hóa, nghệ thuật khác nhau cũng là một trong những nguyên nhân đáng chú ý dẫn đến những hạn chế, yếu kém của một bộ phận bạn trẻ trong việc tham gia gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc. Trong thực tế cuộc sống, một số hoạt động văn hóa, nghệ thuật không còn phù hợp với sở thích của tuổi trẻ, cho nên giới trẻ và sinh viên phải tìm đến với những loại hình nghệ thuật du nhập từ nước ngoài. Tuy nhiên, các loại hình này lại chưa được chọn lọc trước khi tràn lan trong xã hội. Công tác quản lý của các ban, ngành chức năng chưa thật sự có hiệu quả trong việc khắc phục thực trạng này.

Trước những thách thức và khó khăn mà đất nước đang phải đối mặt, sinh viên phải tự đặt ra cho bản thân mình câu hỏi: Là những trí thức tương lai của đất nước, mình đã, đang và sẽ làm gì để góp phần đưa đất nước phát triển, giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc?

Để trả lời được câu hỏi nêu trên, mỗi sinh viên phải tự mình phấn đấu, rèn luyện, tự trau dồi cho bản thân những kỹ năng cần thiết, không ngừng nâng cao trình độ chuyên môn, nghiệp vụ, nỗ lực rèn luyện vì lợi ích chung của cộng đồng và vì chính sự phát triển của cá nhân. Quan trọng hơn, các bạn trẻ cần xây dựng bản lĩnh văn hóa, sẵn sàng đấu tranh với những hoạt động, sản phẩm văn hóa không lành mạnh.

Với trách nhiệm của mình, Hội Sinh viên Việt Nam cần tiếp tục đẩy mạnh việc giáo dục tư tưởng, đạo đức, tác phong sống trong sinh viên và coi đây là nhiệm vụ quan trọng, cấp bách, cần thường xuyên thực hiện tốt. Đẩy mạnh tổ chức các cuộc thi tìm hiểu liên quan lịch sử hào hùng, truyền thống văn hóa của đất nước, của quê hương. Hơn nữa, phải chủ động, sáng tạo và linh hoạt trong tổ chức các hoạt động định hướng cho sinh viên tiếp thu những mặt tích cực, tiên tiến của văn hóa hiện đại; đồng thời khơi dậy tinh thần tự hào dân tộc, gìn giữ và phát huy bản sắc văn hóa của dân tộc. Kiên quyết đấu tranh đối với những biểu hiện vô cảm; khơi dậy tinh thần tương thân, tương ái trong tuổi trẻ.

Bài nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc mẫu số 3

Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Dầu không thanh lịch cũng người Tràng An.

(Ca dao)

Vâng, câu ca dao ấy đã khái quát những nét thanh lịch của con người mảnh đất ngàn năm văn hiến. Có lẽ, chính những nét đẹp đó đã để lại trong lòng mỗi người con của mảnh đất này thật nhiều hoài niệm. Là nhà văn sinh ra ở đất kinh kỳ, Nguyễn Khải đã thể hiện sự tinh tế nhạy cảm của mình trước những nét văn hóa rất riêng của Hà Nội qua truyện ngắn “Một người Hà Nội” được rút từ tập “Hà Nội trong mắt tôi”. Tác phẩm không chỉ thể hiện sự nâng niu, trân trọng những vẻ đẹp văn hoá của miền đất này, không chỉ là sự xót xa cho sự mai một của những giá trị văn hoá. Mà quan trọng hơn là cả tác phẩm đã để lại cho mỗi chúng ta thật nhiều suy ngẫm về việc giữ gìn bản sắc văn hoá trong cuộc sống hôm nay.

