Phân tích khổ 1 2 bài Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương

Viếng lăng Bác là những lời thơ chân thành và đẹp đẽ khi nhà thơ Viễn Phương viết về địa danh có ý nghĩa vô cùng trong đời sống tâm hồn người Việt Nam. Dưới đây là bài viết tham khảo về Phân tích khổ 1 2 bài Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương.

1. Dàn ý Phân tích khổ 1 2 bài Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương: 

1.1. Mở bài:

 Viễn Phương là nhà thơ tiêu biểu của vùng đất Nam Bộ đấy nước. Vào thời điểm Tháng 4 năm 1976 sau khi đất nước giải phóng và thống nhất. Khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh được khánh thành, nhà thơ Viễn Phương cùng phái đoàn miền Nam có dịp vào lăng để viếng thăm.

– Bài thơ được sáng tác bằng tất cả tấm lòng biết ơn, niềm tự hào hào cũng nỗi buồn của một người con miền Nam Tổ quốc lần đầu vào viếng Bác.

1.2. Thân bài:

Khổ thơ đầu

– Lời thơ tự sự “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”:

“Con” và “Bác ” cách xưng hô đậm chất của người miền Nam vừa gần gũi  vừa kính trọng Bác.

Nhà thơ dùng từ thăm bằng từ “thăm” để vơi đi nỗi đau và sự xúc động trước cảnh chia tay.

Đây cũng là cảm xúc của những người con ở miền Nam luôn mong mỏi được về thăm Bác.

– Hình ảnh ấn tượng là hàng tre: Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát/ Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam

Hình ảnh hàng tre trong sương khiến câu thơ vừa thực vừa ảo. Đây là một hình ảnh rất quen thuộc của làng quê nông thôn Việt Nam, một biểu tượng của dân tộc Việt Nam.

“Bão táp mưa sa” là cách diễn đạt ẩn dụ về sự gian khổ của dân tộc. Nhưng dù gian khổ, những cây tre vẫn “đứng thẳng hàng” với tinh thần kiên cường và bất khuất  trong sức sống bền bỉ của dân tộc.

Khổ thơ thứ hai

– Hai câu thơ đầu: “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng / Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ”.

Hai câu thơ được xây dựng bằng những hình ảnh thực và phép tu từ ẩn dụ sóng đôi với nhau. Câu thơ trên là hình ảnh tả thực thiên nhiên, câu dưới là hình ảnh mang ẩn dụ về mặt trời của đất nước là Bác Hồ.

Bác Hồ với mặt trời là biểu hiện của sự tồn tại vĩnh hằng và ngàn đời của Bác, giống như con người luôn cần đến sự tồn tại của ánh sáng mặt trời tự nhiên. Đây là hình ảnh so sánh tuyệt đẹp khi Bác Hồ là mặt trời của đất nước là để nói lên sự vĩ đại lớn lao của Bác Hồ, Người đã mang lại cuộc sống tự do hạnh phúc và hòa bình cho dân tộc và đất nước Việt Nam sau những đêm dài nô lệ đen tối.

Sự phát hiện nghệ thầy đầy tinh tế của Bác Hồ là ánh mặt trời đỏ rực trong lăng, phép so sánh thể hiện lòng kính trọng, sự biết ơn vô bờ của tác giả Viễn Phương và nhân dân đối với Bác.

– Trong hai câu thơ tiếp theo là về dòng người – những người dân Việt Nam đang xếp hàng vô tận với tấm lòng chân thành, sự biết ơn vô bờ để đi vào viếng lăng Bác. Hai từ Ngày ngày khác được lặp đi lặp lại trong các câu thơ mang lại cảm giác về sự biết ơn của những người dân Việt Nam với Bác sẽ là mãi mãi sự hiện diện của Bác sẽ trường tồn bất diệt theo thời gian

1.3. Kết bài:

Khẳng định lại giá trị của bài thơ đặc biệt là hai khổ thơ đầu

2. Phân tích khổ 1 2 bài Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương hay nhất:

Bài thơ Viếng lăng Bác được sáng tác vào tháng 4 năm 1976, ngày cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kết thúc thắng lợi. Đất nước thống nhất, Lăng Bác khánh thành. Viễn Phương vào viếng Bác đã viết bài thơ này với lòng kính trọng và xúc động sâu sắc. Đặc biệt hai khổ thơ là những phát hiện đầy sáng tạo của tác giả về hình ảnh Bác Hồ.

