Xuân Quỳnh là một trong những thi sĩ nổi bật khi luôn dành những lời thơ sâu lắng nhất về vẻ đẹp của tình yêu và hình ảnh thiết tha của người phụ nữ. Dưới đây là bài viết về Phân tích khổ 7, 8, 9 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh
1. Dàn ý phân tích khổ 7, 8, 9 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh siêu ngắn:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về tác giả và tác phẩm Sóng và Xuân Quỳnh
Khái quát nội dung tác phẩm và dẫn dắt đến khổ 7, 8, 9 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh
1.2. Thân bài:
Khổ 7: Suy tư về không gian
Nhà thơ thể hiện niềm tin vào tình yêu đích thực. Dù có hàng trăm, ngàn, triệu con sóng biển nhưng luôn hướng vào bờ. Đó là ẩn dụ chỉ tình yêu của người con gái.
Sóng xa vời nhưng “con nào chẳng tới bờ”, cũng như đôi lứa sẽ vượt mọi khó khăn để sống trong hạnh phúc “dù muôn vời cách trở”.
Khổ 8: Những băn khoăn, lo lắng.
Đó là trực cảm của tình yêu bởi Xuân Quỳnh là người đa cảm dự cảm những những khổ đau
– Phép so sánh: “tuy dài thế – vẫn đi qua – dẫu rộng” chứa đựng nhiều nỗi âu lo và ngùi. Cuộc đời tuy dài nhưng “năm tháng vẫn đi qua” như biển khơi “dẫu rộng” không ngăn đám mây bay về chân trời.
– Nhưng nhà thơ vẫn tin tưởng tình yêu sẽ vượt qua tất cả.
Khổ 9: “Sóng” là khát vọng mãnh liệt muốn mình thành “trăm con sóng nhỏ”. Tình yêu của con người chỉ bất tử khi hòa vào biển lớn của nhân loại “Để ngàn năm còn vỗ”.
1.3. Kết bài:
Khẳng định giá trị của tác phẩm: về tình yêu mãnh liệt
2. Phân tích khổ 7, 8, 9 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh siêu ngắn:
Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ tiêu biểu của thế hệ trẻ trong thời chống Mỹ đi vào lòng người với vẻ đẹp bình dị mà đằm thắm. Trong số kho tàng tác phẩm của bà, bài thơ Sóng là tác phẩm nổi bật với tình yêu mãnh liệt, mạnh mẽ của người con gái được biểu hiện qua hình ảnh con sóng giữa biển khơi.
Trong cuộc sống, có những khó khăn riêng, cũng như trong tình yêu đều có những chông gai và thử thách riêng. Tuy nhiên, nếu đôi lứa cùng nhau vun đắp, bao dung và thấu hiểu cho nhau thì tình yêu ấy cũng sẽ đơm hoa kết trái, sẽ đi đến cái đích cuối cùng là bến bờ hạnh phúc:
“Ở ngoài kia đại dương
Trăm ngàn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở”
Sóng giữa đại dương rộng lớn đã vượt qua bao giông bão, gặp ghềnh vỗ về bờ cát để trở về bình yên. Cũng như tình yêu, đôi ta phải cùng nhau nỗ lực, nắm tay nhau bước qua những gian khổ, cám dỗ, khó khăn giông bão mới đến ngày viên mãn. Hình ảnh con sóng ấy là hình ảnh tượng trưng cho người con gái còn “đại dương” chính là cuộc đời ngoài kia. Tác giả đã dùng biện pháp tương đồng của những hình ảnh hữu hình để nói về cái giá trị vô hình. Để chạm đến bến bờ hạnh phúc, để có được niềm vui hạnh phúc của tình yêu tươi đẹp sẽ phải trải qua thách thức, đó có thể là xa cách về thời gian, không gian hay những những dỗi hờn trách móc vô cớ,…
Niềm tin có thể vững chãi, nhưng khi đối diện với thử thách sẽ khiến con người nhạy cảm lại lo âu về hạnh phúc mong manh:
“Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa”
Thời gian chẳng thể chờ đợi bất cứ ai bao giờ. Cuộc đời biết là dài đấy, nhưng liệu có thể thắng nổi năm, bằng tháng. Lời thơ khiến người đọc ta nhớ đến lời thơ của Xuân Diệu trong Vội vàng:
“Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất
Lòng tôi rộng nhưng lượng trời cứ chật
Không cho dài thời trẻ của nhân gian
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn
Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần gặp lại”
Cuộc đời là thứ hữu hạn mà thời gian thì vô hạn. Vì thế, người con gái ấy lo sợ tình yêu nhạt nhòa theo tháng năm khiến nó chẳng thể níu giữ được. Nỗi day dứt về tương lai không hạnh phúc của tình yêu chính là tâm trạng chung của mỗi người khi yêu. Nỗi lo lắng của tác giả là tiếng nói của mỗi người luôn chan chứa những suy tư ấy.