Có thể nói, “Một người Hà Nội” là một truyện ngắn thành công của Nguyễn Khải. Tác phẩm xoay quanh nhân vật chính là bà Hiền trong mối quan hệ với sự biến đối của thời cuộc. Những nét đẹp tinh túy nhất của người Tràng An dường như đã được hội tụ ở nhân vật này. Một trong những nét đặc sắc của tác phẩm là ở chỗ tác giả không đi sâu vào những sự kiện lớn, ngược lại ông dùng ngòi bút của mình vào những điều hết sức bình thường, giản dị hằng ngày của cuộc sống nhưng qua đó vẫn làm nổi bật được những nét tính cách độc đáo của nhân vật. Những nét đẹp trong suy nghĩ của bà Hiền được thể hiện trước tiên qua cái cách mà bà chọn chồng là một ông giáo tiểu học hết sức bình thường “khiến cả Hà Nội phải kinh ngạc”, cái quyết định dừng sinh con ở tuổi bốn mươi, trái hoàn toàn với quan niệm “trời sinh voi, trời sinh cỏ” của xã hội ta lúc bây giờ… Là một người phụ nữ nhưng bà luôn chủ động, tự tin việc quản lý gia đình bởi bà ý thức rất rõ vai trò quan trọng của một người vợ, người mẹ: “người đàn bà mà không là nội tướng thì cái gia đình ấy chả ra sao”. Không những thế, là một người mẹ, bà uốn nắn con từ cái nhỏ nhất như ngồi ăn, chuyện cầm bát, cầm đũa, múc canh… Rồi khi hai đứa con trai lần lượt xin ra chiến trường, người mẹ ấy “cũng đau đớn mà bằng lòng” vì không muốn con sống bám vào sự hi sinh của bạn bè. Ở bà người ta vẫn thấy sáng lên một niềm tin mãnh liệt vào vẻ đẹp trường tồn vĩnh cửu của Hà Nội: “Mỗi thế hệ đều có một thời vàng son của họ. Hà Nội thì không thế. Thời nào nó cũng đẹp, một vẻ đẹp riêng cho mỗi lứa tuổi”. Có thể nói cái cốt cách của Hà Nội còn được thể hiện rất rõ trong cách ứng xử nhân vật này. Đó là sự linh hoạt đầy bản lĩnh trước những đổi thay của cuộc sống, trong bất cứ hoàn cảnh nào vẫn luôn dám sống là mình, thẳng thắn, chân thành, giàu lòng tự trọng nhưng cũng hết sức khéo léo, thông minh. Con người ấy vẫn luôn giữ gìn những nét đặc trưng trong lối sống của người Hà Nội lộ cái quý phái, sang trọng, lịch lãm của người Hà Thành từ cách ăn mặc bài trí nhà cửa, từ cái cảm nhận hết sức tinh tế “trời rét, mưa rây lả lướt dù đủ làm ẩm áo chứ không làm ướt” đến cái cách lau chùi bát hoa thuỳ rong ngày giáp Tết một cách hết sức tỉ mỉ… đã cho thấy nét đẹp văn hoá trường tồn vĩnh cửu ở một người Hà Nội hết sức bình dị nơi mảnh đất văn hiến này. Trong nhân vật bà Hiền vừa có một Hà Nội trí tuệ, hiện đại, thức thời lại vừa tồn tại một Hà Nội đài các kiêu sa, cổ kính, với chiều sâu văn hoá. Dù đã có tuổi, bà Hiền vẫn là “hạt bụi vàng của Hà Nội”.

Thế nhưng câu chuyện của Nguyễn Khải đâu chỉ dành cho con người của Hà Nội mà còn hướng đến tất cả những người Việt Nam nói chung để gửi đến thông điệp về ý thức giữ gìn bản sắc văn hoá của dân tộc. Văn hoá có thể một cách đơn giản là tất cả những giá trị, những nét đẹp về vật chất và tinh thần của xã hội, chừng nào con người còn tổn tại thi văn hoá cũng sẽ vẫn còn. Dù ở bất kỳ thời đại nào thì văn hoá cũng đóng vai trò hết sức quan trọng. Bản sắc văn hoá là những đặc điểm riêng của mỗi dân tộc, góp phần không vào việc hình thành nên một quốc gia độc lập. Và có lẽ cũng không phải vô cớ mà Nguyễn Trãi khi xưa đã nhắc đến truyền thống văn hoá của dân tộc ngay sau khi tư tưởng nhân nghĩa ở phần mở đầu của “áng thiên cổ hùng văn” – Đại cáo bình Ngô:

“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo
Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu”

