Dàn ý đoạn văn về về Cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng sâu sắc? Đoạn văn về cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng sâu sắc ngắn gọn nhất? Đoạn văn về cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng hay và ý nghĩa nhất?
Trong cuộc đời hẳn có những khoảnh khắc bạn bị ấn tượng mạnh mẽ bởi một niềm vui to lớn hoặc một nỗi buồn vô cùng tồi tệ mà bạn không thể nào quên. Dưới đây là bài viết tham khảo về Cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng sâu sắc mời bạn đọc theo dõi.
1. Dàn ý đoạn văn về về Cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng sâu sắc:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu khái quát về sự kiện đáng nhớ đó là gì, có thể bắt đầu bằng một câu chuyện để thu hút sự chú ý của người đọc. Nêu cảm nhận chung của em về sự kiện đó.
1.2. Thân bài:
Sự kiện đáng nhớ ấy diễn ra khi nào, ở đâu?
Vì sao sự kiện đó lại để lại cho em ấn tượng khó phai?
Diễn biến của sự kiện khó phai đó như thế nào? Khoảng khắc nào của sự kiện khiến em nhớ nhất. Miêu tả về không gian, nội dung bầu không khí nơi diễn ra sự kiện. Mọi người tham gia sự kiện như thế nào có cảm nhận giống như em.
Các cảm xúc của bản thân khi gặp một sự kiện đáng nhớ: vui vẻ, hạnh phúc, buồn đau, hay lo lắng hồi hộp
Sau sự kiện thì em có học được bài học gì rút ra hay không. Sau này khi gặp tình huống tương tự em có cảm nhận như vậy nữa không
1.3. Kết bài:
Khẳng định lại đó là một sự kiện khó phai trong em.
2. Đoạn văn về cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng sâu sắc ngắn gọn nhất:
Có lẽ việc tôi đứng trước cả trường hát nhân dịp Kỉ niệm ngày thành lập trường là khoảnh khắc tôi sẽ nhớ mãi. Phần thi hợp xướng thực sự là một bài kiểm tra lớn đối với tôi, thử thách bản lĩnh và lòng dũng cảm của tôi. Nhưng ngay khi bước lên sân khấu, tôi đã bị choáng ngợp và trở nên rất lo lắng. Hôm đó đôi Đứng ở hàng cuối cùng cũng là cao nhất, có thể nhìn bao quát mọi thứ bên dưới. Tôi phát hiện tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, tim đập nhanh hơn, mặt nóng bừng như bị ai tát, mồ hôi lạnh thấm đẫm lòng bàn tay. Tôi không dám nhìn xuống nữa, chỉ khẽ nhắm mắt lại, chờ đợi, chờ đợi… Tiếng nhạc chầm chậm vang lên, những thăng trầm trong tôi bắt đầu lắng dịu theo tiếng nhạc êm dịu, nhưng sự căng thẳng và sợ hãi vẫn còn đó chiếm trọn tâm trí tôi, đầu óc tôi trống rỗng. Tôi hát nhỏ giọng, sợ không chú ý sẽ lạc điệu. Chân tôi hơi cong, không dám duỗi thẳng, chỉ cần chúng khuỵu xuống, tôi sẽ run rẩy không ngừng, toàn thân như quả bóng cao su xì hơi, không còn sức để chống đỡ. Không biết có phải ông trời cố ý gây khó dễ hay không, thời gian như ngừng lại ở đó, còn lâu lắm rồi tôi vẫn chưa hát xong. Một phút một giây, không biết qua bao nhiêu phút một giây, tiếng nhạc mệt mỏi cuối cùng cũng biến mất bên tai, trái tim tôi từ giữa không trung rơi xuống. Quay trở lại chỗ ngồi, tôi xòe lòng bàn tay ra và thấy lòng bàn tay mình đầy mồ hôi. Bạn học bên cạnh nói với tôi rằng mặt tôi đỏ hơn quả táo chín. Chạm vào nó, nó thực sự nóng. Trái tim căng thẳng của tôi cuối cùng cũng mở ra, nhìn lên bầu trời xanh, tôi không ngừng tự hỏi tại sao tôi lại lo lắng khi đứng trên sân khấu, tại sao đầu óc tôi trống rỗng khi đứng trên sân khấu, và tại sao tôi lại cảm thấy từng phút từng giây khi đứng trên sân khấu. trên sân khấu, đã lâu không gặp. Nghĩ lại tôi thấy hơi sợ, hàng trăm người đang nhìn tôi chằm chằm, không biết lúc đó tôi buồn cười đến mức nào.
