Người thân luôn là động lực để chúng ta phát triển và sống tốt hơn trong tương lai, tuy nhiên có thể vì một vài lí do mà chúng ta không thể gặp lại họ nữa, hãy cùng chúng tôi hiểu những lời tâm sự về người thân thông qua bài viết dưới đây nhé
1. Dàn ý kể lại một giấc mơ trong đó em gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày chi tiết nhất:
Mở bài: hoàn cảnh diễn ra giấc mơ đó
Thân bài:
Về một người bạn thân: Người thân đó bây giờ ở đâu? Đang làm gì?
Tả một người em gặp trong mơ: Khi gặp lại, em thấy người thân như thế nào? Mặt đối mặt? Hình dạng? Quần áo? Cử chỉ? Đặc trưng? Hành động?
Người thân của bạn có khác trước không? (So sánh hình thức bên ngoài với tính cách bên trong trước đây và bây giờ?) và đưa ra nhận xét, suy nghĩ của mình.
Nhớ và kể lại những kỉ niệm gắn bó với người đã gặp trong mơ
Làm thế nào để bạn và bạn thân của bạn nói chuyện? Nói với nhau những gì?
Điều gì đã xảy ra vào cuối giấc mơ? Cảm xúc của bạn như thế nào?
Tình huống nào bạn đã bị đánh thức? Tâm trạng của bạn thế nào? Bạn cảm thấy thế nào?
Kết bài: Cảm nghĩ của bạn về giấc mơ đó
2. Những bài mẫu kể về giấc mơ gặp lại người thân xa cách lâu ngày hay nhất:
2.1. Bài mẫu 1 – Những bài mẫu kể về giấc mơ gặp lại người thân xa cách lâu ngày hay nhất:
Những cơn mưa rào bất chợt đổ xuống thành phố khiến không khí Hà Nội oi bức dịu mát hơn. Tôi đã không ngủ trưa, vì vậy tôi ngủ rất sớm vào ban đêm. Trong giấc mơ, tôi mơ thấy bà ngoại – người bà thân yêu mà lâu lắm rồi tôi không gặp. Đây thực sự là một giấc mơ xúc động mà tôi sẽ nhớ mãi.
Bà tôi đã qua đời cách đây hai năm. Ngày bà mất đã mãi mãi trở thành nỗi ám ảnh trong lòng tôi, ngày đó, người tôi yêu thương nhất đã ra đi mãi mãi. Cho đến bây giờ tôi vẫn tin rằng bà chỉ đang đi đâu đó thật xa, đến một thế giới tốt đẹp hơn, yên bình hơn, chứ chưa thực sự rời bỏ thế giới này, bà vẫn luôn ở bên tôi.
Trong một giấc mơ, tôi chợt thấy em hiện ra trong khu vườn cũ mà ngày xưa tôi và bà vẫn quen gọi là “vườn nhà”. Nó đặc biệt bởi có biết bao mùa lay, bốn mùa xanh gắn liền với kí ức tuổi thơ tôi. Trong màn sương, có gì đó thôi thúc tôi lao về phía trước. Không biết đã bao lâu rồi, tôi chợt thấy em ngồi dưới gốc cây lan, mỉm cười với tôi. Nước mắt tôi trào ra, tôi chạy đến ôm bà, tôi nói:
– Phải không bà? Bà có phải là người thật không? Cháu nhớ bà rất nhiều!
Bà chỉ cười, xoa đầu tôi và nói:
– Con này, lớn rồi còn khóc. Bà ở đây, bà đã trở lại đây rồi.
Nghe những lời này khiến tôi xúc động hơn bao giờ hết. Đối với tôi, bà không chỉ là một thành viên trong gia đình, mà còn là một người mẹ, một người thầy và tôi rất yêu quý cô ấy. Bà dạy tôi những điều hay lẽ phải, hướng tôi đến chân-thiện-mỹ của cuộc sống, bà dạy tôi: “Sống trên đời phải sống bằng chính trái tim mình”. Bố mẹ tôi đi làm xa, lâu lắm mới về. Vì vậy, trong ký ức tuổi thơ của tôi, bà là hình ảnh thân thương và đáng quý nhất.
Chợt tôi nhớ những ngày trước, tôi hay sà vào lòng nàng hôn má, hôn tóc nàng và kể chuyện, tôi bảo:
– Bà ơi, kể chuyện cho cháu nghe đi!
Rồi bà chậm rãi kể, vẫn những câu chuyện quen thuộc trong ký ức, sao thân thương quá! Lúc này, tôi tự nhủ, giá như mọi thứ dừng lại ngay bây giờ, trong vòng tay này cho đến hết cuộc đời. Tôi đang miên man theo dòng cảm xúc qua những câu chuyện cô kể thì tiếng chuông báo thức chợt đánh thức tôi dậy, buộc tôi phải trở về với hiện tại. Tôi bừng tỉnh, trong lòng hàng loạt cảm xúc dâng trào, nửa xúc động, nửa tiếc nuối. Tôi tiếc rằng tôi đã không thể nói lời tạm biệt với bà và vì lẽ ra tôi phải nói những lời yêu thương hơn với bà.
