Hãy kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em

Truyện cổ tích cây tre trăm đốt đã trở thành tuổi thơ không thể thiếu đối với mỗi con người Việt Nam, hãy cùng tìm hiểu ý nghĩa của câu chuyện này qua bài viết dưới đây nhé

1. Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em hay nhất:

1.1. Bài mẫu 1 – Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em hay nhất:

Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, em rất thích truyện Cây tre trăm đốt.

Câu chuyện kể về một bác nông dân thật thà, chăm chỉ và vô cùng khỏe mạnh. Để bóc lột anh ta, người đàn ông giàu có hứa rằng nếu anh ta làm việc cho gia đình anh ta trong ba năm không lương, anh ta sẽ gả con gái cho anh ta. Anh thầm yêu con gái phú ông, anh đồng ý ngay.

Ba năm sau, phú ông quay lại dắt lừa đi tìm cây tre trăm đốt làm quà. Thật không may, anh ta đã tìm kiếm khắp các ngọn đồi và không tìm thấy nó. Trong khi đó ở nhà một người đàn ông giàu có, anh ta kết hôn và gả con gái của mình cho người khác. May mắn thay, người nông dân đã được nhìn thấy và chỉ cho câu thần chú để gắn hàng trăm thanh tre rời nhau tạo thành cây tre trăm đốt. Với câu thần chú đó, anh ta đã dạy cho phú ông một bài học nhớ đời bằng cách trói ông ta vào một cây tre.

Cuối cùng, người nông dân đồng ý lấy con gái của người đàn ông giàu có. Cái kết có hậu đó là mong ước của ông cha ta từ xưa về việc ở hiền gặp lành.

1.2. Bài mẫu 2 – Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em hay nhất:

Truyện cổ tích Cây tre trăm đốt là một câu chuyện hay và ý nghĩa dành cho các bé.

Truyện kể về cuộc đời của anh nông dân tên Khoai hiền lành, tốt bụng và chăm chỉ. Năm đó, anh xin vào làm việc cho một người đàn ông giàu có. Thấy Khoái làm ăn chân chính, ông liền gọi điện nói nếu Khoái làm lụng vất vả cho gia đình mà không được trả công thì 3 năm sau ông sẽ gả con gái cho. Nghe những gì người đàn ông giàu có nói, anh ta lập tức đồng ý.

Sau ba năm, phú ông có thêm của cải, ruộng vườn do ông Khoai gây dựng. Tuy nhiên, anh quyết định lừa dối bạn. Hắn lừa cậu vào rừng tìm cây tre trăm đốt về làm quà. Nhưng thực ra là muốn lừa hắn đi xa, vào sâu trong rừng cho hổ vồ. Tại quê nhà, ông tổ chức đám cưới hoành tráng cho con gái và con trai của một phú ông khác trong vùng.

Anh Khoai sau nhiều ngày trèo đèo, lội suối vẫn không tìm được cây tre như ý nên đành nức nở bất lực. Thấy vậy, Đức Phật xuất hiện và giúp đỡ anh ta. Thầy bảo nó đi tìm trăm đốt tre còn lại, rồi dạy cho nó câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” rồi cắm lại vào trăm đốt tre. Sau đó dạy câu thần chú “khắc xuất, khắc xuất” để loại bỏ chúng cho dễ di chuyển.

Sau khi tạ ơn ông Bụt, anh Khoai mừng rỡ vác cả trăm khóm tre về nhà hỏi vợ. Nhưng vừa bước chân ra sân, anh đã chứng kiến một đám cưới xa hoa của con gái một gia đình giàu có. Vô cùng tức giận, anh quyết định dạy cho hắn một bài học. Ông dùng phép “khắc nhập” ghép hàng trăm thanh tre lại với nhau, rồi phú hộ trên đó. Lão phú hộ thấy vậy xông vào cứu, hắn cũng bị liên lụy. Vừa đau vừa xấu hổ, hai ông lão kêu lên. Mãi đến khi chúng cam kết thực hiện lời hứa, Khoái mới được thả. Sau đó, anh được kết hôn với con gái của một phú ông như đã hứa trước đó.

Qua câu chuyện cổ tích này, ông cha ta đã cho chúng ta bài học về lòng trung thực và giữ lời hứa trong cuộc sống.

2. Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em ấn tượng nhất:

2.1. Bài mẫu 1 – Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em ấn tượng nhất:

“Tôi yêu truyện cổ nước tôi/ Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”. Câu thơ ấy mãi in sâu trong tâm trí tôi mỗi khi nhớ lại những câu chuyện cổ tích mà bà tôi kể. Tôi như được hòa mình vào thế giới cổ tích, cõi Phật của hiền nhân, những hình ảnh tuổi thơ cứ ùa về trong tâm trí tôi với biết bao kỷ niệm. Tôi còn nhớ rất rõ, từng chi tiết trong câu chuyện của bà, tôi rất ấn tượng với hình ảnh anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt”. Bạn đã bao giờ nhìn thấy một cây tre có hàng trăm đốt chưa? Rất lạ phải không các bạn, chú Khoai trong truyện chính là người đi tìm cây tre trăm đốt, hãy cùng lắng nghe câu chuyện để hiểu tại sao chú Khoai lại phải đi tìm cây tre trăm đốt nhé.

Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé nghèo tên Khoai. Siêng năng, chịu khó được mọi người quý mến. Anh đi ở cho phú ông, giàu có trong vùng. Phú Ông thấy chàng chịu khó, hiền lành bèn ngọt nhạt dỗ dành. “Mày làm một công việc tốt và tao sẽ gả con gái út của tao cho mày.” Khoai nghĩ nên làm càng thêm chăm chỉ. Ba năm sau, cô Út đến tuổi lấy chồng nhưng ông Khoai không thấy phú ông nói đến chuyện gả con gái cho mình, ông Khoai buồn lắm.

Một hôm, anh Khoai nghe những người làm trong nhà bàn tán, biết phú ông sắp gả cô Út cho con một vị tướng giàu có, anh Khoai không bằng lòng lắm bèn về nói với ông chủ. Lúc ấy, phú ông không giải thích gì với anh ta mà chỉ nói: “Anh vào rừng mang về đây cây tre trăm đốt làm lễ cưới, tôi cho anh cưới con Út ngay”.

Vốn tính thật thà, Khoái tin lời phú ông nên hăm hở vào rừng tìm cây tre trăm đốt. Đi cả ngày trời, qua nhiều cánh rừng, ông không tìm thấy một cây tre trăm tấn nào. Trời tối dần, anh đã đếm không biết bao nhiêu cây tre mà không thấy. Vừa mệt vừa đói, nghĩ không tìm được cây tre mang về thì làm sao cưới được cô Út, chàng ngồi khóc một mình. Chợt một ông lão râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ chống gậy tiến lại gần hỏi: “Sao con khóc?”. Anh Khoai liền giải thích sự tình cho ông lão nghe, ông liền bảo ông hãy nhanh chóng chặt một trăm cây tre. Sau khi anh Khoai mang tre về, ông lão nhìn các cọc tre và nói: “Khắc nhập, khắc nhập”. Lập tức các đoạn tre liên kết với nhau thành một đốt tre. Chàng mừng lắm, tính mau về quê hỏi cưới cô Út. Ý nghĩa đó thoáng qua tâm trí anh, nhưng khi anh quay lại nhìn chỗ của ông già, thì ông đã không còn ở đó nữa. Ông vội đứng dậy vác tre ra khỏi rừng nhưng loay hoay mãi, xoay ngang xoay dọc mà tre không nhúc nhích được. Thấy không thể làm gì được, anh bất lực bật khóc. Ông lão lại xuất hiện giúp đỡ và bảo rằng nếu muốn mang cây tre ra khỏi rừng một cách đơn giản, chỉ cần nói: “Khắc xuất, khắc xuất”. Các thanh tre sẽ tự động tách ra khỏi nhau, bạn có thể dễ dàng mang về nhà.
Ông bảo Khoai học thuộc hai câu thần chú và cách sử dụng rồi biến mất, anh còn chưa kịp nói lời cảm ơn với anh. Thấy các đốt tre bị tách ra, anh vội gói lại và nhanh chóng trở về nhà phú ông.

Vừa đặt chân đến nhà phú ông, anh Khoai không thể tin vào mắt mình bởi gia đình đang tổ chức đám cưới hoành tráng cho cô Út. Thấy Khoái trở về, phú ông cười đắc chí và nói: “Tao cần mấy thanh tre mày mang về, nghèo như vậy sao mày cưới được con gái tao?”. Khoái giận quá bèn niệm chú “Khắc nhập khắc nhập”. Ngay lập tức các ống tre được xếp liền nhau thành cây tre trăm đốt, kéo cả phú ông và chàng rể nhà giàu vào trong. Hai người sau khi mắc kẹt trong ống tre không ngừng kêu gào muốn thoát ra khỏi ống tre nhưng càng vùng vẫy thì càng trở nên mạnh hơn. Lão phú ông phải làm mọi cách van xin, van xin ông Khoai mới tha cho ông rồi niệm chú “Khắc xuất, khắc xuất” ngay sau đó, cây tre chẻ làm trăm khúc và lão cùng lão ra khỏi cây tre. Thoát nạn, phú ông giữ lời hứa gả cô út cho Khoai, hắn cưới phú ông trước mặt dân làng, ai cũng mừng và chúc phúc cho vợ chồng hắn. Anh Khoai và cô Út chung sống hạnh phúc mãi mãi.