Khổ cuối thơ là lời kết gửi gắm sự hy vọng về một tình yêu mãi mãi, lâu bền theo năm tháng và ước ao mãnh liệt được hòa mình chìm đắm, tận hưởng sự hạnh phúc của tình yêu trong biển lớn:
“Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ”
Hai tiếng cảm thán “làm sao” ở đầu câu thơ giúp người ta một niềm mong ước mãnh liệt muốn hoà vào biển rộng của nhân vật trữ tình. Mỗi con sóng nhỏ nơi đại dương bao la ngàn năm vẫn luôn cuộn trào như con sóng trong lòng người con giá ngàn năm vẫn ước mơ về hạnh phúc tình yêu, nỗi niềm muốn tận hưởng tình yêu. Trạng ngữ với tác dụng nói về mục đích đặt ở cuối đoạn “Để ngàn năm vẫn vỗ” khẳng định mạnh mẽ được tình yêu luôn trường tồn, không thể xoá nhà.
Bài thơ được sáng tác theo thể thơ năm chữ thân thuộc, giọng thơ vừa uyển chuyển lại vừa mãnh liệt. Đặc biệt trong ba khổ thơ cuối, âm điệu, thanh điệu được kết hợp một cách hài hoà cùng hình ảnh ẩn dụ tượng trưng giàu sức gợi, mang đến cho đọc giả những dư vị khó quên về khúc ca tình yêu với niềm tin, sự cao thượng của con người luôn sống hết mình vì tình yêu.
3. Phân tích khổ 7, 8, 9 bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh siêu hay:
Xuân Quỳnh là một thi sĩ tiêu biểu trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ Xuân Quỳnh là một nỗi lòng thiết tha của người phụ nữ nhạy cảm, vừa hồn nhiên vừa chân thành, lại rất đằm thắm da diết với khát vọng về hạnh phúc đời thường. Và “Sóng” là bài thơ như thế về tình yêu sống lâu bền với thời gian trong chiều dài của nỗi nhớ, những trăn trở trong tình yêu và khát vọng ấy thể hiện rõ ràng trong đoạn thơ cuối.
Để có được tình yêu thiết tha và mãnh liệt thì phải vượt qua thử thách:
“Ở ngoài kia đại dương
….
Dù muôn vời cách trở”
Người phụ nữ luôn tin vào tình yêu hạnh phúc dù gặp phải bao khó khăn thử thách. Một tình yêu đích thực cùng một niềm tin cháy bỏng vào tình yêu giúp con người ta vượt qua sóng gió để cập bến bờ hạnh phúc. Nhìn vào hiện thực thành quy luật, dù bão tố chập chùng xa nơi bãi bờ thì sóng vẫn sẽ tìm đến những bãi cát. Và cũng như vậy tình yêu của em so với trở ngại thì chẳng là gì, em vẫn vượt qua đến bên anh và trở thành một gia đình
Ba khổ thơ là nỗi nhớ và tấm lòng chung thủy được biểu lộ qua các biện pháp tu từ là phép lặp ,nhân hóa, với cách nói ngược cùng hình ảnh đối lập khẳng định chân lí tình yêu đẹp sẽ vượt qua tất cả thử thách và sống mãi trường tồn. Nchưng tình yêuủa nhà thơ đã có chút dự cảm, lo âu về sự bào mòn của thời gian bởi đời người là hữu hạn và trái tim yêu Xuân Quỳnh cũng vậy:
“Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa”
Đời người giữa con tàu thời gian là không chờ đợi, cuộc đời con người thì hữu hạn khi so với thời gian vô hạn. Sự lo lắng tình yêu đổ vỡ, khi đứng trước sự chảy trôi của thời gian không chỉ là nỗi long của riêng gì tác giả. nhưng kết cục thì tác giả vẫn tin tưởng rằng tình yêu sẽ chiến thắng mọi thứ. Người phụ nữ nhỏ bé thậm chí đã muốn:
Làm sao được tan ra.
…
Để ngàn năm còn vỗ
Khát vọng về tình yêu lớn đến nối khiến người ta mong muốn tan ra thành trăm con sóng hòa vào biển lớn. Nhà thơ đã hòa niềm vui của riêng mình trong niềm vui của cuộc đời rộng lớn để tồn tại trong cái chung rộng lớn:
“Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt đời thường ai cũng có
Vẫn ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi”
Trái tim một tình yêu Xuân Quỳnh hướng về mục đích có tình yêu vĩnh cửu, cháy hết mình không nuối tiếc.
Đoạn thơ trên trong tác phẩm “Sóng” của nhà thơ Xuân Quỳnh không chỉ thành công ở giá trị nội dung mà còn thành công ở giá trị nghệ thuật với việc sử dụng điêu luyện thể thơ năm chữ, cách ngắt nhịp gieo vần sáng tạo, giàu sức gợi hình và gợi tả, giọng thơ tha thiết.
Qua những suy tư, day dứt về khát vọng trong tình yêu bài thơ Sóng đã cho người đọc xúc cảm rất mới mẻ và sâu sắc về tình yêu. Nó vượt qua mọi thử thách, mọi quy luật để trường tồn vĩnh hằng cùng thời gian năm tháng để hóa thành tình yêu bất tử. Đó chính là giá trị nhân văn cao đẹp và lớn lao mà thi sĩ Xuân Quỳnh để lại trong lòng đọc giả qua bài thơ Sóng.