Những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học luôn lưu lại trong tâm trí của mỗi chúng ta, là hành trang để chúng ta vững bước trên những chặng đường tiếp theo, hãy cùng chúng tôi tìm hiểu qua bài viết sau đây nhé
1. Dàn ý kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học chi tiết nhất:
Mở bài: dẫn dắt vấn đề: ngày đầu tiên đi học với bao nhiêu bỡ ngỡ, kèm theo đó là những kỉ niệm khó phai
Thân bài:
– Trước khi đi học, mẹ mua cho tôi một bộ quần áo mới và một cuốn sách mới. Đói không ngủ được. Lăn qua lăn lại rồi lại ngồi dậy, mân mê chiếc cặp mới tinh và những cuốn sổ còn thơm mùi giấy.
Buổi sáng, tôi dậy thật sớm, thay bộ đồng phục mới tinh mẹ mua cho tôi mấy hôm trước. Trong lòng nhẹ nhõm khó tả.
– Trên đường đến trường:
Gọn gàng trong chiếc áo trắng quần xanh, đội nón lá sánh bước bên mẹ.
Bầu trời buổi sáng trong xanh, cao vời vợi, vài tia nắng xuyên qua kẽ lá. Một số loài chim đang hót líu lo.
Xe cộ tấp nập, còi hú inh ỏi.
Hàng quán hai bên đường đã dọn ra ngoài, buôn bán nhộn nhịp.
Có rất nhiều học sinh với khăn quàng đỏ trên vai tươi cười cõng sách đến trường.
Ngày đầu năm học mới, nhiều phụ huynh đưa con đến trường.
Tôi thấy mấy anh chị trong xóm, cùng tuổi học mẫu giáo cũng được bố mẹ cho đi học.
Khung cảnh quen thuộc hôm nay đã khác.
Lòng tôi xen lẫn hồi hộp khi đến gần cổng trường tiểu học.
-Khi bước vào sân trường:
Ngôi trường khang trang hơn nhiều so với trường mẫu giáo.
Trước cổng trường treo tấm băng rôn màu đỏ có dòng chữ cậu bé đánh vần được: “Chào mừng năm học mới”.
Sân trường rộn ràng cờ hoa, học sinh, phụ huynh, thầy cô giáo… ai cũng rạng rỡ, vui vẻ, quần áo tươm tất.
Anh chị em vui vẻ trò chuyện với nhau sau ba tháng hè trước khi gặp lại nhau.
Tôi quan sát nhiều bạn chắc cũng mới vào lớp 1 như tôi vì còn rụt rè, nhiều bạn nắm tay mẹ mà khóc, làm tôi cũng khóc theo.
Một hồi trống vang lên, theo hiệu lệnh của cô giáo, các anh chị nhanh chóng xếp hàng bước vào lớp. Chỉ có bọn học sinh lớp một chúng tôi là bối rối không biết phải làm gì.
Chúng tôi được các cô giáo chủ nhiệm gọi vào, nhiều em được gọi nhưng sợ im lặng nên bố mẹ phải lên tiếng thay.
Khi nghe gọi tên mình, tôi giật mình. Tim đập nhanh. Trán đầy mồ hôi. Dù đã đi nhà trẻ nhưng trong lòng cô vẫn thấy hồi hộp và sợ hãi. Khi tôi buông tay mẹ để hòa vào dòng người, tôi cảm thấy bơ vơ và lạc lõng. Thế là tôi bước vào một thế giới khác: Rộng lớn hơn và nhiều màu sắc hơn. Nhiều bạn bật khóc, bám lấy mẹ không chịu xếp hàng, cô giáo phải dỗ dành. Những người khác cũng khóc.
Cô hiệu trưởng bước lên bục đọc diễn văn khai giảng năm học mới.
Rồi cô giáo chủ nhiệm dẫn chúng tôi vào lớp. Tôi quay lại nhìn mẹ, ngập ngừng bước đi.
Kết bài: Khái quát lại những cảm nghĩ ngày đầu tiên khi đến trường của em.
2. Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em hay nhất:
2.1. Bài mẫu 1 – Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em hay nhất:
“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em tới trường, em vừa đi vừa khóc. Mẹ dỗ dành yêu thương, …” Đó là những cảm xúc đầu tiên của tôi khi tôi chuẩn bị bước vào lớp một. Khi ngâm nga bài hát này, lòng tôi tràn đầy kỉ niệm của ngày đầu tiên đi học.
