Chuyện Người con gái Nam Xương là tác phẩm mang tính hiện thực và giá trị nhân đạo sâu sắc, hãy cùng tìm hiểu rõ hơn qua bài phân tích dưới đây nhé
1. Dàn ý phân tích Chuyện người con gái Nam Xương chi tiết nhất:
Mở bài: giới thiệu tác giả tác phẩm
Thân bài:
– Phẩm chất của Vũ Nương:
Một người vợ rất chung thủy.
Vũ Nương là người con có hiếu.
Là người phụ nữ đẹp người, đẹp nết
Là biểu tượng cho hình ảnh người phụ nữ Việt Nam.
– Nỗi oan khuất của Vũ Nương:
Vũ Nương luôn chung thủy với chồng, chăm con chu đáo.
Chồng Vũ Nương chỉ vì một lời nói của con mà vu oan cho Vũ Nương.
Khiến Vũ Nương phải chịu nhiều bất công, đau khổ.
Qua đó nói lên những định kiến của xã hội xưa, những nguyên nhân lạc hậu, những hủ tục mê tín dị đoan của người xưa.
– Những yếu tố kì ảo trong truyện:
Chồng Vũ Nương nằm mơ thấy rùa được thả.
Phan Lang lạc vào hang rùa của Linh Phi.
Vũ Nương xuất hiện khi Phan Lang lập đàn giải oan.
Kết bài: đánh giá lại giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật.
2. Những bài phân tích Chuyện người con gái Nam Xương hay nhất:
2.1. Bài mẫu 1 – Những bài phân tích Chuyện người con gái Nam Xương hay nhất:
Nguyễn Dữ là một trong những tác giả truyền thuyết nổi tiếng. Trong số các tác phẩm của ông, có lẽ “Chuyện người con gái Nam Xương” là độc đáo nhất. Tác phẩm viết về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến xưa, ca ngợi những phẩm chất cao quý của con rồng cháu tiên. Đồng thời ta thấy được sự đồng cảm sâu sắc của tác giả với hoàn cảnh của họ.
Vũ Nương là một cô gái có “tính nết dễ thương, tư duy tốt”. Chồng nàng là Trương Sinh đa nghi, ghen tuông. Tuy nhiên, với tính cách hòa thuận, “nàng luôn giữ gìn khuôn phép” nên cuộc sống gia đình của cả hai luôn ổn định, không xảy ra bất hòa. Khi Trương Sinh phải đi lính, nàng là người vợ thủy chung, hết lòng vì chồng, chỉ mong chàng bình an trở về, không muốn mang ấn tín. Tình yêu và ước mơ của cô thật giản dị và ý nghĩa. Chồng đi vắng, cô sinh con và nhờ mẹ chồng chăm sóc. Khi mẹ ốm, “cô cố hết sức cắt thuốc, lễ Phật, khấn trời” rằng “Sau này trời phù hộ độ trì, con cháu đông đàn, mong trời phù hộ độ trì. “ Khi mẹ chồng qua đời, cô đau đớn lo ma chay tế lễ cho mẹ.
Tuy nhiên, người phụ nữ đức hạnh ấy đã phải chịu một sự bất công và dẫn đến cái chết thương tâm của mình. Khi chồng đi lính, bà thường nói đùa với các con bằng cách chỉ vào cái bóng của mình trên tường và nói đó là bố của Đan. Khi Trương Sinh còn nghi ngờ, nàng vẫn cố thanh minh sự tình, giải thích cho chàng hiểu: “Ta xuất thân bần hàn, mới vào cửa tía Sum họp chưa thỏa tình chăn gối, chia phôi vì động việc lửa binh. Các biệt giữ gìn một tiết.” Nhưng Trương Sinh vẫn ngoan cố không tin, nàng gieo mình xuống bến Hoàng Giang để chết. Khi biết sự việc, Trương Sinh vô cùng hối hận và qua đời, để Vũ Nương trở thành người trong sáng, thanh thản, nàng được phép thần xuất hiện mà không được phép quay trở lại trái đất.
Tác phẩm của Nguyễn Du, một tác phẩm truyền thuyết có sử dụng yếu tố kì ảo, kì ảo. Nhưng từ đó ta thấy được cái nhìn trân trọng, cảm thông của tác giả đối với số phận của những người phụ nữ thời xưa, ca ngợi phẩm chất cao quý của họ.
2.2. Bài mẫu 2 – Những bài phân tích Chuyện người con gái Nam Xương hay nhất:
Nguyễn Dữ là nhà văn lỗi lạc của nước ta thế kỉ XVI. Nguyên là học trò giỏi của Trạng Trình – Nguyễn Bỉnh Khiêm. Ngoài thơ văn, ông còn để lại một tập văn xuôi chữ Hán gồm 20 truyện ghi lại những truyền thuyết được lưu truyền trong dân gian; Cuối mỗi truyện thường có lời bình của tác giả. Đằng sau mỗi câu chuyện kỳ diệu. Truyện Mạn Lục có nội dung phê phán hiện thực xã hội đương thời dưới con mắt nhân bản của tác giả.
