Tnú là một nhân vật đã làm nên trang sử thi hào hùng của dân tộc Việt Nam nói chung và người dân Tây Nguyên nói riêng. Dưới đây là một số bài phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu – Nguyễn Trung Thành cùng các ý được triển khai một cách chi tiết. Xin mời độc giả cùng theo dõi.
1. Các ý phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu – Nguyễn Trung Thành ngắn gọn nhất:
1.1. Hoàn cảnh và số phận đau thương:
‐ Là một đứa trẻ mồ côi, anh sống và lớn lên trong vòng tay đùm bọc, cưu mang của dân làng Xô Man – ngôi làng có truyền thống đánh giặc.
‐ Tnú được thừa hưởng nhiều phẩm chất tốt đẹp của cái nôi truyền thống và trở thành một con người kết tinh những nét đẹp trong cộng đồng mà theo lời già Mết đã nói: “Đời nó gian khổ, nhưng bụng nó sạch như nước suối làng ta.”
‐ Tnú phải tận mắt chứng kiến cái chết thương tâm của người vợ trẻ và đứa con chưa đầy tháng tuổi dưới tay giặc.
‐ Giặc bắt, tra tấn, lấy nhựa cây đốt mười đầu ngón tay khiến Tnú mất đi đôi bàn tay lành lặn.
→ Thử thách giúp Tnú trưởng thành, hướng tới sự nghiệp cách mạng, củng cố và làm sáng tỏ lí tưởng chiến đấu, hi sinh để giải phóng dân tộc.
1.2. Vẻ đẹp của tinh thần gan dạ, dũng cảm, tài trí, sắc sảo, không sợ hy sinh và tinh thần sớm giác ngộ cách mạng:
‐ Thuở nhỏ, anh Quyết chăm sóc, hỏi Tnú sợ bị bắn không, Tnú khảng khái nhắc lại lời cụ Mết: “Cán bộ là đảng! Đảng còn núi nước này còn!” → Lời nói thể hiện tấm lòng kiên trung và sự giác ngộ cách mạng sớm của Tnú.
‐ Quyết học cho giỏi để làm cách mạng, vì một lần không nhớ được chữ, Tnú đã đập vỡ bàn, thậm chí còn lấy đá đập vào đầu đến chảy máu.
‐ Dũng cảm và mưu trí khi đi liên lạc: không bao giờ đi đường mòn, trèo lên cây cao, nhìn quanh, xé rừng mà đi, lọt tất cả các vòng vây, qua sông không chọn nơi nước lặng , chỉ cần chọn một thác nước mạnh và bơi qua để tránh con mắt của kẻ thù.
‐ Trong tay giặc, Tnú đã nhanh chóng nuốt mật thư và khi bị bắt, Tnú cũng tìm cách vượt ngục trở về thị xã.
1.3. Vẻ đẹp của lòng trung thành tuyệt đối với cách mạng, lòng căm thù giặc sâu sắc và tính kỉ luật cao:
‐ Thuở nhỏ trong lần đưa thư, Tnú bị chúng tra tấn dã man nhưng Tnú không khai một lời. Ba năm sau, anh vượt ngục trở về lãnh đạo dân làng chuẩn bị vũ khí chống giặc.
‐ Trưởng thành, Tnú lại bị giặc đốt mười đầu ngón tay, nhưng vẫn quyết không hé một lời.
– Chính sự khiếm khuyết của đôi tay anh là lời động viên, nhắc nhở, đau thương về những gì kẻ thù đã để lại trong cuộc đời anh. Cũng chính đôi bàn tay ấy trở nên khỏe khoắn, linh hoạt, tuy thiếu một khớp nhưng đôi bàn tay ấy vẫn có thể cầm vũ khí, bóp cò, thậm chí Tnú có thể dùng tay bóp cổ cả một tên giặc
1.4. Vẻ đẹp xuất phát từ tình yêu quê hương, gia đình sâu sắc:
– Tấm lòng yêu thương vợ con và nỗi đau tột cùng không thể cứu được vợ con Mai, đã quyết hi sinh thân mình để cứu hai mẹ con.
‐ Khi Mai sinh con, Tnú xé áo làm đôi để làm tấm địu con, đó là tấm lòng hy sinh, tình yêu thương của người cha dành cho đứa con bé bỏng của mình.
– Tình cảm quê hương sâu nặng, yêu dân, yêu làng, nhớ tất cả những kỉ niệm có liên quan đến làng Xô Man, đi chiến đấu không chỉ để báo thù cho bản thân mà còn để bảo vệ làng, bảo vệ quê hương.
