Kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu hay nhất

Dàn ý kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu? Bài mẫu 1 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu? Bài mẫu 2 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu? Bài mẫu 3 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu? Bài mẫu 4 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu?

 

 

 

 

 

Nhân hậu là phẩm chất đáng quý của con người. Đây cũng là vấn đề giáo dục muốn hướng tới các em bởi vậy nghị luận xã hội về tấm lòng nhân hậu luôn là vấn đề chính hay được ra trong các bài thi, đề kiểm tra. Để giúp các em có cái nhìn khách quan hơn về vấn đề này, bài viết sau đây chúng tôi xin gửi tới bạn đọc những tấm gương về một người có tấm lòng nhân hậu.

1. Dàn ý kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu:

Mở bài: Giới thiệu vấn đề, nhân vật mà em định kể.

Thân bài:

Hoàn cảnh dẫn đến câu chuyện (lý do) em gặp người đó là gì? Vì sao em lại gặp được người đó

Thuật lại sự việc về người có tấm lòng nhân hậu mà em đã chứng kiến. (Không gian, thời gian, diễn biến, kết quả)

Ý nghĩa của câu chuyện đối với em (em cảm nhận được người trong câu chuyện là người như thế nào? việc làm của người đó có tác động gì tới em không? Vì sao?

Đánh giá việc làm của người đó đối với xã hội (góp phần cổ động, tuyên truyền, lan tỏa tấm lòng nhân hậu đến với những người khác nói riêng và cho toàn xã hội nói chung).

Kết bài: Đánh giá chung lại sự việc và nêu cảm nghĩ của em.

2. Bài mẫu 1 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu:

Hiện nay, miền trung đang bị lũ lụt, cướp phá những cánh đồng phì nhiêu, màu mỡ. Để chia sẻ với bà con miền Trung du, tôi muốn kể một câu chuyện sau đây. Câu chuyện như sau:

Một đêm, hai mẹ con đang ngồi xem tivi thì Hoa kêu lên:

– Mẹ ơi, người dân miền Trung khổ thật!

– Mà này, con có biết hiện tại khu vực cụ thể nào của miền trung đang gặp bất lợi lớn không?

– Con biết mẹ ạ! Mai mẹ cho con ăn cơm rang, con không ăn bún. Con chi tiền cho người miền trung!

– Thôi, thích phở thì ăn bao nhiêu cũng được.

Nhưng Hoa vẫn từ chối:

– Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu!

– Những lời này đã chạm đến trái tim của mẹ tôi.

Chợt mẹ tôi cầm bó hoa và nói:

– Ôi, con gái tôi có tấm lòng tốt quá! Vâng, tốt, mẹ sẽ làm bất cứ điều gì con muốn.

Hoa:

– Mẹ, cảm ơn mẹ!

Câu chuyện nhỏ này có vực dậy tâm hồn bạn ngay cả khi nó yếu đuối không?

Xem ti vi, đọc báo thấy cảnh chống lũ, cứu trợ thiên tai ở miền Trung, chắc hẳn ai cũng đau lòng. Nhưng tại sao lại tiêu tiền khắp nơi. Chúng ta hãy lắng nghe trái tim mình nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn, để tuổi thơ của chúng ta trong sáng và tươi đẹp, tuổi thơ mà ai cũng nên có.

3. Bài mẫu 2 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu:

Không biết từ thời nào, ở xã Nam Mẫu, tỉnh Bắc Cạn, nhân dân đã tổ chức lễ hội cúng Phật để cầu may. Đột nhiên, một bà già ăn xin xuất hiện, thân hình gầy như cây sậy, người lở loét như hủi. Cô đi đến đâu cũng bị xua đuổi.