“Chuyện người con gái Nam Xương” trích trong “Truyền kì mạn lục” ghi lại cuộc đời đầy bi kịch của Vũ Nương, quê ở Nam Xương, tỉnh Nam Hà ngày nay.
Vũ Nương là một người phụ nữ xinh đẹp, đức hạnh, có “tấm lòng” và tính tình “dịu dàng”. Trương Sinh xin mẹ trăm lạng vàng để cưới nàng về đoàn tụ với gia đình. Trong lúc loạn lạc, chồng bà phải đi lính đánh giặc Chiêm. Vũ Nương ở nhà lo việc gia đình. Chăm sóc mẹ già, nuôi dạy con cái, dâu rể, vợ chồng, tình mẫu tử được gìn giữ trọn vẹn. Khi mẹ chồng già mất, một mình bà lo ma chay, còn con dâu giữ đạo hiếu. Có thể nói, Vũ Nương là một người phụ nữ có phẩm chất tốt đẹp, đáng được trân trọng và ngợi ca. Ước mơ của cô rất đơn giản. Chia tay chồng đi chinh chiến, nàng không mơ “đeo ấn phong hầu”, chỉ mong ngày đoàn tụ, chồng trở về “để được hai chữ bình yên”.
Giống như hầu hết phụ nữ trong quá khứ. Cuộc đời của Vũ Nương thật buồn và đầy nước mắt. Năm tháng trôi qua, chiến tranh kết thúc, Trương Sinh trở về, đứa con trai chỉ biết nói. Tưởng chừng hạnh phúc sẽ mỉm cười với đôi bạn trẻ. Nhưng rồi sự “cái bóng” từ miệng đứa con thơ đã khiến Trương Sinh nghi ngờ “trong đó là người vợ xấu, mối nghi ngày càng sâu, không nỡ bỏ”. Vốn tính ghen tuông, gia trưởng, vũ phu, lại kém học nên Trương Sinh đối xử rất tàn nhẫn với vợ. Trương Sinh “quở trách, đuổi nàng đi”. Vợ giải thích, không tin; Hàng xóm khuyên can nhưng cũng không được. Chính vì chồng con – những người thân yêu nhất của Vũ Nương đã đẩy nàng đến bờ vực thẳm. Trong cơn loạn lạc, nàng đã trải qua bao năm cô đơn, nay đối diện với sự bất công, nàng chỉ biết nuốt nước mắt vào trong lòng… Vũ Nương chỉ còn một con đường duy nhất là nhảy xuống sông tự tử. Hoàng Giang tự vẫn để thắp “ngọc Mỵ Nương” tỏa hương “cỏ Ngu Mỹ”.
3. Những bài phân tích Chuyện người con gái Nam Xương đạt điểm cao nhất:
Mỗi câu chuyện đều có ý nghĩa riêng, có tác dụng cảm động về cuộc đời và con người. Nếu một tác phẩm văn học không mang những ý nghĩa sâu sắc như vậy, nó sẽ nằm trong sự mục nát của thời gian. Và “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ đã vượt qua quy luật thời gian và không gian để đến với chúng ta hôm nay.
Chuyện người con gái Nam Xương nằm trong Truyền kì mạn lục, một trong những truyện kì lạ được lưu truyền trong dân gian. Câu chuyện lạ nhưng không hoang đường, xa rời thực tế mà nó như tấm gương phản chiếu xã hội lúc bấy giờ, là khúc ca cho tấm lòng nhân đạo của tác giả Nguyễn Du. Chính vì những giá trị đó mà hàng ngàn năm trôi qua, vẫn có một tác phẩm đồng hành cùng chúng ta ngày nay.
Truyện kể về một cô gái quê Nam Xương, tính tình hiền lành, nhân hậu, sống có mục đích. Nàng kết hôn với Trương Sinh, một người đàn ông giàu có nhưng ít học, tính tình cộc cằn và ghen tuông. Và khi chiến tranh nổ ra, Trương Sinh buộc phải tòng quân, để lại mẹ già và người vợ trẻ ngày đêm thương nhớ. Trương Sinh để lại cho Vũ Nương một người con trai, vì thương nhớ chồng, nàng chỉ vào cái bóng trên tường và nói đó là cha mình.
Ba năm sau, Trương Sinh trở về, nghi vợ vô kỷ luật nên đuổi theo đánh đập khiến nàng nhảy sông tự tử. Một thời gian sau, Trương Sinh phát hiện ra sự thật, muốn vợ quay về nhưng đã quá muộn. Cả câu chuyện như một bi kịch éo le về số phận người phụ nữ dưới chế độ phong kiến, thật tủi nhục và đau đớn biết bao!
“Chuyện người con gái Nam Xương” còn tồn tại đến ngày nay có lẽ là nhờ giá trị hiện thực sâu sắc của nó. Đó là bức tranh hiện thực về xã hội phong kiến bất công, nhất là đối với người phụ nữ. Là người có nhiều phẩm chất tốt đẹp nhưng Vũ Nương lại không thể lựa chọn hạnh phúc cho cuộc đời mình.