Kết thúc câu chuyện cây tre trăm đốt, chúng ta thấy vui vì luôn cảm thấy người tốt sẽ gặp điều may mắn. Ông cha ta xưa có câu: “Có chí thì gặp hiền/ Ở hiền thì gặp lành”. Và câu chuyện cây tre trăm đốt là lời nhắc nhở thế hệ trẻ hôm nay về cách sống, cách trở thành người có ích cho xã hội.

2.2. Bài mẫu 2 – Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em ấn tượng nhất:

Truyện cổ tích luôn đồng hành cùng tuổi thơ của trẻ thơ, nuôi dưỡng những ước mơ tuổi thơ. Em cũng như bao đứa trẻ khác rất thích nghe cô kể chuyện. Và như thường lệ, mỗi tối trước khi đi ngủ, bà tôi lại kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. Truyện “cây tre trăm đốt” là truyện em thích nhất

Ngày xửa ngày xưa, có một anh thợ cày khỏe mạnh, hiền lành sống với một ông lão giàu có. Anh ấy rất chăm chỉ và giỏi việc đồng áng, vì vậy người đàn ông giàu có muốn anh ấy kiếm được nhiều tiền cho mình. Một hôm, ông cụ gọi anh đến và an ủi ngọt ngào:

– Anh thức khuya dậy sớm làm việc cho nhà phú ông có khó gì đâu. Ba năm nữa phú ông sẽ có một cô con gái cho anh.

Người thợ cày tưởng anh ta nói thật nên tìm cách làm giàu cho anh ta. Ba năm sau, nhờ nỗ lực của mình, ông lão đã có nhà ngói, sân gạch, mua thêm ruộng vườn. Tuy nhiên, ông lão giàu có đã không giữ lời hứa năm xưa. Ông lão bí mật nhận lời gả con gái cho con trai một phú ông khác trong vùng. Một hôm, ông lão giả vờ thân thiện nói với anh Khoai cày:

Mày rất có ích cho gia đình tao. Mày đã làm việc chăm chỉ trong ba năm, trồng cây sắp đơm hoa kết trái. Nhà ta chỉ còn thiếu một cây tre trăm đốt, ngươi thử vào rừng tìm đem về, ta gả con gái cho ngươi.

Anh Khoai mừng rỡ vác dao vào rừng. Anh không biết rằng ở nhà, hai phú ông giàu có đã chuẩn bị bàn tiệc cho đám cưới của con trai và con gái họ. Hai ông lão cao hứng nói với nhau: “Thằng ngốc đó có đi quanh năm cũng chẳng kiếm được một cây tre trăm đốt! Dù sao cũng sẽ bị rắn cắn!”

Còn anh Khoai cày thì khiêm tốn trèo đèo, lội suối, luồn bụi bên này sang bên kia để tìm kiếm, nhưng chỉ thấy những cây tre thấp tầm thường, cây cao nhất chưa đến năm chục đốt tay. Anh buồn lắm, anh ngồi xuống và khóc. Nghe tiếng kêu, Đức Phật hiện ra hỏi:

– Làm sao con khóc?

Anh Khoai kể rõ đầu đuôi câu chuyện. Đức Phật mỉm cười và nói:

– Sao mà khó thế! Chặt một trăm đốt tre, xếp lại với nhau và hô to: “Khắc nhập, khắc nhập” sẽ có một cây tre trăm đốt.

Nói xong, Đức Phật biến mất. Anh Khoai cày làm đúng như lời Bụt nói, quả nhiên hàng trăm thanh tre kết nối với nhau tạo thành một cây tre đủ trăm đốt. Anh vui vẻ vác về. Tuy nhiên, tre quá dài, vướng bụi, không thể đưa ra khỏi rừng. Anh lại ngồi khóc, Phật lại hiện ra hỏi:

– Cây tre trăm đốt còn đó, sao con còn khóc?

Ông nói rằng cây tre dài quá không thể mang về nhà, Đức Phật liền nói:

– Bạn hét lên: “Khắc xuất, khắc xuất” thì những thanh tre đó sẽ rơi ra!