2. Các ý phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu – Nguyễn Trung Thành chi tiết nhất:
2.1. Tnú – người chiến sĩ cách mạng gan góc, dũng cảm và tuyệt đối trung thành:
Lúc còn bé đến khi trở thành chiến sĩ:
– Cha mẹ mất sớm, người làng Xô man đã cưu mang, nuôi nấng Tnú
– Tnú sớm yêu thương nhân dân, làng xóm
– Tnú ngay từ nhỏ đã thể hiện lòng dũng cảm, gan dạ và nỗ lực hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao
– Hăng hái xung phong bảo vệ bộ đội trong rừng bất chấp sự khủng bố dã man của kẻ thù.
– Bị địch bắt, tra tấn dã man, Tnú nuốt bức thư vào bụng chỉ vào bụng nói: “Cộng sản đây này!”.
‐ Tnú khi trưởng thành và bi kịch gia đình
– Sau ba năm trong tù, Tnú trốn thoát trở về lãnh đạo dân làng Xô man đánh giặc.
– Tnú bị trói, đốt ngón tay, giặc giết vợ con trước mặt anh.
– Nỗi đau dâng lên trong người, nhưng Tnú không khóc, nén nỗi đau đánh giặc.
– Tuyệt đối trung thành với cách mạng, kỷ luật cSo: Sau đêm kinh hoàng (vợ con bị giết), anh không bi quan mà gia nhập quân giải phóng để trả thù cho dân làng và gia đình.
=> Nỗi căm giận giặc và quyết tâm đánh thắng giặc của Tnú trở thành động lực to lớn thúc đẩy Tnú hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của người lính.
2.2. Tnú – người chồng, người cha hết mực yêu thương vợ con:
‐ Tnú và Mai cùng nhau lớn lên trong những năm tháng chiến tranh ác liệt, rồi họ trở thành vợ chồng và hân hoan đón đứa con đầu lòng.
‐ Nhưng niềm hạnh phúc nhỏ bé giản dị ấy đã bị kẻ thù tàn ác phá vỡ:
+ Chúng bắt vợ con anh rồi tra tấn, đánh đập dã man.
+ Tnú thấy vợ con chết, anh đau đớn và xông thẳng bóp cổ tên giặc, dùng thân mình che chắn cho hai mẹ con Mai.
=> Hành động của Tnú suy cho cùng là biểu hiện của một người chồng, người cha vô cùng yêu thương vợ con.
2.3. Người con yêu thương của dân làng Xô man:
– Anh rất nhớ làng khi tham gia Giải phóng quân
– Mặc dù chỉ được phép trở về một đêm, nhưng anh ấy vẫn trở về.
– Trở về quê hương sau ba năm bươn chải, anh vẫn nhớ từng mũi khoan, từng con đường, từng con sông.
3. Phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu hay nhất:
Nguyễn Trung Thành là gương mặt tiêu biểu của văn xuôi Việt Nam hiện đại, sinh ra ở Quảng Nam nhưng tác giả lại có tình cảm sâu đậm với cao nguyên miền Trung. Khi trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, ông có tiểu thuyết “Đất nước đứng lên” viết về mảnh đất và con người Cao nguyên miền Trung anh hùng đoạt giải nhất Giải thưởng Văn học Việt Nam 1945 – 1955. Trong thời kì kháng chiến chống Mỹ, ông có truyện ngắn “Rừng Xà Nu” tiêu biểu cho chủ nghĩa anh hùng cách mạng của nhân dân Cao nguyên miền Trung Trung trong cuộc Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại. Trong tác phẩm, tác giả đã xây dựng được nhiều hình tượng nghệ thuật, trong đó nhân vật Tnú là một biểu tượng đẹp, một thành công nghệ thuật nhấn mạnh chủ đề tư tưởng của tác phẩm.
Tnú là nhân vật chính của tác phẩm. Mồ côi từ nhỏ, Tnú lớn lên được dân làng Xô Man chăm sóc, cho ăn học, có lẽ vì “Tnú gắn bó với dân làng hơn ai hết và có tính cách của một người dân làng”.
Tính cách Tnú thật thà, thân thiện. Như cụ Mết già lành đã nói “đời nó khổ nhưng bụng nó trong như nước suối làng ta”.
Tnú ngay từ nhỏ đã tỏ ra là một cậu bé dũng cảm, lỳ lợm, cứng cỏi và mạnh mẽ. Khoảng thời gian này, địch khủng bố dân làng Xô Man: “Không ngày nào nó không đi tìm, không đêm nào chó sủa vang trong rừng”. Giặc treo cổ anh Xút trên cây vả đầu làng, bà Nhan bị chặt đầu cột tóc treo đầu súng vì vào rừng nuôi cán bộ, nhưng những điều đó không làm Tnú sợ hãi. Tnú và Mai là hai đứa trẻ mồ côi vẫn rất hăng hái vào rừng nuôi anh Quyết. Thậm chí chúng còn ngủ trong rừng suốt đêm đề phòng địch tấn công để có người dẫn cán bộ chạy.