Nhớ lại ngày ấy, khi tôi còn là một cô bé cùng mẹ bước vào ngôi trường tiểu học khang trang. Vừa bước vào trường, tôi đã nắm chặt tay mẹ, không giống như ở nhà, các bạn có thể đi bất cứ đâu và đừng sợ hãi. Có lẽ vì đã quá quen với từng con ngõ trong nhà nên tôi không sợ hãi chút nào. Tuy nhiên lúc đó tôi không dám xa mẹ dù chỉ một bước. Giờ học bắt đầu, cổng trường đóng lại, tôi một mình trong lớp nhìn ra cổng xem mẹ còn ở đó không. Tôi cảm thấy như mình đang ở một thế giới hoàn toàn khác khi vừa chia tay mẹ. Lúc đó, tôi không biết phải làm gì, chỉ biết đứng đó và khóc. Và rồi, cô giáo đến bên tôi, nắm lấy tay tôi và nói rành rọt: “Đừng sợ, có cô ở đây”. Tôi nghe cô nói, những lời ngọt ngào và dịu dàng. Tôi cứ ngỡ cô là người mẹ thứ hai của tôi, che chở, quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ tôi nên người. Lúc đó tôi không còn đi chơi như trước nữa mà đi học.
Ngày đầu tiên đi học thật khó khăn, tôi không biết gì cả. Tôi không biết cầm bút, không biết sách vở là gì, nhưng có cô giáo bên cạnh thì chẳng khó khăn gì. Cô dạy tôi cách cầm bút, dạy tôi cách viết. Và rồi ba hồi trống trường vang lên báo hiệu giờ ra về. Những người khác đã được cha mẹ của họ đón về. Mẹ cũng đi về, để lại mình em – cô học trò lớp 1 cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều, rồi chợt có ai đó nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi và nói: “Mình về nhà đi con”, lúc đó tôi mới nhận ra rằng mẹ đang ở bên tôi.
Tại sao tôi yêu nhiều như vậy, tại sao tôi nhớ em nhiều như vậy. Ngày đầu tiên tôi đi học. Cái ngày mà tôi có nhiều kỉ niệm nhất trong tuổi thơ của mình.
2.2. Bài mẫu 2 – Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em hay nhất:
Sau khi trải qua biết bao kỷ niệm vui buồn, tôi nhận ra rằng những ngày đầu tiên luôn mang lại cho chúng ta những cảm xúc tuyệt vời nhất, Lần đầu tiên giúp mẹ việc nhà, lần đầu tiên đi chơi, hay lần đầu tiên đi học, những cảm xúc đầu tiên. Ngày đầu tiên đi học, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên. Vì nó trong sáng và hồn nhiên như những năm tháng cắp sách đến trường.
Buổi sáng ngày đầu tiên đi học là buổi sáng của một ngày mùa thu, bầu trời trong xanh không một gợn mây. Mặt trời tỏa những tia nắng đầu thu, chiếu sáng vạn vật và xua tan màn đêm. Tôi dậy từ sáng sớm, chuẩn bị mọi thứ. Lần đầu tiên tôi mặc đồng phục học sinh. Trông thật kỳ lạ. Tôi đã trở thành một sinh viên? Mọi người trong gia đình khen tôi trưởng thành hơn, tiếp thêm động lực để tôi phấn đấu.
Mẹ chở con trên con đường làng quen thuộc mà hôm nay sao mọi thứ khác quá. Hai bên đường, hoa đua nở như chào đón các em học sinh bước vào năm học mới. Con đường làng như rộng hơn… Những nhóm học sinh nắm tay nhau, khăn quàng đỏ tươi rộn rã tiếng cười, hòa cùng tiếng chim hót líu lo, tiếng xe cộ qua lại càng làm cho không khí nơi đây thêm phần sôi động. Cổng trường hiện ra trước mắt tôi. Cả khối to và đẹp quá! Dòng chữ “TRƯỜNG TIỂU HỌC KIM ĐỒNG” được viết ngay ngắn trên cổng. Phụ huynh và học sinh lần lượt vào trường chật kín cổng trường. Với những bậc cha mẹ mới như mẹ tôi, tôi có thể thấy rõ một điểm chung, đó là khuôn mặt. Tất cả đều bày tỏ sự lo lắng và nghĩ rằng con mình sẽ có một ngày đầu tiên đến trường thật tốt. Xen kẽ vào đó là sự mong chờ, hi vọng vào đứa con thân yêu của mình. Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng tôi vẫn thực sự bất ngờ. Quá nhiều người nhưng cũng đầy những người xa lạ. Tôi sợ hãi, chỉ biết nép vào bên mẹ, nhìn mọi người. Những cậu bé khác cũng không khá hơn tôi là mấy. Tất cả đều sợ hãi và nhút nhát trong ngày đầu tiên đến trường.
Rồi chuông vào lớp vang lên. Mẹ dẫn tôi vào lớp.