Ông làm theo lời Bụt, quả nhiên cây trúc chẻ ra trăm đốt, ông gom dây rừng buộc thành hai bó rồi mừng rỡ vác về.

Đến nơi, thấy hai nhà đang ăn uống chuẩn bị đón dâu, anh mới biết lão nhà giàu đã lừa dối mình, lén lút đem con gái mình đi gả cho người khác. Anh giận lắm nhưng không nói gì, lặng lẽ xếp hàng trăm thanh tre vào nhau và hô to: “Khắc nhập, khắc nhập”. Một cây trúc đúng trăm đốt xanh tươi hiện ra trước mắt mọi người. Ông lão thấy lạ bèn chạy lại xem. Anh luôn đọc: “Khắc nhập khắc nhập”. Ông lão liền dính chặt vào cây trúc, không rút ra được. Hai phú ông khóc lóc van xin Khoai cởi chiếc cày ra và hứa trước hôm đó sẽ gả con gái cho ông. Lúc đó anh mới bình tĩnh đọc: “Khắc xuất, khắc xuất”. Lập tức hai ông già bỏ tre ra và tre cũng chia thành trăm khúc. Anh Khoai cày cưới cô gái út và hai vợ chồng chung sống hạnh phúc mãi mãi.

Khi nghe xong câu chuyện “Cây tre trăm đốt”, trong đầu em hiện lên một ý nghĩ: “Đáng đời cho bọn tham lam, xảo quyệt!”. Ở đời, kẻ tham lam thường hại mình, nhưng người hiền lành, chăm chỉ như anh Khoai Cày sẽ được mọi người yêu mến và đạt thành tích tốt.

3. Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt bằng lời văn của em đạt điểm cao nhất:

Biết bao nét chữ đẹp theo mãi trong tâm trí tôi, nhưng tôi vẫn nhớ như in hình ảnh người anh đi cày trong câu chuyện “Cây tre trăm đốt” mà ngoại kể. Hãy nghe tôi kể câu chuyện đó.

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ, có một người anh mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Anh ta được thuê bởi một ông già giàu có. Nhẹ nhàng và đơn giản, anh ấy làm bất cứ điều gì anh ấy yêu cầu. Một hôm, ông cụ gọi anh vào dỗ dành, an ủi: “Anh ở nhà tôi đã lâu, thấy anh ngoan ngoãn hiền lành, tôi định gả con gái cho anh. Ba năm nữa, anh phải làm tốt công việc này.” Thấy ông lão nói vậy, ông mừng lắm, cho là đúng và lại càng làm lụng vất vả. Ba năm làm lụng vất vả, ông lão giờ đã có thêm ruộng và nhà. Trong ba năm đó, anh ấy đã bí mật đính hôn với con trai của một thương gia giàu có. Đã gần đến lúc phú ông gả con gái cho anh Khoai.

Để gả con gái cho chàng, ông lão bảo chàng vào rừng lấy một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. Trở về nhà, phú ông nghĩ: “Làm sao có cây tre trăm đốt ”. Trong rừng, anh ta đang cố gắng tìm kiếm thứ mà người giàu cần, nhưng nhiều nhất chỉ có năm mươi người. Chàng tìm suốt hai ngày vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Quá đau buồn, anh ngồi xuống dưới gốc cây và khóc. Thấy vậy, Đức Phật hiện ra và hỏi: “Tại sao con khóc?” Người thợ cày kể chuyện với Đức Phật, Đức Phật bảo: “Không khó, tìm cho ta một trăm cây tre và nói “khắc nhập khắc nhập”, sẽ thành cây tre trăm đốt. Anh ta định tạ ơn Đức Phật thì Đức Phật biến mất”. Chàng tìm được một trăm thanh tre, bó lại mang về, đến nơi thì thấy trong nhà một phú ông đang mở tiệc linh đình, chàng giận lắm nhưng vẫn nói câu thần chú: “Khắc nhập khắc nhập” , mọi người kinh ngạc chạy ra xem, phú ông từ trong đám người bước ra, vẻ mặt kinh ngạc, đọc ngay: “Khắc nhập, khắc nhập” thế là phú ông cắm chặt vào gốc cây, phú ông van xin , mãi sau này anh mới bình tĩnh đọc: “khắc xuất, khắc xuất”, khi cưới được cô con gái phú ông, vợ chồng anh Khoai sống với nhau rất hạnh phúc.

Qua câu chuyện em thấy rằng “ở hiền gặp lành” và ngược lại “ở ác gặp ác”. Cái thiện luôn chiến thắng cái ác.

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com