Giấc mơ vụt qua để lại trong tôi những rung động mạnh mẽ và có lẽ đó là giấc mơ xúc động nhất trong đời tôi. Nó khuyến khích và nhắc nhở tôi chăm chỉ học tập, như tôi đã hứa với bà tôi trước khi bà qua đời. Đồng thời cũng là nguồn động viên tinh thần giúp em vượt qua những khó khăn phía trước.
2.2. Bài mẫu 2 – Những bài mẫu kể về giấc mơ gặp lại người thân xa cách lâu ngày hay nhất:
Sau một kỳ thi căng thẳng, lần đầu tiên sau hai tuần, tôi đi ngủ sớm hơn mười giờ, kiệt sức và ngủ ngay không trằn trọc như mọi khi, những giấc mơ đến nhanh như giấc ngủ. Trong giấc mơ, tôi gặp lại bà ngoại, người thân thiết mà tôi đã xa cách từ lâu. Đây thực sự là một giấc mơ đẹp và đầy cảm xúc đối với tôi.
Bà tôi đã mất cách đây ba năm, cho đến bây giờ tôi chỉ muốn tin rằng bà vừa đi đâu đó thật xa, chứ tôi không muốn tin rằng bà đã vĩnh viễn rời xa cõi đời này. Người ta thường nói nếu trái tim tôi luôn nghĩ về một ai đó, tôi sẽ gặp được người đó trong mơ và sau ba năm, tôi đã có một giấc mơ đẹp về cô ấy. Trong những giấc mơ, tôi chỉ nhớ xuất hiện trong ngôi nhà cũ của bà ngoại ở quê, với mảnh vườn nhỏ bên sông. Theo bản năng, tôi xuyên qua lớp sương mù và tiếp tục đi vào khu vườn và dường như muốn tìm lại tuổi thơ tôi đã từng vui chơi ở đây khi còn nhỏ và hồn nhiên. Tôi cứ đi, đi và đi, nhưng dường như khu vườn nhỏ chẳng hiểu sao đã biến thành một mê cung khổng lồ không lối thoát. Trong màn sương ảo ảnh, đôi chân tôi cứ bước đi và khựng lại khi thoáng thấy một hình ảnh quen thuộc. Dưới gốc dừa, một hình bóng quen thuộc hiện ra làm lòng tôi lâng lâng vui sướng, đó là bà ngoại. Như thường lệ, bà ngồi dưới gốc dừa duyên dáng như một nàng tiên với chiếc giỏ đan trên tay. Mái tóc bạc trắng của bà làm tôi nhớ đến những câu chuyện cổ tích mà bà vẫn thường kể. Như nhìn thấy tôi, bà ngước lên, nở một nụ cười hiền từ như một vị thánh, bà dang rộng hai tay như chờ tôi sà vào. Trong lòng tôi lúc đó không có gì ngoài mong muốn được ai đó vỗ về, che chở. đứa cháu xa cách người bà thân yêu đã lâu. Tôi lao đến ôm em vào lòng che chở, vuốt ve bằng những giọt nước mắt hạnh phúc. Thấy tôi xúc động, bà vuốt tóc tôi:
– Đừng khóc, bà về rồi.
Nghe những lời này, tôi càng khó kiềm chế được trái tim xúc động của mình, nhưng rồi tôi lại gạt nước mắt, ngước nhìn bà và mỉm cười trong niềm hạnh phúc lấp lánh. Bà vẫn như ngày nào với tôi, thích ngồi đan ở gốc dừa và quàng chiếc khăn nâu nhạt. Thế là trong thâm tâm, bà hỏi tôi chuyện học hành, chuyện bố, chuyện mẹ, rồi mẹ dặn tôi phải chăm học, nghe lời bố mẹ, lớn lên thành người tốt, nhưng tôi chỉ trả lời. Sau đó chỉ cần cuộn tròn trong vòng tay yêu thương của mẹ và tận hưởng hạnh phúc. Bà ôm tôi thật chặt, âu yếm vuốt ve, hôn lên má, lên trán, vào tóc tôi như những ngày tôi còn thơ bé. Chợt tôi nhớ ngày nào bà hay kể chuyện cho tôi nghe, tôi muốn nghe lại giọng nói ấy:
– Bà ơi, bà kể chuyện cho cháu nghe đi ạ.
Đáp lại tôi, bà nở nụ cười đẹp như tiên nữ và giọng nói vang vọng trong không gian huyền ảo của sương khói. Vẫn giọng nói truyền cảm ấy như hồi còn bé đã đưa tôi vào những giấc mơ đẹp nhất. Câu chuyện bà kể tôi đã nghe không biết bao nhiêu lần mà không biết chán, và nhất là cho đến tận bây giờ, tôi vẫn thấy sự linh thiêng kỳ diệu trong từng nhịp đập của bà.