May mắn thay, cô gặp hai góa phụ vừa đi chợ về. Hai mẹ con âu yếm đưa bà lão về nhà, bưng đồ ăn lên rồi nằm nghỉ. Khuya hôm đó, góa phụ và cô con gái chợt tỉnh giấc, thấy chỗ ở của bà lão ăn xin sáng đèn. Một con rồng lớn đang cuộn tròn, đầu gác lên xà, đuôi nhô lên khỏi mặt đất. Hai mẹ con vì quá sợ hãi, đành nằm xuống và đầu hàng số phận. Khi họ thức dậy vào sáng hôm sau thì không thấy họ đâu cả. Trên giường vẫn là lão ăn mày. Lúc định đi, bà nói: “Vùng này sắp có lũ lớn, chị cho hai mẹ con đống tro này gói lại, nhớ rắc quanh nhà để tránh tai họa”.

Người mẹ hỏi: “Bà ơi, làm thế nào để cứu một người sắp chết đuối?” Bà lão nhặt một hạt gạo, bẻ đôi đưa cho hai mẹ con và nói: “Hạt gạo này sẽ giúp mẹ con làm việc thiện”. Rồi Bà già biến mất.

Đêm đó, bữa tiệc đang rộn ràng thì bất ngờ một cột nước từ dưới đất phun ra rất mạnh, nhấn chìm tất cả mọi người trong biển nước. Chỉ có ngôi nhà của hai mẹ con là khô ráo. Hai mẹ con liền lấy hai mảnh vỏ trấu bỏ vào bát nước. Họ hóa thân thành hai chiếc thuyền để đi cứu người gặp nạn. Ngày nay, khu đất bị sập là hồ Ba Bể, ngôi nhà sàn của hai mẹ con là hòn đảo giữa hồ. Người dân địa phương gọi là gò Bà Goa.

Qua câu chuyện trên, em thấy bà góa và cô con gái là những người có tấm lòng nhân hậu.

4. Bài mẫu 3 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu:

Nhà Hương cách nhà tôi chỉ một khu vườn xinh đẹp. Hàng ngày, tôi thường đến chơi với cháu và được cháu rất cưng chiều. Hôm đó, được cô mời tôi đến thăm nhà bà Tú, thấy cô làm việc có phần hướng tới bà Tú, tôi càng thương và kính trọng bà hơn.

Bà Tú năm nay đã ngoài bảy mươi, sức khỏe yếu hơn mây năm ngoái nhiều. Cô Hương nói:

– Bà có 5 người con đều hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Mới đây, bà được Nhà nước phong tặng danh hiệu “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”.

Bà không có cháu chắt, sống một mình nên Hương rất thương bà. Hàng ngày, cô đến giúp bà lau nhà, giặt quần áo, đánh lưng, bóp chân… cho bà khi trời trở gió. Không máu mủ ruột thịt, không họ hàng thân thích nhưng bà thương bà Tú như bà ruột của mình.

Ngày hai chị em đến, trong nhà im ắng, tưởng chị đi đâu đó. Đứng trong sân, cô gọi hai ba tiếng, nhưng cô không trả lời. Cô ấy nói với tôi: “Hãy đẩy cửa vào!”. Vừa bước vào nhà, chị Hương đã hét toáng lên: “Bà ơi sao thế? Bà ốm à? Bà vội vén chăn bông lên lay bà. Lát sau, bà mới thấy bà mở mắt, quay lại nhìn bà. Vợ chồng chị Hương thì thào thủ thỉ: “Hai đứa về với bà! Cô ấy thấy chóng mặt từ tối qua, sáng nay muốn dậy mà không được”.

– Cô đã không ăn mấy ngày rồi, thưa cô! Tôi thật tệ, tôi không biết làm thế nào để giúp cô ấy!

Chị quay sang tôi nói nhanh: “Em ngồi đây bóp chân tay xoa dầu cho chị, chị ra ngoài mua gì cho nó ăn rồi em vào ngay.