Khi anh Quyết dạy chữ, Tnú học thua Mai nên nó tức giận đập bàn ra ngồi bên suối lấy đá đập vào đầu đến chảy máu. Khi đi liên lạc với anh Quyết, Tnú thường xuyên xé rừng đi, chọn chỗ thác nước mạnh để bơi, vượt lên mặt nước và cưỡi trên dòng thác như một con cá kình. Khi bị địch tấn công, Tnú nuốt thư kiên quyết không khai báo, mặc cho địch trói, đánh đập, tra tấn. Mỗi lần chúng hỏi, Tnú lại đặt tay lên ngực bảo: “Nó nằm ở đây!”. Sau những lần như vậy, tấm lưng bé nhỏ của Tnú hằn thêm nhiều vết dao chém.
Suốt ba năm trong tù, Tnú phải chịu đủ mọi cực hình, nhưng không đau đớn bằng cảnh bọn ác ôn đánh chết vợ và con trai anh bằng cây gậy sắt. Nỗi căm thù làm hai mắt Tnú như hai ngọn lửa lớn, anh lao thẳng vào lũ lính, bóp cổ tên Dực, rồi dang hai cánh tay như hai cánh lim che chở cho mẹ con Mai, nhưng Tnú không cứu được vợ con. Bản thân anh bị trói, quấn trong giẻ tẩm dầu xà nu, mười đầu ngón tay như mười ngọn đuốc, lửa nóng thiêu đốt thế nào, cơn đau nóng ở mười đầu ngón tay lan đến từng thớ thịt trên cơ thể.
Nỗi đau của Tnú lên đến đỉnh điểm cả về thể xác lẫn tinh thần, Vợ chết, con chết bi thảm, mười đầu ngón tay của Tnú không mất một ngón nào, bao nhiêu đau đớn, bao nhiêu uất hận dồn nén trong cơn giận dữ. Đôi tay bị thương của Tnú vẫn có thể cầm súng, bóp cò, giết giặc, anh gia nhập quân giải phóng để trả thù cho vợ con, làng xóm, quê hương.
Căm thù thì dữ dội nhưng con người Tnú không chỉ có thù hận mà còn là người có tình cảm sâu nặng, sau ba năm đi bộ đội Tnú sẽ mãi ghi nhớ những cảnh vật, con người, làng xóm, quê hương. Sau khi đạt danh hiệu Dũng sĩ diệt Mỹ, được khen thưởng về thành tích, anh chỉ xin cấp trên cho phép về thăm làng Xô Man một đêm để ăn món cơm độn củ, rửa mặt bằng nước suối mát của làng, và vui thích một đêm với dân làng anh. Hình bóng Tnú như cây xà nu trưởng thành giữa núi rừng Tây Nguyên, vươn lên đều đặn, vững chãi, vươn lên mạnh mẽ, không một viên đạn nào có thể tàn phá được.
Số phận và tính cách nhân vật Tnú tiêu biểu cho người dân làng Xô Man với những nét đẹp của người dân Tây Nguyên. Anh xứng đáng là tấm gương cho cụ Mết trong việc giáo dục cho thế hệ trẻ. Nhân vật Tnú là một hình tượng đẹp tô điểm cho chủ đề và tạo nên màu sắc sử thi trong “Rừng Xà Nu”.
4. Phân tích nhân vật Tnú trong Rừng xà nu ấn tượng nhất:
“Rừng xà nu” của Nguyễn Trung Thành là bản anh hùng ca về cuộc đấu tranh anh dũng của nhân dân Cao nguyên Trung Bộ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thông qua tác phẩm, sự trưởng thành của một thế hệ cách mạng trẻ trung, mưu trí được thể hiện rõ nét. Một cách linh hoạt, mỗi nhân vật mang một vẻ đẹp riêng tiêu biểu cho cốt cách, tâm hồn của cao nguyên miền Trung anh hùng. Nhân vật nổi bật nhất là Tnú, nhân vật trung tâm của tác phẩm.
Tnú ngay từ nhỏ đã là một cậu bé thông minh, lanh lợi và dũng cảm. Mồ côi từ nhỏ, Tnú được dân làng Xô Man chăm sóc, nuôi nấng. Tnú đã chứng kiến biết bao cảnh đau thương của dân làng Xô Man: Giặc treo cổ anh Xút lên cây vả đầu làng, giết bà Nhan, chặt đầu, cột tóc treo đầu súng chỉ vì họ dám nuôi giấu cán bộ cách mạng. Tnú nhớ mãi lời cụ Mết: “Cán bộ là đảng, đảng còn, núi nước này còn”.
