Vợ chồng A Phủ là một tác phẩm không chỉ thể hiện giá trị hiện thực sâu sắc mà còn ẩn chứa tin thần nhân đạo sâu sắc, điều đó được thể hiện qua đoạn cởi trói cho A Phủ, cùng chúng tôi tìm hiểu qua bài viết sau đây để rõ hơn nhé
1. Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông:
Mở bài: giới thiệu tác giả tác phẩm, vị trí đoạn trích
Thân bài:
– Giới thiệu sơ lược về A Phủ: một chàng trai có thân phận như Mị, cũng phải ở với nhà thống lý Pá Tra để trừ nợ. Vì mất con bò, anh ta bị trói đêm này qua đêm khác, ngày này qua ngày khác.
– Tâm trạng Mị trước đêm cởi trói cho A Phủ:
Cuộc sống dày vò trong nhà thống lí Pá Tra lại tiếp tục. Khoảng thời gian dằn vặt khiến cô im lặng trước mọi chuyện. Những gì đang xảy ra xung quanh tôi không làm tôi quan tâm. Những đêm đầu tiên tôi thổi lửa sưởi ấm đôi bàn tay. Tâm hồn Mị tê tái trước mọi thứ, ngay cả khi Mị ra sưởi lửa, bị A Sử quật ngã trong bếp, ngày hôm sau Mị vẫn bình thản ra sưởi lửa như đêm hôm trước.
Nhưng, trong lòng Mị, không phải mọi thứ đều bình lặng. Mị rất sợ những đêm đông dài buồn trên núi. Ngôi nhà yên tĩnh, Mị đốt lửa. Với Mị, không có ngọn lửa ấy nàng sẽ khô héo.
– Thương người cùng cảnh ngộ:
Vì bị cháy nên đêm ấy, Mị tìm đến A Phủ và thấy những giọt nước mắt long lanh lăn dài trên gò má xám xịt của Mị. Những giọt nước mắt đó làm tôi nhớ lại đêm trước khi A Sử trói Mị lại, Mị phải đứng như vậy. Nhiều khi khóc, nước mắt chảy dài xuống miệng, xuống cổ không lau được. Rồi nghĩ xa nghĩ gần: Với ngần này thôi đêm mai người kia chết, vì đau, vì đói, vì lạnh, vì chết. Mị là một phụ nữ, đã bị người ta cúng ma, có chết cũng là ma nhà A Sử, nhưng người kia việc gì phải chết?
– Tình yêu lớn hơn cái chết:
Mị thấy thương A Phủ như thấy thương cho chính mình. Mị thấy thương A Phủ không đáng phải chết. Mị cũng sợ nếu mình cởi trói cho thống lí, cha con Pá Tra biết chuyện gì sẽ xảy ra và phải chết trên cây cọc ấy… Nhưng có lẽ tình thương của Mị lớn hơn cả cái chết. Tình thương ấy đã thôi thúc Mị thực hiện hành động cởi trói cho A Phủ.
– Từ cứu người đến cứu mình:
Cởi trói cho A Phủ xong, Mị đứng lặng trong bóng tối. Nhưng, ngay lúc đó, trong tâm hồn người đàn bà tội nghiệp ấy, mọi thứ diễn ra rất nhanh. Mị cũng chạy ra ngoài. Trời rất tối. Nhưng Mị vẫn đang bước đi. Bởi vì ở đây Mị chỉ có chờ chết.
Đây không phải là một hành động theo bản năng. Nói đúng hơn, với sự thức tỉnh của ký ức, khát khao được sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người được mình vừa cứu. Mị đã giải phóng A Sử và giải phóng chính mình! Hành động táo bạo và bất ngờ ấy là kết quả tất yếu của sức sống tiềm ẩn khi người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Kết bài: đánh giá lại giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật.
2. Những bài cảm nhận nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông hay nhất:
2.1. Bài mẫu 1 – Những bài cảm nhận nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông hay nhất:
Tô Hoài là cây văn xuôi hàng đầu của nền văn học Việt Nam hiện đại, ông có vốn sống, sự hiểu biết sâu sắc về con người và phong tục văn hóa Tây Bắc. Vợ chồng A Phủ là một truyện ngắn xuất sắc của Tô Hoài khi viết về cuộc đời và số phận của hai vợ chồng người Mông dưới ách phong kiến ở miền núi trước năm 1945. Tác phẩm không chỉ nhằm phản ánh hiện thực cuộc sống của người nghèo mà con là giá trị nhân văn sâu sắc khi hướng đến những giá trị tốt đẹp, sức sống mãnh liệt bên trong con người, điều này được thể hiện rõ qua chi tiết Mị trong đêm cởi trói cho A Phủ.