3. Đoạn văn về cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng hay nhất:
Khi nói đến một sự kiện khó quên của cuộc đời tôi, ngày tốt nghiệp của tôi ngay lập tức xuất hiện trong tâm trí. Cho đến ngày nay, tôi vẫn nhớ rất rõ rằng nó đã diễn ra vào một ngày nắng tháng 9 năm 2019. Lễ tốt nghiệp được tổ chức tại khán phòng chính, là địa điểm cho các sự kiện quan trọng của trường đại học của tôi. Sau khi Hiệu trưởng có bài phát biểu tốt nghiệp, Thủ khoa, một sinh viên của Khoa Quản trị Kinh doanh, đã phát biểu về kinh nghiệm của mình trong bốn năm qua. Bài phát biểu của anh ấy rất chân thành và tình cảm đến nỗi nó đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt từ mọi người trong khán phòng. Sau đó, mỗi học sinh, từng người một, bước lên sân khấu để bắt tay và nhận bằng cấp từ Hiệu trưởng. Ý tưởng đi ngang qua sân khấu trước hàng trăm người khiến tôi thực sự lo lắng và tôi cứ cắn móng tay khi chờ xếp hàng sau sân khấu. Tuy nhiên, ngay khi tôi lên sân khấu, sự lo lắng của tôi đã được thay thế bằng niềm tự hào. Tôi không thể không cảm thấy tự hào về bản thân mình vì những nỗ lực của tôi trong bốn năm qua cuối cùng đã được đền đáp. Sau khi trao bằng đã kết thúc, tôi, cùng với bạn bè của tôi, đã đi đến hội trường chính ở tầng dưới, nơi chúng tôi được chào đón bởi các thành viên gia đình, người thân và bạn bè của tôi. Vì đó là một dịp như vậy, bố mẹ tôi đã gác lại công việc của họ và đi từ quê tôi đến thành phố Hồ Chí Minh để tham gia với tôi. Sau đó, chúng tôi đã có một loạt các bức ảnh để lưu thời điểm quan trọng đó của tôi. Lý do tại sao ngày tốt nghiệp của tôi là một trong những sự kiện đáng nhớ nhất của tôi là nó đánh dấu sự chuyển đổi từ cuộc sống đại học của tôi sang cuộc sống làm việc. Từ đó trở đi, tôi rời xa từ sự ấm áp và thoải mái của trường đại học để bắt tay vào một chương mới của cuộc đời tôi. Mỗi lần tôi nhìn vào những bức ảnh, những ký ức của ngày đó lại trở lại như mới chỉ là ngày hôm qua.
4. Đoạn văn về cảm xúc đối với một sự kiện để lại cho em ấn tượng ý nghĩa nhất:
Mỗi sự kiện trong quá khứ trở thành một ký ức trong tâm trí của chúng ta. Chính nhờ những ký ức này mà chúng ta có thể nghĩ về những điều đã xảy ra trong quá khứ. Có một số khoảnh khắc trong cuộc sống mà chúng ta muốn không bao giờ đánh mất. Đây là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất hoặc đặc biệt của cuộc đời mang lại cho chúng ta niềm vui vĩnh cửu. Một khoảnh khắc như vậy đã đến với tôi vào năm ngoái khi tôi biết rằng mình đã đứng đầu trong kỳ thi và chuyến đi dã ngoại sau đó. Đó thực sự là khoảnh khắc hạnh phúc nhất. Có vẻ như tôi đã giành được cả thế giới. Mặc dù tôi đã đạt kết quả tốt trong kỳ thi, nhưng tôi không có hy vọng vào được hạng nhất. Trên thực tế, tôi đã rất lo lắng về kết quả của bài thi toán không được như mong đợi của tôi. Vì bài kiểm tra đặt nền móng cho kì học đầu tiên trong năm lớp 10 của tôi nên nó càng làm tôi thêm căng thẳng. Do đó, ngay khi tôi biết về kết quả, tôi đã trút bỏ được mọi căng thẳng. Tôi cũng rất vui vì tất cả bạn bè của tôi cũng đều đạt điểm cao. Để ăn mừng niềm vui của chúng tôi, tôi cùng với những người bạn khác của mình đã vạch ra một kế hoạch rất thú vị. Chúng tôi quyết định đi dã ngoại.
Ngày hôm sau, chúng tôi bắt đầu đi ra vùng ngoại thành lúc 8 giờ sáng. Chúng tôi đến đó sau hai giờ vì có lưu lượng giao thông đông đúc. Điểm dã ngoại cũng đông đúc. Vì đó là một ngày cuối tuần đầy nắng của mùa đông nên có rất nhiều người đã chiếm chỗ. Chúng tôi cũng đã xác định được địa điểm dưới gốc cây đa. Chúng tôi trải thảm ở đó. Chúng tôi lấy đồ ăn nhẹ và những thứ phù hợp khác mà chúng tôi đã mang theo. Đầu tiên, chúng tôi thưởng thức một món ăn nhẹ. Chúng tôi cũng đã mang theo máy ảnh và chụp ảnh ở những tư thế khác nhau trông có thể khá kì lạ nhưng chúng tôi rất vui. Chúng tôi đã nghe nhạc, nhảy và vui chơi. Nhưng trong khi đó, giây phút thưởng thức bị gián đoạn bởi tiếng khóc lớn của mọi người. Chúng tôi chạy đến chỗ nghe tiếng kêu cứu thì bàng hoàng thấy một bé trai bị rơi xuống dưới kênh. Một trong những người bạn của tôi rất thành thạo về bơi lội nên anh ấy lập tức nhảy xuống kênh. Sau một hồi giằng co, anh ta lôi được cậu bé ra khỏi kênh. Sau đó với sự chăm sóc ngay lập tức, cậu bé đã tỉnh lại. Việc cứu được một mạng người là một niềm vui to lớn góp phần vào ngày tuyệt vời này của chúng tôi. Ký ức về ngày hôm ấy vẫn còn nguyên trong tâm trí tôi như thể nó mới chỉ xảy ra ngày hôm qua.