Khi bị liên lạc, Tnú không lần theo đường mòn mà xé rừng mà lọt qua mọi ổ phục kích của địch. Qua sông, Tnú không muốn đi chỗ nước lặng, chỉ chọn chỗ thác mạnh mà bơi qua. Không may trong một lần đi liên lạc, Tnú bị bắt vào tay giặc và bị giam suốt 3 năm, bị tra tấn dã man nhưng vẫn kiên quyết không khai một lời.
Sau khi vượt ngục trở về với dân làng, Tnú hoạt động cách mạng. Anh trở thành thủ lĩnh của dân làng Xô man, cùng dân làng chuẩn bị giáo mác cho trận chiến sắp tới. Tnú còn gặp lại Mai – người bạn gái cũ của anh, người đã liên lạc và tặng trang bị cho người cán bộ nay đã trở thành bạn đời của anh.
Tnú sống sót và vượt qua tấn bi kịch lớn về tình cảm. Bọn giặc đến làng Xô Man tìm Tnú nhưng không được. Chúng đem Mai và đứa con một tháng tuổi ra tra tấn. Địch tra tấn mẹ con chị Mai bằng một cây sắt. Tnú không kìm được lòng mình, lao thẳng vào kẻ thù, rống lên một tiếng thảm thiết. Nhưng Tnú không cứu được mẹ con Mai vì anh không bảo vệ được tình yêu và giọt của mình vì anh chỉ có hai bàn tay trắng. Giặc giết cả vợ và con, Tnú phải chịu đựng nỗi đau mất mát to lớn.
Tnú đã chịu đựng và vượt qua sự tra tấn dã man của kẻ thù. Giặc quấn dầu xà nu vào giẻ rồi đốt 10 đầu ngón tay của Tnú nhằm dập tắt ước mơ cầm giáo của dân làng Xô Man. Trong cuộc đối đầu khó khăn này, sức mạnh của Tnú càng tỏa sáng hơn bao giờ hết. “Mười ngón tay anh cháy như mười ngọn đuốc. Lửa cháy trong lồng ngực. Máu mặn chát trên đầu lưỡi. Răng cắn nát môi”. Nhưng Tnú vẫn không kêu lên một tiếng.
Hình ảnh 10 ngón tay của Tnú cháy như 10 ngọn đuốc đã trở thành biểu tượng của tinh thần bất khuất của con người và của Cao nguyên miền Trung anh hùng. Mười ngọn đuốc từ tay Tnú đã thắp lên ngọn lửa nổi dậy của dân làng Xô Man. Tnú bắt đầu hét lên, chỉ một tiếng hét thôi nhưng làm rung chuyển cả núi rừng. Toàn bộ làng Xô man đứng dậy.
Tnú trở thành chiến sĩ trong lực lượng vũ trang cách mạng miền Nam. Anh chỉ còn lại hai đốt ngón tay trên mỗi ngón tay như một di vật thù địch mà anh sẽ mang theo cho đến cuối đời. Nhưng “tay còn hai đốt vẫn bắn súng được”. Tnú đã tham gia lực lượng chiến đấu và giết chết thằng Dực – thằng ác ôn đã giết chết hai mẹ con Mai bằng chính đôi bàn tay này.
Tnú còn là một người rất kỉ luật và đầy yêu thương. Ba năm trong lực lượng vũ trang, xa làng Xô Man, nỗi nhớ quê hương cứ cồn cào trong lòng Tnú. Nhưng được cấp trên cho phép, Tnú về thăm làng dù chỉ một đêm. Những người kiên định, dũng cảm, không sợ hãi cũng là những người rất tình cảm.
Câu chuyện về anh Tnú và sự trưởng thành của anh tiêu biểu cho những phẩm chất tốt đẹp và con đường trưởng thành cách mạng của tất cả các dân tộc Tây Nguyên trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Tnú mang trong mình dòng máu anh hùng huyền thoại của Tây Nguyên. Tnú xuất hiện trong tác phẩm với tư cách là người anh hùng mang đậm chất sử thi dũng cảm.
Với nhân vật này tác giả muốn thể hiện vẻ đẹp của thế hệ cách mạng trẻ trung, ngoan cường, bất khuất được khắc ghi trong lòng hậu thế “Chúng nó cầm súng, mình phải cầm giáo”. Đây là chân lý mà chúng ta đã chọn làm con đường cách mạng đi đến thắng lợi cuối cùng.