Nàng lấy trăm lạng bạc rồi về làm vợ hắn, sướng hay không không ai biết. Rồi khi chồng bị nghi oan, cô cũng không có quyền bày tỏ tình cảm của mình. Mặc dù bị đánh và đuổi đi mà không có bất kỳ lời giải thích nào. Chính chế độ nam quyền thời bấy giờ là nguyên nhân dẫn đến cuộc đời đầy bi kịch của Vũ Nương.
Trong tác phẩm, ta còn nhận ra một hiện thực còn tàn khốc hơn, đó là cuộc chiến tranh phong kiến phi nghĩa. Cuộc chiến ấy đã làm cho mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất cha. Ngay cả một người giàu có như Trương Sinh cũng không thể thoát khỏi vòng vây của gươm giáo. Tất cả đều nhằm phục vụ nhu cầu của các thế lực phong kiến đang tranh giành quyền lực đối với người dân đen.
Nếu không có chiến tranh phong kiến thì đã không có ba năm dài xa cách giữa Vũ Nương và chồng, cũng không có những hiểu lầm đáng tiếc như vậy. Vũ Nương phải chết, một phần vì chiến tranh. Có thể nói, tác phẩm đã phản ánh chân thực những hiện thực nhức nhối của xã hội lúc bấy giờ, để sau này người đời sau vẫn hiểu rằng đã có một thời khó khăn.
Nhưng một tác phẩm văn học không thể sống nếu nó chỉ đơn thuần là sự phản ánh hiện thực. Qua hiện thực, hẳn chúng ta cũng thấy được tấm lòng của tác giả, hay tiếng nói nhân đạo của Nguyễn Du trong tác phẩm. Tiếng nói nhân đạo đó trước hết được thể hiện ở việc ngợi ca, đánh giá cao vẻ đẹp của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
Vũ Nương được miêu tả là một cô gái đảm đang, nhu mì. Nguyễn Du có thể nhìn thấy những phẩm chất cao quý nhất trong tâm hồn người con gái ấy. Chính vẻ ngoài xinh đẹp và khí chất của nàng đã chiếm được trái tim của Trương Sinh, đến nỗi chàng ép mẹ mình đến hỏi cưới. Từ đó, Vũ Nương nổi lên là người con hiếu thảo. Chồng đi bộ đội, cô hết lòng phục vụ, chăm sóc mẹ chồng.
Khi bà ốm đau, cô lo thuốc thang, khi bà mất, lo ma chay cho mẹ chồng. Dù chỉ là mẹ chồng nhưng bà vẫn chăm sóc mình như cha mẹ. Đó là tấm lòng nhân hậu, luôn biết ơn đấng sinh thành. Phẩm chất đó thật đáng quý. Là một người mẹ, Vũ Nương hết lòng yêu thương, chăm sóc con.
Thương đứa con lớn lên không cha, hàng ngày bà chỉ vào cái bóng trên tường nói đó là cha. Cô có thể thấy một gia đình hoàn chỉnh đang khao khát được yêu thương trọn vẹn. Bi kịch của cuộc đời Vũ Nương, phải chăng cũng xuất phát từ lòng thương con.
Điểm nổi bật nhất trong vẻ đẹp của Vũ Nương có lẽ là tấm lòng thủy chung, một lòng một dạ với chồng. Khi chồng ở nhà, cô ấy khôn ngoan không để ai quấy rầy mình; Chồng đi kháng chiến, một mình chị tần tảo nuôi mẹ già và đàn con thơ dại. Cô sống trong nỗi nhớ chồng, mong mỏi được gặp lại chồng. Cô luôn giữ hai chữ “đức hạnh” để không có lỗi với chồng.
Cái bóng xuất hiện hàng đêm có lẽ là minh chứng rõ ràng nhất cho lòng trung thành của Vũ Nương. Và đặc biệt, khi chết, nàng trở về gặp chồng, một mặt khẳng định lòng chung thủy, mặt khác vẫn lưu luyến tình xưa. Tấm lòng thủy chung của Vũ Nương, không ai có thể phủ nhận. Đó là vẻ đẹp tiêu biểu nhất cho người phụ nữ Việt Nam dù chịu nhiều bất công nhưng thủy chung.
Tiếng nói nhân đạo của Nguyễn Dữ còn được tìm thấy ở sự đồng cảm với khát vọng hạnh phúc của con người. Cuộc đời Vũ Nương luôn là những chuỗi ngày vụng dại chờ đợi. Cô luôn khao khát một mái ấm gia đình tràn ngập yêu thương nhưng không thành hiện thực. Nguyễn Dữ đã để nàng sống hạnh phúc ở một thế giới khác, không có đau khổ và ghen tuông, để thỏa ước mơ hạnh phúc của con người.
“Chuyện người con gái Nam Xương” với những giá trị hiện thực và nhân đạo của nó đã thực sự chạm đến nơi sâu thẳm nhất của trái tim con người. Đó chính là tấm lòng của chính Nguyễn Dữ với con mắt nhìn đời tinh tường và tấm lòng ấm áp ân nghĩa. Tác phẩm đã cho ta thấy cái tâm và cái tài của một nghệ sĩ lớn, đó mới là thứ nghệ thuật chân chính mà con người mãi mãi theo đuổi.