Nàng từng là một cô gái xinh đẹp, có tài thổi sáo, được nhiều trai làng theo đuổi, “những chàng trai về động trước”. Xinh đẹp, trẻ trung, yêu đời và yêu tự do, lẽ ra tôi xứng đáng được sống một cuộc đời hạnh phúc nhưng cuộc đời tôi là một chuỗi đau khổ, bi kịch khi bị ép làm con dâu gạt nợ cho cha.
Từ khi về làm dâu để trả nợ cho nhà thống lý, Mị như con rùa bị nhốt vào xó, không kịp phản ứng, sống cuộc đời lang thang. Sức sống trong Mị bị tê liệt nhưng không bị dập tắt hoàn toàn bởi chỉ cần một cơn gió nhẹ thoảng qua, sức sống ấy bùng cháy dữ dội hơn bao giờ hết. Đêm tình xuân, sức sống trong tôi trỗi dậy, nhưng không đủ để Mị tự cứu mình. Mãi đến đêm cắt dây cứu A Phủ, sức sống tiềm ẩn mới thực sự được đánh thức.
Trong đêm, với tay thổi lửa, Mị đã chứng kiến cảnh A Phủ bị trói dưới sân nhà thống lí Pá Tra. Cảnh ràng buộc những người thân trong gia đình đã trở nên quá quen thuộc khiến tâm hồn tê liệt của Mị vô cảm, rơi nước mắt trước sự xuất hiện của A Phủ. Khi ấy, giọt nước mắt của A Phủ đã tác động mạnh mẽ đến nhận thức và làm cho sức sống trong Mị bùng cháy mãnh liệt.
Nhìn thấy cảnh ngộ của A Phù, tôi nhớ lại ký ức đau buồn khi bị A Shi trói buộc. Mị dần thức tỉnh từ trong vô thức phần ý thức đã bị tê liệt bấy lâu nay, tôi ý thức rõ hơn bao giờ hết tội ác của hai cha con “chúng trói người vào chỗ chết”. Cảm thương cho số phận bất hạnh của A Phủ và bất bình trước tội ác của hai cha con, Mị đã có một hành động táo bạo khi cắt dây cởi trói cho A Phủ.
Phải thấy rằng hành động này rất dứt khoát, táo bạo, thể hiện sức sống mãnh liệt đang thức tỉnh trong tôi bởi khi tôi cắt dây thừng nghĩa là tôi đã chấp nhận đương đầu với không chỉ cường quyền mà còn cả thần quyền. Sau khi cứu người, Mị bỗng sợ hãi chạy theo A Phủ, đây cũng là lúc sức sống và niềm đam mê sống thể hiện rõ nhất và cũng chính tình yêu, khát vọng sống đã cứu sống A Phủ và chính bản thân mình.
Chi tiết Mị cắt dây cởi trói cho A Phủ không chỉ lên án sâu sắc các thế lực phong kiến ở miền núi đã tước đoạt quyền sống, quyền hạnh phúc của con người mà còn thể hiện tấm lòng đồng cảm của nhà văn Tô Hoài đối với nhân dân những nạn nhân nghèo khổ, bất hạnh, đáng thương trong xã hội ấy.
Miêu tả sự bừng tỉnh sức sống trong tôi, nhà văn Tô Hoài cũng chỉ ra con đường để những người dân nghèo tự giải thoát cho cuộc sống của mình, đó là dũng cảm đứng lên chống cường quyền, thần quyền, tham gia cách mạng, hướng tới cuộc sống tốt đẹp. Đây là những thông điệp mới của Tô Hoài được thể hiện trong tác phẩm này.
2.2. Bài mẫu 2 – Những bài cảm nhận nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông hay nhất:
Khi đọc tác phẩm Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài, người đọc đồng cảm với số phận của Mị và hiểu hết nguyên nhân khiến Mị buông xuôi, cam chịu, chấp nhận số phận bất hạnh của mình. Vì vậy, việc sức sống vẫn tồn tại và cháy bỏng trong Mị đã khiến người đọc khâm phục.
