Cách phân tích nhân vật trong tác phẩm văn học? Dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ? Bài văn Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ hay nhất?
Nhân vật chị Dậu trong tác phẩm Tắt đèn đặc biệt trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ là đại diện tiêu biểu cho những người Việt Nam trong bối cảnh thực dân phong kiến. Dưới đây là bài viết tham khảo về Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ mời bạn đọc theo dõi
1. Cách phân tích nhân vật trong tác phẩm văn học:
Theo định nghĩa, phân tích nhân vật là việc xác định và giải thích các đặc điểm chính của một nhân vật. Như vậy, bài văn phân tích nhân vật dựa trên sự phân tích, phá cách của một nhân vật được lựa chọn. Nhân vật này có thể là một phần của tiểu thuyết, kịch và thậm chí là thơ.
Học cách viết một bài phân tích nhân vật đòi hỏi phải đọc kỹ tác phẩm văn học, chú ý đến những gì tác giả tiết lộ về nhân vật thông qua đối thoại, tường thuật và cốt truyện. Một nhà phân tích văn học viết về vai trò của mỗi nhân vật trong tác phẩm. Nhân vật chính là nhân vật quan trọng nhất, trong khi nhân vật đóng vai phản diện trong cuộc xung đột với nhân vật chính là nhân vật phụ. Các nhà văn vĩ đại tạo ra các nhân vật có nhiều khía cạnh, vì vậy các phân tích nhân vật nên tập trung vào những khía cạnh phức tạp này.
2. Mở bài dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ:
Giới thiệu về nhà văn Ngô Tất Tố: Ngô Tất Tố là tác giả văn học hiện thực tiêu biểu chuyên viết về đề tài người nông dân nghèo trước cách mạng, để từ đó ông khám phá và khai thác vẻ đẹp tiềm ẩn trong tâm hồn của họ.
Giới thiệu về tác phẩm Tắt đèn và đoạn trích Tức nước vỡ bờ: Nổi bật trong kho tàng văn học của Ngô Tất Tố là tác phẩm “Tắt đèn” trong đó đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” là một trong những đoạn trích tiêu biểu kể về cuộc sống khó khắn của nhân dân ta dưới ách thống trị của thực dân Pháp và bọn phong kiến tay sai.
Giới thiệu về nhân vật chị Dậu: Ngô Tất Tố đã khắc họa xuất sắc hình tượng nhân vật chị Dậu – một người phụ nữ có phẩm chất cao đẹp ngay trong hoàn cảnh cùng cực nhất thì phẩm chất ấy vẫn được tỏa sáng. Và vẻ đẹp ấy được bộc lộ rõ nhất trong cuộc nổi loạn của chị Dậu khi đứng lên chống lại bọn quan lại cường hào tàn nhẫn.
3. Thân bài dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ:
Hoàn cảnh của chị Dậu:
Bối cảnh của truyện là làng Đông Xá với không khí ngột ngạt, căng thẳng tiếng trống thúc sưu thuế
Gia đình chị Dậu thuộc dạng “nhất nhì trong hạng cùng đinh” phải bán gánh khoai, ổ chó và cả đứa con gái lên 7 tuổi cho Nghị Quế để nộp suất sưu cho chồng.
Nhưng anh Dậu vẫn bị trói ở sân đình vì còn phải nộp một suất sưu cho người em chồng đã chết từ năm ngoái.
Sau khi đã tra tấn người khác tàn ác bọn cường hào vác anh Dậu rũ rượi như cái xác đem đến trả cho chị Dậu.
Chị Dậu là người phụ nữ giàu tình yêu thương:
Chị múc ra bát, lấy quạt cho nguội để chồng “ăn lấy vài húp” với lời nói khẩn khoản tha thiết mời chồng “Thầy em cố gắng dậy húp ít cháo cho đỡ xót ruột” sau đó là hành loạt hành động quan tâm săn sóc chồng.
Chị Dậu là luôn tiềm tàng sự phản kháng:
Khi bọn tay sai, người nhà lí trưởng “sầm sập” tiến vào chị Dậu đã nhẫn nhục, cố van xin “Hai ông làm phúc bói với ông lí cho cháu khất”.