Nhà thơ là người con của đồng bào ở cực Nam Tổ quốc đã không ngại khó khăn để viếng lăng Bác. Miền Nam là mảnh đất đã phải hứng chịu biết bao bom đạn và sự tàn phá của quân thù trong những năm qua. Nhờ có sự chỉ đạo sáng suốt của Bác Hồ, cách mạng đã giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước như ngày nay. Nhưng Bác không thể có mặt để chứng kiến ​​niềm vui đó, thật là đáng tiếc. Đối với đồng bào miền Nam nói riêng và đồng bào cả nước nói chung, Bác Hồ như một người cha kính yêu.

Lời thơ tự sự “Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”. Tác giả sử dụng “Con” và “Bác ” cách xưng hô đậm chất của người miền Nam vừa gần gũi  vừa kính trọng Bác cùng với từ “thăm” để vơi đi nỗi đau và sự xúc động trước cảnh chia tay. Đây cũng là cảm xúc của những người con ở miền Nam luôn mong mỏi được về thăm Bác. Vào lăng Bác tác giả cũng bị ấn tượng bởi hình ảnh ấn tượng là hàng tre: Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát/ Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam. Hình ảnh hàng tre trong sương khiến câu thơ vừa thực vừa ảo. Đây là một hình ảnh rất quen thuộc của làng quê nông thôn Việt Nam, một biểu tượng của dân tộc Việt Nam. Hình ảnh ẩn “Bão táp mưa sa” là cách diễn đạt về sự gian khổ của dân tộc. Nhưng dù gian khổ, những cây tre vẫn “đứng thẳng hàng” với tinh thần kiên cường và bất khuất  trong sức sống bền bỉ của dân tộc.

Mặt trời càng lên cao, hình ảnh mặt trời càng gợi lên trong tác giả những liên tưởng mới. Mặt trời tự nhiên tuân theo quy luật của nó, vận hành trong vũ trụ, ngày ngày đi qua trên lăng và thấy một mặt trời khác trên lăng rất đỏ. Mặt trời thiên nhiên đem lại ánh sáng, ban ngày, sự sống: Mặt trời của Bác còn là ánh sáng soi đường, đem lại cuộc sống ấm no hạnh phúc. Đặc tả chi tiết “rất đỏ” gợi tấm lòng thiết tha của Bác Hồ vì Tổ quốc, vì đồng bào và tấm lòng yêu thương vô hạn của Bác. Màu đỏ ấy sưởi ấm cảnh đau thương. Nhiều người ví Bác Hồ như mặt trời (Người rực rỡ với mặt trời cách mạng Tố Hữu), việc đặt mặt trời của Bác sóng đôi và trường tồn cùng với mặt trời tự nhiên là sáng tạo riêng của Viễn Phương. Cách nói đó vừa ca ngợi sự vĩ đại, bất tử của Bác vừa thể hiện lòng thành kính,

Dòng người tuần tự xếp hàng vào lăng Bác với tấm lòng chân thành khiếnc nhà thơ có bao cảm xúc. Điệp ngữ “từng ngày” được lặp đi lặp lại gợi về sự trường tồn mãi của Bác Hồ trong lòng người dân Việt Nam. Nỗi nhớ vốn dĩ chỉ ở trong lòng người, nhưng ở đây nó bao trùm cả thời gian và không gian. Và mỗi người với tấm lòng nhân ái là một bông hoa kết thành tràng hoa bảy mươi chín mùa xuân của cuộc đời Bác, một cuộc đời đã cho đời nhiều hoa trái. Dòng người vào viếng Bác đi vòng vòng gợi nhớ vòng hoa. Nếu “vòng hoa” là viếng người đã khuất thì “tràng hoa” ở đây là sự trân trọng với Bác người không thể mất đi trong suy nghĩ, tình cảm của nhà thơ cũng như của mỗi người dân Việt Nam. Vòng hoa người ở đây hơn bất kỳ tràng hoa tự nhiên nào, nó được kết từ lòng ngưỡng mộ, kính trọng và kính yêu Bác Hồ. 