Mị là một cô gái có khát vọng sống, khao khát tự do và tự trọng. Chính vì khát khao được sống tự do, đàng hoàng đó mà cô đã van xin cha đừng lấy mình rồi hái lá cây tự tử. Thật không may, cô ấy rất tự trọng và quyết đoán, nhưng cô ấy cũng rất hiếu thảo và yêu thương. Vì thương cha mà Mị đã từ bỏ cái chết, vì thương cha mà Mị đã chấp nhận cuộc sống làm nô lệ trong nhà Pá Tra. Cũng có lúc khát vọng sống bùng cháy mạnh mẽ trong tôi, đó là vào một đêm xuân nghe tiếng sáo gọi bạn bè, khi uống chén rượu nồng, khi hồi tưởng về tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình. tự do của mình. Đó là lần đầu tiên khát vọng sống trỗi dậy mạnh mẽ trong Mị sau chuỗi ngày sống thu mình trong xó xỉnh. Nhưng cuối cùng niềm khao khát đó vẫn được A Sử đáp lại và dập tắt, đồng thời A Sử cũng hành hạ Mị và nếu không được chị dâu cởi trói cho Mị thì Mị chỉ có chết mà thôi.
Lòng ham sống của Mị bị dập tắt, Mị tưởng mình sẽ trở nên câm lặng hoàn toàn, mãi mãi ngơ ngác và chỉ chết, trở thành một bóng ma trong dinh tổng đốc. Cho đến những đêm đông lạnh giá. Một hôm, đang ngồi trên đống lửa, Mị dậy sớm, mở mắt ra đã thấy A Phủ bị trói đứng đó. Đầu óc Mị đã chết, tính mạng của Mị còn không màng, làm sao quan tâm đến việc của người khác. Linh hồn Mị sớm bị diệt vong, chết trong nhà thống đốc. Nhưng khi nhìn thấy giọt nước mắt long lanh nơi khóe mắt A Phủ, Mị lại nghĩ tại sao người kia phải chết, rồi lại nghĩ mình là con dâu bị cúng cho ma nên mới chết nhưng A Phủ vô tội. Mị nhớ những lần tôi bị trói đứng đó, nước mắt chảy dài không kìm được. Bản thân Mị và A Phủ đều là người vô tội, không làm gì sai, cả tuổi thanh xuân của chúng Mị đã có công với nhà thống lí. Tuy nhiên, Mị vẫn không được sống là chính mình, vẫn bị hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần. Nhưng Mị thấy oan cho A Phủ. Hơn ai hết, Mị hiểu hoàn cảnh của A Phủ, sự bất công và đau khổ của bạn. Mị nhìn thấy mình trong anh ấy, và niềm khao khát được giải thoát cho anh ấy ngày càng trỗi dậy. Với Mị, có lẽ hành động cứu người này chẳng khác nào gửi gắm cả tự do và khát vọng sống vào A Phủ, để con người ấy lấy đi cả khát vọng sống và khát vọng tự do của tôi.
Hành động của Mị bây giờ là tự phát, nhưng cũng từ bên trong, như thể Mị đã quyết định từ lâu. Đối với Mị, việc cắt dây cứu A Phủ là một quyết định nhất thời, nhưng đó cũng là một hành động và suy nghĩ trong sâu thẳm tâm hồn mà Mị vẫn hướng tới. Qua A Phủ tôi nhìn thấy số phận của mình, Mị giải thoát cho A Phủ cũng như trao gửi những ước mơ, hi vọng của mình vào sự giải thoát của A Phủ. Và rồi, thấy A Phủ ngoan cố đứng dậy bỏ chạy, tôi tiếp tục đuổi theo. Lúc này Mị mới chợt hiểu, nếu ở lại đây Mị sẽ chết, nếu Mị chạy Mị cũng sẽ chết, nhưng ít ra điều đó cũng cho Mị cơ hội sống nên Mị chạy theo A Phủ. Câu nói của Mị: “A Phủ, cho tôi đi, nếu không tôi chết ở đây” thể hiện lòng yêu đời và khát vọng sống mãnh liệt. Suy cho cùng, khát vọng sống tự do trong Mị vẫn cháy bỏng mãnh liệt, nồng nàn khiến Mị không chỉ cứu sống một mà đến hai mạng người, hiến dâng cuộc đời của Mị và A Phủ để có cơ hội cho một cuộc sống mới.
Trong hành động này, cuối cùng Mị đã thành công. Thành công đó là do trong tâm hồn Mị sức sống vẫn rực cháy, chỉ cần một tác nhân, một chất xúc tác là bùng nổ. Mị hành động bằng cả lý và tình, có vẻ bột phát, bốc đồng nhưng đó là những hành động sâu sắc và tổng kết. Nhờ đó, giá trị nhân đạo của tác phẩm được đẩy lên một tầm cao mới, nhân văn hơn.