Nhưng tên cai lệ lại tiếp tục chạy sầm sập đến trói anh Dậu, chị Dậu “xám mặt” vội vàng van xin thảm thiết “Cháu van ông! Nhà cháu mới tỉnh được một lúc, ông tha cho”. Hắn lại càng nganh tàn “bịch luôn vào nhưng chị mấy bịch “rồi” tát vào mặt chị một cái đánh bốp” và nhảy vào trói anh Dậu…
Chị Dậu đã kiên quyết cự lại với lí lẽ “chồng tôi đâu ốm, các ông không được phép hành hạ” là một lời cảnh cáo.
Đến khi tên cai lệ không thèm trả lời còn tát vào mặt chị rồi cứ nhảy vào phía Dậu thì chị nghiến hai hàm răng “mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem”. Rồi chị “túm cổ tên cai lệ, ấn dúi ra cửa… lẳng người nhà lí trưởng ngã nhào ra thềm”. Trước sự can ngăn của chồng chị vẫn quyết tâm nói “Thà ngồi tù. Để chúng nó làm tình, làm tội mãi thế, tôi không chịu được”.
Đó là quy luật tự nhiên trong xã hội “Có áp bức, có đấu tranh”
4. Kết bài dàn ý Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ:
Khẳng định lại giá trị củaĐoạn trích “Tức nước vỡ bờ” đầy tính hiện thực với hình ảnh chị Dậu mộc mạc, đầy vị tha, giàu tình yêu thương, biết chịu đựng nhưng có một sức sống tiềm tàng .
Qua hình ảnh chị Dậu trong “Tắt đèn”, ta thấy được hình ảnh người phụ nữ Việt Nam với tinh thần ý chí luôn quyết tâm bảo vệ gia đình thân yêu của mình
Có thể nêu suy nghĩ cá nhân về nhân vật chị Dậu
5. Bài văn Cảm nhận về nhân vật chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ hay nhất:
Trong nền văn học hiện thực phê phán giai đoạn 1930-1945 không thể không nhắc đến tên tuổi của những tác giả tiêu biểu như Vũ Trọng Phụng, Nam Cao, … đặc biệt tác giả Ngô Tất Tố với hình ảnh chị Dậu trong tác phẩm Tắt đền là biểu tượng đại diện cho người phụ nữ Việt Nam thời bấy giờ. Đó là hình ảnh người phụ nữ luôn hết lòng vì chồng con và luôn mang trong mình sức mạnh phản kháng mạnh mẽ trước các thế lực cường quyền. Và có lẽ đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” là một trong những đoạn đắt giá nhất trong tác phẩm “Tắt đèn” của Ngô Tất Tố với tính nhân văn sâu sắc để lại trong lòng người đọc cho đến hôm nay.
Bối cảnh trong tác phẩm là hình ảnh làng Đông Xá trong những ngày loạn lạc do bọn địa chủ, cường hào đi đôn đốc sưu thuế. Nhà chị Dậu là một trong những gia đình khó khăn nhất thôn. Vì không nộp nổi mức thuế cao vô lý, anh Dậu đã bị chúng trói và đánh đập dã man.
Đến cùng cực, chị Dậu phải bán rẻ đàn chó mẹ, đàn chó con và cả đứa con gái lớn của mình cho nhà Nghị Quế để có tiền cứu chồng thoát khỏi tay cường hào. Qua đây ta thấy được hình ảnh người phụ nữ nông dân tuy không biết chữ nhưng luôn hết lòng vì chồng, gánh vác những chị Dậung việc lẽ ra phải giao cho người đàn ông trong gia đình.
Mở đầu đoạn trích là hình ảnh anh Dậu bị trói trên chiếc cột giữa sân đình, vùng vẫy, kiệt sức, không chịu được đau đớn, kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần. Khó khăn lắm chị Dậu mới kiếm được một số tiền để trả cho số tiền sưu thuế. Sau khi hành hạ, những tên cai lệ và tay sai của thống lí lôi anh Dậu ra sân ném xuống sân, trả lại cho chị Dậu và đòi chị phải đóng thêm thuế đinh của người em chồng của chị mới chết năm ngoái.
Đó là một yêu cầu vô lý nhưng chị Dậu vẫn phải nhẫn nhịn. Buồn lắm, lo lắm nhưng chị vẫn cố kìm lòng, cố đút cho chồng bát cháo loãng dù bản thân không còn gì để ăn. Chị chỉ nhẹ nhàng nói với chồng: “Thầy em ơi, cố dậy uống chút cháo cho đỡ đau”. Câu nói của người đàn bà quê mùa tuy giản dị nhưng lại mang biết bao tâm tư, tình cảm mà ít ai có thể so sánh được.