Nhìn bóng chị khuất dần sau hàng rào rợp bóng mát, tôi thấy lòng mình trào dâng niềm yêu mến, ngưỡng mộ. Cuộc sống của cô quá vất vả và bất hạnh. Mồ côi từ nhỏ, thiếu thốn tình thương bao la của người mẹ. Cha cô ở vậy nuôi cô cho đến bây giờ. Phải chăng trong hoàn cảnh ấy, bà mới hiểu được nỗi cô đơn, bóng người mà bà đã mang tình thương sưởi ấm cho bà Tú và cho bao người cùng cảnh ngộ khác. Cả xóm ai cũng khen chị, chị yêu. Bây giờ nghĩ lại mọi người ca tụng đức độ của bác, cháu càng hiểu bác hơn. Đang miên man suy nghĩ thì đã thấy cô ấy trên tay bưng một bát cháo bốc khói, nhanh chóng bước vào. Đặt bát cháo xuống bàn, cô đi đến chiếc giường nhỏ.

– Để cháu đỡ bà dậy, ăn cháo cho khỏe bà ạ!

Nhìn bạn đút cho bà từng thìa cháo, tôi nhớ lại hình ảnh trước đây, mẹ tôi cũng chăm bà ngoại như Hương bây giờ. Ồ! Cô Hương thật tuyệt vời! Bạn là tấm gương, là biểu tượng cao đẹp về lòng nhân ái, đức tính nhân ái cho em và các bạn noi theo.

Trên đường trở về nhà với tôi, cô ấy nói với tôi:

– Con học xong có thời gian rảnh thì qua lại thăm bà, động viên bà nghe con yêu. Thương bạn Trúc Ly quá.

– Đúng! Tôi sẽ làm như bạn nói.

5. Bài mẫu 4 kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu: 

Thành phố Hồ Chí Minh là thành phố lớn nhất và đông dân nhất cả nước. Hàng ngày, những con đường luôn tấp nập người và xe cộ như những dòng sông hối hả đổ ra biển lớn. Vào giờ cao điểm, nhiều nơi thường xuyên xảy ra ùn tắc giao thông. Vì vậy, việc đi lại khá khó khăn, nhất là với người đi bộ. Ngày nào đi học, tôi cũng chứng kiến cảnh này ở ngã tư Nguyễn Tri Phương và 3 Tháng 2, quận 10.

Chiều thứ sáu tuần trước, tôi đến đây khi đèn đỏ bật sáng. Người đi bộ vội vã băng qua vạch dành cho người đi bộ. Có một bà lão tay chống gậy, vẻ mặt lo lắng, không dám bước qua. Tôi đến bên bà cụ, nhẹ nhàng nói: “Bà ơi, nắm lấy tay cháu, cháu dắt đi!”. Bà lão vui mừng khôn xiết: “Hay quá! Tôi sẽ giúp bà!”. Tôi bình tĩnh dắt bà cụ ra vỉa hè trước ủy ban quận 10. Bà cụ cho biết, bà đang đi thăm đứa cháu bị ngã xe đạp trật khớp chân phải nghỉ học ở nhà.

Tôi đi với bà lão một quãng dường thì chia tay và không quên dặn bà phải cẩn thận. Bà lão nhoẻn miệng cười siết chặt tay anh: “Cảm ơn anh! Anh giỏi lắm, biết thương người già yếu! Bà sợ qua đường vì một lần bị một cậu bé đi xe đạp vượt đèn đỏ đâm phải. Tình trạng giao thông phóng nhanh, vượt ẩu đang gây ra nhiều vụ tai nạn thương tâm. Tại sao chúng ta phải vội vàng như vậy? Hôm nay, tôi may mắn được gặp bạn! Nào, đi thôi!”.

Tôi nhìn bà lão mái tóc bạc phơ, dáng người còng, những bước đi chậm chạp, run rẩy mà lòng trào dâng niềm thương xót. Ôi những người bà, người mẹ đáng kính, cả đời chỉ lo cho con cháu! Giúp bà cụ qua đường là một việc rất nhỏ nhưng tôi cũng cảm thấy hạnh phúc. Đúng như ông tôi thường nhắc nhở: “Thương người như thể thương thân cháu ạ! Cốt cách của người Việt Nam là thế!”.

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com