3. Bài cảm nhận nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông đạt điểm cao nhất:
Để tạo nên một truyện ngắn xuất sắc, mỗi nhà văn chọn cho mình những yếu tố then chốt, có người chọn tô điểm thêm tình huống, có người chọn nhấn mạnh cốt truyện, cũng có nhiều người chú trọng xây dựng cốt truyện, xây dựng những nhân vật điển hình, góp phần làm nên những tác phẩm để đời. Tô Hoài trong “Vợ chồng A Phủ” đã xây dựng thành công hình tượng Mị và A Phủ. Từ việc phân tích diễn biến tâm lí và hành động của Mị trong đêm đông cởi trói cho A Phủ, nhà văn đã gửi gắm đến người đọc những quan điểm nhân đạo mới của mình.
Ngồi bên bếp lửa, tôi nhớ lại ngày bị A Sử trói mà thấy thương mình, thương người, rồi căm phẫn những con người độc ác, khốn khổ đầy rẫy những người lao động nhỏ bé như mình.
Khi tưởng tượng mình cởi trói cho A Phủ, A Phủ trốn thoát, Mị có tội phải chết thay cho A Phủ, Mị không sợ. Và suy nghĩ ấy đã khiến Mị quyết định cầm dao cắt dây trói, cởi trói cho A Phủ. Khi A Phủ bỏ chạy, Mị ở lại “đứng lặng trong bóng tối”. Câu văn lúc này ngắn gọn, chậm rãi tạo nên sự căng thẳng, hồi hộp trước giờ phút quyết định của cuộc đời, một là tiếp tục chịu khổ để xin ra làm quan, hai là tiến tới cuộc sống tự do, sung sướng. Mị chạy theo A Phủ nói: “A Phủ cho tôi theo với nếu không tôi sẽ chết ở đây”. Hành động đó chứng tỏ tôi đang trốn chạy cái chết và khao khát được chạm tay vào cuộc sống tự do. Mị cởi trói cho A Phủ để A Phủ được tự do, nhưng đó cũng là hành động tự giải thoát. Có lẽ chính khát vọng sống cháy bỏng đã cho Mị đôi cánh để thoát ra khỏi gông cùm sắt đang trói buộc mình.
Giá trị con người là những nguyên tắc ứng xử tốt đẹp của con người với con người mà cốt lõi là lòng yêu thương con người. Trong đó, tinh thần con người thể hiện rõ nhất. Có thể ví tinh thần nhân đạo trong văn học như một “dòng văn học dân tộc đáng suy ngẫm” (Đặng Thai Mai). Tính nhân văn, sự cảm thông, chia sẻ với những đau khổ, là tiếng nói trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp tâm hồn, khát vọng, niềm tin của con người được ấp ủ trong tim. Nhân đạo là một trong hai tư tưởng chủ đạo, truyền thống của văn học Việt Nam (cùng với chủ nghĩa yêu nước). Và qua đó cũng thể hiện tấm lòng yêu thương con người của nhà văn. “Vợ chồng A Phủ” là tác phẩm văn học cách mạng đặc sắc. Bên cạnh đó, khi thơ ra đời, văn được coi là vũ khí, nhà văn, nhà thơ là chiến sĩ trên mặt trận văn học. Có lẽ vì thế mà tác phẩm mang giá trị nhân đạo sâu sắc và mới mẻ. Trước hết đó là sự cảm thông, thương xót cho số phận khốn khổ, tủi nhục của những người lao động dưới ách thống trị của chúa Mường. Ngoài ra, tinh thần nhân đạo trong tác phẩm còn là sự ngợi ca, trân trọng sức sống, khát vọng sống tiềm ẩn, mãnh liệt của con người. Và cuối cùng là niềm tin của nhà văn vào khả năng và cơ hội để những người lao động như Mị và A Phủ có thể vượt lên, tự giải phóng mình để đi đến tự do và làm chủ cuộc đời mình. Để có thể chuyển tải những giá trị nhân đạo mới đó, chính tầm nhìn của thời đại cách mạng đã tạo cho nhà văn chiến sĩ cái nhìn tích cực về quần chúng nhân dân.
Thông qua diễn biến tâm lí và hành động của nhân vật Mị trong đêm đông cởi trói cho A Phủ, nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm đến người đọc những giá trị nhân đạo mới. Qua đó thể hiện niềm tin của nhà văn và truyền niềm tin cho người đọc ở quần chúng nhân dân – những nạn nhân đau khổ của thời đại nhưng có khả năng và cơ hội trở thành chủ nhân của cuộc sống, đến từ bóng tối đến ánh sáng, từ nô lệ đến tự do, hạnh phúc.