Thậm chí, chị Dậu còn cầm chiếc chén ngồi cạnh chồng để xem anh ăn được hay không, có ngon không. Tình yêu của nàng phải thật trớ trêu, giàu đức hi sinh, sao có thể diễn ra trong hoàn cảnh éo le, mâu thuẫn như vậy. Và có lẽ chính tình yêu thương bao la đó đã tiếp thêm sức mạnh phi thường cho chị chống lại bọn tay sai khi chúng ập vào, dồn ép gia đình chị đến chân tường, đến cùng cực của hoàn cảnh khốn khổ.
Khi bọn tay sai cầm roi và dùi cui xông vào, điều đầu tiên chị Dậu làm là nghĩ đến người chồng tội nghiệp của mình. Chị Dậu lo lắng anh không thể chịu đựng thêm bất kỳ trận đòn gioi nào nữa. Anh đã hoàn toàn kiệt sức sau đêm qua. Chị Dậu chỉ có thể dùng giọng run run, đầy thấp hèn van xin chúng tha cho chồng mình: “Cháu xin ông, nhà cháu mới tỉnh được một lúc”. Chị Dậu ấy cư xử như vậy vì chị Dậu ấy biết hoàn cảnh của mình lúc đó, bởi chị Dậu cũng chỉ là một người phụ nữ nông dân như bao người khác.
Lúc này chị không nghĩ được gì ngoài ý chí sục sôi bảo vệ gia đình, bảo vệ người chồng bệnh tật và những đứa con thơ dại. Tuy nhiên, những tay sai đó không còn chút nhân tính nào. Chúng phớt lờ lời van xin của chị, chúng đã tát chị và nhất quyết lao về phía anh Dậu vừa mới tỉnh dậy trong giây lát.
Đến lúc này, chị Dậu không thể kìm nén được nữa. Sự phản kháng của chị Dậu dần dần tăng cường độ. Đầu tiên, chị Dậu ngăn họ lại và nói “chồng tôi đang ốm, các anh không được hành hạ”. Chỉ một câu nói, nhưng nó như một lời cảnh báo cho chị Dậu về hành động của họ.
Nhưng khi chị càng kiên nhẫn, họ càng lấn tới. Hắn “bịch luôn vào ngực chị mấy bịch” rồi “tát vào mặt chị một cái đánh bốp” vẫn lao vào anh Dậu. Đến đây, chị Dậu không còn giữ được bình tĩnh, lao về phía chồng, đẩy bọn tay sai ra, hai tay chống nạnh và nói: “Mày trói chồng nó lại, tao cho mày xem”.
Cô lao vào những kẻ muốn bắt chồng mình và chiến đấu với chúng. Sức mạnh thực sự của một người phụ nữ bộc lộ khi họ buộc phải bảo vệ những người thân yêu xung quanh mình, và có lẽ vì không thể cầm cự được nữa, cô ấy đã bị dồn vào ngõ cụt.
Dù chồng khuyên can, chị vẫn ngoan cố làm theo bản năng, thà đi tù chứ không chịu ép buộc. Đúng như nhà văn Nguyễn Tuân đã từng nói “Trên cái tối trời, tối đất của xã hội ngày xưa, hiện lên một chân dung lạc quan của chị Dậu. Bản chất của chị Dậu rất khỏe, cứ thấy lăn xả vào bóng tối mà phá ra…”
Đoạn trích “Tức nước vỡ bờ” khắc họa sâu sắc hình ảnh hiện thực đầy đen tối của xã hội Việt Nam thời kì trước cách mạng. Cùng với đó, hình ảnh chị Dậu cũng được khắc họa rõ nét, hài hòa giữa hai tính cách khác nhau. Với những người thân yêu bên cạnh, cô luôn dịu dàng, sẵn sàng hy sinh bất cứ thứ gì, nhưng với những kẻ xấu, cô bất chấp tất cả để chiến đấu với chúng. Đó có lẽ cũng là một sự thay đổi lớn về hình ảnh người phụ nữ cả về khí chất lẫn tính cách.