– Đi thôi, sau ngày hôm nay cậu sẽ là một học sinh, đầy khát vọng và ước mơ. Mẹ nhìn tôi trìu mến rồi dẫn tôi ra cửa lớp. Chợt người mẹ dừng lại trước một người phụ nữ:
– Chào cô đi con. Đây là cô Nhi, tôi sẽ là giáo viên của con đấy. Rồi cô cười trìu mến dẫn tôi vào lớp. Cô mặc chiếc váy trắng bồng bềnh, mái tóc dài và nụ cười dịu dàng. Tôi không dám bước tiếp, cứ ngoái lại nhìn mẹ đầy ái ngại. Con không muốn rời xa vòng tay của mẹ, bước vào một môi trường mới với thầy cô, bạn bè đều xa lạ, làm sao con có thể quen được đây. Cô Nhi nhẹ nhàng an ủi tôi bằng một giọng ấm áp, vừa xa lạ vừa rất đỗi thân thương:
– Bước sau ngưỡng cửa lớp học ấy là cả một chân trời mới với biết bao tri thức, bạn bè, thầy cô. Rồi tôi sẽ dần lớn lên và trưởng thành. Nào, chúng ta vào lớp thôi.
Từng lời mẹ nói như mở ra cho tôi những chân trời mới, như muốn an ủi tôi. Em cảm thấy tự tin hơn khi đến lớp cùng nhiều bạn khác. Tôi tự tin rời vòng tay mẹ, khẽ mỉm cười rồi bước vào lớp. Tôi nghĩ, có lẽ người mẹ cũng mãn nguyện vô cùng vì con mình đã khôn lớn. Bước qua cổng trường là ngôi nhà thứ hai của em, là nơi cho em học tập và rèn luyện nên người. Ở trường, thầy cô yêu thương đã dạy tôi đạo làm người, lối sống tốt đẹp. Từng bước trưởng thành trên con đường học tập cùng cô. Không chỉ ở cấp độ giáo viên, mà những người đồng hành với tôi là cha mẹ và bạn bè của tôi. Ngày đầu tiên đến trường thật khó quên với nhiều cảm xúc lẫn lộn. Ngày đầu tiên đi học đó đánh dấu cột mốc đầu tiên trong cuộc đời tôi.
Ký ức tuổi thơ đối với mỗi con người là không thể thay thế. Đặc biệt trên con đường thành công trong tương lai, những kỷ niệm xưa sẽ là hành trang quan trọng giúp chúng ta tiến về phía trước. Còn nhiều ngày học nữa nhưng hôm đó là ngày tuyệt vời nhất.
3. Kể lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học của em đạt điểm cao nhất:
Ai cũng có kỉ niệm. Từ những kỉ niệm vui, buồn hay tuổi thơ. Chắc hẳn mọi người vẫn còn nhớ đúng không? Tôi cũng thế. Điều tôi nhớ nhất là ngày đầu tiên đi học. Kỷ niệm ấy không bao giờ có thể quên được.
Đó là ngày đầu tiên của tôi ở trường. Mẹ dìu dắt con từng bước. Lúc đó tôi cảm thấy rất sợ hãi và lo lắng. Trên vai tôi là chiếc cặp mà mẹ tôi đã mua cho tôi ngày hôm qua. Với những cuốn sách và vở mới toanh. Tôi nhìn xung quanh và cũng thấy rất nhiều bạn học mới. Một số bạn sẽ khóc và khóc vì không muốn rời xa những người thân yêu của mình. Khi đứng trước cổng trường, tôi sững sờ và khựng lại một giây vì mọi thứ quá bất ngờ và lạ lẫm. Ngôi trường thật cao, thật to. Tất cả đều được bao phủ bởi một lớp màu xanh trông rất mát mắt. Bước vào trường tôi càng ngạc nhiên hơn, với hàng ngàn học sinh xếp hàng ngay ngắn. Ai nấy đều khoác trên mình những bộ quần áo mới tinh khôi, trắng tinh có in logo của trường. Xung quanh trường là những hàng cây cổ thụ cao lớn. Họ dường như đang vẫy tay để chào đón những học sinh mới tại trường. Các thầy cô đều rất nghiêm túc và luôn tươi cười với học sinh.
Các thầy cô mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen trông rất trang nghiêm và lịch sự. Các cô giáo mặc áo dài truyền thống đủ màu sắc và hoa văn trông rất xinh đẹp và nữ tính. Sau đó có cô giáo cầm loa nói lớn: “Xin phụ huynh nghỉ để các cháu nhận lớp với cô chủ nhiệm”. Mẹ em nghe vậy thì quay sang em nói: “Mẹ về đây, con phải cố gắng học tập và luôn hòa đồng với các bạn nhé”. Mẹ cười hiền với tôi rồi bước ra khỏi cổng trường về nhà. Lúc đó tôi như muốn khóc vì không muốn xa mẹ. Nhưng tôi đã cố kìm cảm xúc và hứa sẽ không khóc, nhưng không hiểu sao nước mắt cứ tuôn rơi. Sau đó, tôi lên lớp sinh hoạt với cô giáo chủ nhiệm. Cô ấy rất xinh đẹp và tốt bụng. Cô bắt đầu giới thiệu bản thân. Các hoạt động trong ngày đầu tiên của tôi đã kết thúc.
Đó là ngày đầu tiên đến trường. Em hứa với lòng mình sẽ luôn học giỏi để không phụ lòng cô và bố mẹ. Tôi sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đẹp đẽ này.