 Với giọng điệu trang trọng và chậm rãi cùng việc sử dụng những hình ảnh ẩn dụ, bài thơ Viếng lăng Bác đã thể hiện được tình cảm chân thành, tha thiết của nhà thơ Viễn Phương đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc – Bác Hồ. Tình cảm xót xa chan chứa của tác giả cũng là tình cảm của biết bao người dân Việt Nam khi Bác đi xa.

3. Phân tích khổ 1 2 bài Viếng lăng Bác của nhà thơ Viễn Phương ngắn gọn nhất:

Có thể nói, sự ra đi của Bác Hồ là một mất mát to lớn đối với toàn thể dân tộc Việt Nam. Dù đã được một năm sau ngày đất nước hoàn toàn thống nhất, nhà thơ Viễn Phương mới có dịp vào thăm lăng Bác nhưng ông không kìm được xúc động. Nỗi ngậm ngùi, nhớ nhung đó được tác giả thể hiện qua bài thơ Viếng lăng Bác.

Mở đầu bài thơ, Viễn Phương nêu lên hoàn cảnh về thăm lăng Bác. Câu thơ đầu ngắn gọn nhưng là lời bộc bạch chân thành của nhà thơ cũng như hàng triệu người con miền Nam. Giọng “con” ấm áp, gần gũi, thể hiện sự kính trọng vô cùng đối với Bác Hồ. “Con ở miền Nam – những từ ấy chứa đựng một cảm giác đau đớn và tự hào. Miền Nam gian khổ mà anh dũng, Miền Nam đi đầu, Miền Nam vừa đánh tan giặc hung bạo để về với đại gia đình Việt Nam Bác ơi! Chính vì vậy, từ “viếng” được nhà thơ thay bằng từ “thăm” để xoa dịu nỗi đau cũng như thể hiện niềm tin Bác còn sống.

Hiện lên trước mắt nhà thơ là hình ảnh hàng tre xanh là  biểu tượng của dân tộc Việt Nam bất khuất nhưng cao. Hàng tre ấy đùm bọc bao đời mang bao phẩm chất của người Việt Nam ta: dẻo dai, đoàn kết, bất khuất, kiên cường. Dân tộc ta có một sức sống mãnh liệt, dù trước những thử thách vẫn kiên cường chống chọi, vẫn cố gắng đứng thẳng chứ kiên quyết không chịu khuất phục.

Ở khổ thơ thứ hai của bài thơ Viếng lăng Bác, nhà thơ Viễn Phương đã vẽ nên một hình ảnh Bác Hồ thật đẹp.

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ

Hai câu thơ sóng đôi được sáng tạo từ một hình ảnh tả thực và một hình ảnh nghệ thuật đầy ẩn dụ. Nắng trong lăng được tác giả sử dụng hình ảnh ẩn dụ để nói về Bác Hồ. Tác giả ví Bác như ánh sáng mặt trời, nếu như mặt trời của thiên nhiên đem lại ánh sáng cho muôn loài và đem lại sự sống vĩnh hằng cho vạn vật thì Bác như mặt trời soi sáng con đường cách mạng của dân tộc. Cách so sánh độc đáo không chỉ mang đến cho người đọc những liên tưởng đẹp mà còn thể hiện tình cảm yêu mến, kính trọng của tác giả và mọi người đối với Bác Hồ. Hai câu thơ cuối là hình ảnh đoàn người vào lăng viếng Bác. Dòng người nối tiếp nhau tưởng chừng như dài vô tận, mang theo biết bao tiếc thương và thành kính đối với Người cha già vĩ đại của dân tộc. Dòng người ấy đã kết thành tràng hoa vô tận cũng như lòng biết ơn của cả dân tộc Việt Nam ngày ngày luôn nhớ đến Bác.

Qua bài thơ ta có thể thấy đất nước ta có được hòa bình như ngày nay là nhờ công lao to lớn của Bác, vì vậy chúng ta cần phải biết xây dựng và bảo vệ Tổ quốc và luôn biết ơn về Người cha già vĩ đại của dân tộc.

 

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com