Mỗi dân tộc cần phải có một nền văn hóa riêng cũng giống như mỗi cá nhân trong cuộc đời phải có cá tính riêng để làm nên cái “tôi” của chính mình phân biệt mình với người khác. Một đất nước làm sao có thể tồn tại bền vững khi mà nhắc đến nó, người ta chăng có cớ gì để nhớ, chẳng có gì để nói. Văn hóa là một trong những yếu tố quan trọng nhất làm nên truyền thông của một dân tộc. Những giá trị văn hoá phi vật thể cũng phần nào phản ánh tâm tư, tình cảm, suy nghĩ, tâm hồn con người. Văn hoá Việt giản dị nhưng có chiều sâu và có bản sắc riêng. Con người Việt Nam bình dị, hết sức tinh tế nhưng cũng vô cùng anh dũng, kiên cường. Chính truyền thống văn hoá tạo nên cội nguồn, gốc rễ cho dân tộc, từ đó hình thành nên ở con người Việt Nam lòng tự hào, tự tôn dân tộc, một niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Tôi chợt nghĩ đến hình ảnh cây si ở đền Ngọc Sơn mà Nguyễn Khải đã từng nhắc đến trong “Một người Hà Nội”. Gió bão có thể thế làm nghiêng cả tán, bật cả rễ nhưng qua bao phong ba bão táp, bao biến cố thăng trầm của lịch sử, nó lại hồi sinh, trổ lộc non. Văn hoá góp phần làm nên cái “vàng son” cho quá khứ, còn quá khứ góp phần hun đúc nên những phẩm chất tốt đẹp của con người bởi văn hoá thường hướng con người ta đến những giá trị đẹp đẽ của cuộc sống, hướng con người ta đến cái chân, thiện, mỹ, làm cho con người sống tốt hơn. Bên cạnh đó, những công trình kiến trúc, những danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử… không chỉ cho thấy những nét văn hóa rất riêng của đất nước Việt Nam mà còn đóng góp không nhỏ vào việc quảng bá hình ảnh của Việt Nam đến bạn bè thế giới. Chưa kể đến doanh thu không nhỏ cho ngành dịch vụ từ du lịch nội địa và quốc tế từ việc quảng bá hình ảnh đó, vị thế của Việt Nam chắc chắn sẽ được cải thiện, được nâng cao trên trường quốc tế, rất nhiều cơ hội mở ra cho việc giao lưu cả về mặt kinh tế, chính trị phục vụ cho sự phát triển của đất nước. Vì thế nếu chúng ta không có ý thức giữ gìn bản sắc văn hoá của chính dân tộc mình thì tự chúng ta sẽ làm mất đi vị thế riêng của mình, sẽ bị hoà tan trong những nền văn hoá khác trên thế giới. Có những thứ khi đã mất đi ta vẫn có thể lấy lại được nhưng có những điều nêu không níu giữ thì nó sẽ tuột khỏi tay ta mãi mãi.

Trong bối cảnh xã hội hiện nay, có rất nhiều thuận lợi khi chúng ta mở cửa, giao lưu với các nước trên thế giới, mở ra nhiều cơ hội để quảng bá cho văn hóa Việt Nam với bạn bè quốc tế nhưng nếu như chúng ta không có ý thức giữ bản sắc văn hoá dân tộc thì sẽ làm mất dần đi những giá trị văn hoá độc đáo. Làm sao để hoà nhập mà không hoà tan là một vấn để không đơn giản không phải là không thể làm được nếu như mỗi người chúng ta đều có ý thức giữ gìn những nét đẹp văn hoá của dân tộc mình, đặc biệt là thế hệ trẻ nay. Mỗi người hãy tự trau dồi cho mình vốn hiểu biết về văn hoá dân tộc làm sao để bạn bè quốc tế hiểu và yêu thích văn hóa của đất nước chúng ta cũng là một cách để giữ gìn bản sắc văn hoá bởi ai đó đã từng nói rằng: “cho đi cũng là cái còn lại mãi mãi”. Việc giữ gìn truyền thống văn hoá phải bắt đầu từ việc giữ gìn truyền thống của mỗi gia đình, mỗi địa phương, vùng miền cụ thể. Và mỗi nét đặc sắc trong văn hoá của hơn năm mươi dân tộc sẽ làm nên một nền văn hoá Việt Nam đa dạng, đậm đà bản sắc. Mỗi người dân phải tự có ý thức bảo vệ những giá trị văn hoá vật thể và phi vật thể của vùng miền mình, của đất nước mình. Nhà nước cần có những biện pháp thích đáng đối với những hành vi gây tác động xấu đến văn hoá, song song với những chính sách hợp lý để trùng tu, bảo tồn những di tích, danh lam và giữ gìn những giá trị văn hoá phi vật thể. Có thể nói, việc giữ gìn những giá trị văn hoá không phải là trách nhiệm của riêng ai mà cần có sự tham gia của tất cả mọi người, không phải bằng khẩu hiệu, bằng lời nói mà những việc làm hết sức cụ thể.

Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể giữ gìn được những giá trị văn hóa của mình bởi lẽ cuộc sống cũng có những biến cố (chiến tranh, thiên tai…) có thể làm cho những công trình văn hoá bị xuống cấp nghiêm trọng. Tuy nhiên, chúng ta vẫn đang hằng ngày cố gắng tìm mọi cách để có thể giữ gìn được phố cổ Hà Nội, chùa Một Cột… Việt Nam vinh dự được UNESCO công nhận một số công trình văn hoá vật thể và phi vật thể là di sản văn hoá thế giới chứng tỏ sự cố gắng, nỗ lực không ngừng của chúng ta trong việc phát huy những giá trị văn hoá dân tộc. Cuộc sống hiện đại hối hả hơn, con người ta bận rộn hơn, điều kiện giao lưu quốc tế mở rộng hơn bao giờ hết nhưng sâu thẳm trong mỗi chúng ta là một tâm hồn Việt, một cốt cách Việt. Tuy nhiên, giữ gìn bản sắc văn hoá không có nghĩa là không có sự giao lưu, học hỏi. Mỗi nền văn hóa đều có những thế mạnh riêng của nó. Tiếp thu một cách hợp lí có chọn lọc sẽ là điều kiện để làm giàu có thêm vốn văn hoá của dân tộc. Ngoài ra, cũng chính từ sự giao lưu ấy mà ta có thế biết được điểm mạnh điểm yếu trong nền văn hoá của mình, từ đó có thể phát huy những điểm mạnh đồng thời học hỏi những kinh nghiệm để có thể khắc phục những chỗ còn khiếm khuyết.