Nhưng trước khi tôi có thể nghe toàn bộ câu chuyện, giọng nói của bà đã đưa tôi trở lại hiện tại, tôi bị đánh thức bởi tiếng đồng hồ báo thức và tôi nhận ra đó chỉ là một giấc mơ. Đó là một giấc mơ đẹp tuyệt vời để gặp bà tôi.
Giấc mơ đó tôi vẫn nhớ từng chi tiết nhỏ vì đó là giấc mơ xúc động nhất trong cuộc đời tôi. Ước mơ ấy càng làm em nhớ bà hơn nhưng nó cũng cho em động lực trong cuộc sống bởi lời hứa với mẹ là ngoan ngoãn, học giỏi để trở thành người có ích. Và tôi mong mình có thể có thêm nhiều giấc mơ đẹp như thế nữa!
3. Bài mẫu kể về giấc mơ gặp lại người thân xa cách lâu ngày đạt điểm cao nhất:
Những ngày đầu đông trở lạnh, tôi đi ngủ sớm hơn thường lệ. Tôi nằm bên nàng và lắng nghe những bài hát êm ái nàng từng hát. Chẳng mấy chốc, giọng nói ngọt ngào đó đã đưa tôi vào giấc ngủ. Trong giấc mơ, tôi thấy ông nội quay lại nói chuyện với tôi.
Ông tôi năm nay cũng đã gần 70 tuổi nhưng ông đã mất khi tôi bất ngờ bước vào lớp một. Thời gian trôi nhanh quá, đã gần chục năm rồi tôi không được sống bên cạnh ông, không được nghe giọng nói chan chứa biết bao yêu thương của ông.
Tôi vẫn nhớ như in giấc mơ ngày hôm đó, khi tôi nhìn thấy ông với dáng người gầy guộc quen thuộc đang đi về phía tôi trong lúc ngồi học. Tôi mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy ông. Chiếc cặp ấm áp của ông nhẹ nhàng vỗ vào đầu tôi, rồi ông dẫn tôi từ chiếc bàn đến chiếc ghế nhỏ mà chúng tôi vẫn thường dạy nhau đọc sách ở phòng ngoài. Lâu rồi không gặp mà trông ông vẫn thế. Khuôn mặt vẫn rạng ngời hạnh phúc đã xuất hiện nhiều nếp nhăn. Đôi mắt sâu thẳm của anh hơi nhòe đi, nhưng đôi tai vẫn rất thính. Dường như chỉ còn thấy những sợi tóc bạc vì dấu ấn của thời gian.
Ông hỏi tình hình học tập của em có tốt không? Tôi tự hào nói với ông về thành tích của tôi. Nói đến đâu ông cũng gật đầu hài lòng và khen tôi ngoan hơn trước rất nhiều. Tôi cảm thấy ông rất vui và tự hào về tôi. Nhưng ông vẫn nhắc tôi lấy đó làm động lực để tôi cố gắng. Mong các em luôn chăm chỉ học tập, rèn luyện bản thân, không phụ công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ, thầy cô. Tôi ngồi yên và thấm thía những lời dạy đầy ý nghĩa của thầy. Rồi tôi hỏi thăm sức khỏe của ông. Ông nói rằng anh ấy rất khỏe mạnh và luôn nghĩ đến mọi người. Ông hy vọng rằng tôi sẽ thay cô ấy chăm sóc thật tốt. Tôi xúc động quá, không biết nói gì chỉ biết nhìn ông rồi gật đầu cho câu trả lời của mình. Ngồi nói chuyện khá lâu, ông lại tiếp tục kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay mà ngày xưa ông vẫn kể cho tôi nghe. Ông và cháu nói chuyện vui vẻ, giọng nói ấm áp và tiếng cười của ông vang khắp căn nhà nhỏ.
Trời đã về khuya, màn đêm yên tĩnh đến lạ thường. Tôi hỏi ông, hay đúng hơn là một lời quở trách hồn nhiên: “Sao ông không về thăm gia đình thường xuyên hay ông đã quên mọi người? Lần này ông phải ở đây chơi với bọn cháu dài ngày.” Ông nhẹ nhàng nói với tôi: “Hãy nhớ rằng ông luôn ở bên cháu”. Nói xong ông lặng lẽ bước ra khỏi cửa, sợ phải xa ông, tôi vội chạy theo nhưng bóng dáng anh cứ xa dần, hết lần này đến lần khác quay lại vẫy tay chào tạm biệt. Tôi đã khóc và gọi theo ông. Khi tôi thấy mình đang khóc, tôi tỉnh dậy và nhận ra rằng những gì tôi vừa thấy chỉ là một giấc mơ. Đó là một giấc mơ mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Tôi sẽ luôn nhớ và trân trọng giấc mơ quý giá này. Tôi tin rằng dù không có thật nhưng mỗi lời nói, cử chỉ ông dành cho tôi đều là động lực giúp tôi vươn lên trong cuộc sống.