Có thể nói giữ gìn bản sắc văn hoá không chỉ có ý nghĩa với cộng đồng dân nhân loại mà còn rất ý nghĩa đối với mỗi con người vì những giá trị văn hóa được thể hiện trong nếp sống, nếp nghĩ hằng ngày của mỗi con người.

Việt đoạn văn ngắn về việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc

Bản sắc văn hóa dân tộc là giá trị cốt lõi nhất của nền văn hóa, thể hiện tâm hồn, cốt cách, tình cảm, lý trí, sức mạnh của dân tộc, tạo nên chất keo kết nối các cộng đồng người gắn bó, đoàn kết với nhau để cùng tồn tại và phát triển. Những giá trị của bản sắc văn hóa dân tộc là một trong những động lực to lớn đảm bảo sự ổn định và phát triển bền vững của quốc gia dân tộc. Bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam được hình thành, phát triển gắn liền với lịch sử dựng nước, giữ nước và quá trình xây dựng chủ nghĩa xã hội. Bản sắc văn hóa dân tộc là tổng hòa những giá trị văn hóa bền vững, phản ánh diện mạo, sắc thái, cốt cách, tâm hồn, tâm lý… của một dân tộc, được thường xuyên hun đúc, bổ sung và lan tỏa trong lịch sử dân tộc, trở thành tài sản tinh thần đặc sắc, tạo nên sức mạnh gắn kết cộng đồng và để phân biệt sự khác nhau giữa dân tộc này với dân tộc khác trong cộng đồng nhân loại. Tuy nhiên, bên cạnh những mặt tích cực còn có mặt tiêu cực của nó đó là nguy cơ xói mòn, phai nhạt và biến dạng hệ thống giá trị trong bản sắc văn hóa dân tộc, sự du nhập của lối sống tư sản, suy giảm thuần phong mĩ tục, sự chống phá của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa. Những giá trị tinh hoa văn hóa truyền thống tốt đẹp của dân tộc được xây dựng và ghi nhận bởi những chiến công hi sinh thầm lặng của biết bao thế hệ người dân Việt Nam. Nó là kết tinh những gì là tinh túy nhất của dân tộc để rồi chính những giá trị đó lại lung linh tỏa sáng, soi sáng con đường chúng ta đi. Không chỉ bây giờ mà mãi mãi về sau những giá trị tinh hoa văn hóa của dân tộc sẽ là hành trang, động lực để cho thanh niên Việt Nam chúng ta tiến vào kỷ nguyên mới tô thắm nên truyền thống ngàn năm văn hiến của dân tộc.

Những câu nói về giữ gìn bản sắc dân tộc

– “Giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là bảo vệ và phát triển tư tưởng, ý chí và tinh thần độc lập dân tộc.”

– “Văn hóa dân tộc là nguồn tài nguyên vô giá để phát triển kinh tế và du lịch.”

– “Để giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, chúng ta cần tôn vinh và phát triển các giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.”

– “Di sản văn hóa dân tộc là nguồn cảm hứng và năng lượng cho sự phát triển của mỗi quốc gia.”

– “Việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc giúp tạo ra sự đoàn kết trong cộng đồng và xây dựng nền văn hóa đa dạng và phong phú.”

– “Không giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc, chúng ta sẽ mất đi một phần tinh thần của mình và trở thành những kẻ mất gốc.”

– “Văn hóa dân tộc là con đường duy nhất để các thế hệ truyền lại những giá trị tốt đẹp cho nhau.”

– “Giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là nhiệm vụ của tất cả chúng ta, không chỉ của người dân trong cộng đồng dân tộc đó.”

– “Sự đa dạng văn hóa là nguồn tài nguyên vô giá cho nhân loại. Chúng ta cần giữ gìn và phát triển các bản sắc văn hóa dân tộc để bảo vệ sự đa dạng văn hóa đó.”

– “Giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc giúp tạo ra niềm tự hào và sự tôn trọng của cộng đồng quốc tế đối với văn hóa của dân tộc ta.”

Trên đây là bài viết liên quan đến Nghị luận giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc cực hay trong chuyên mục Văn học được Luật LVN Group cung cấp. Quý độc giả có thể tham khảo bài viết khác liên quan tại website luatlvn.vn để có thêm thông tin chi tiết.

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com