Rước lễ lần đầu là một trong những nghi thức quan trọng của công giáo, cùng chúng tôi tìm hiểu về cụ thể chi tiết là nghi lễ quan trọng này thông qua bài viết dưới đây nhé
1. Rước lễ lần đầu là gì?
Rước lễ lần đầu là một bước ngoặt trong cuộc đời của mỗi Kitô hữu. Hôm nay chúng ta vui mừng vì Thiên Chúa ở trong tâm hồn chúng ta, nhân Lễ Đức Trinh Nữ Maria Hồn Xác Lên Trời. Thánh lễ được diễn ra long trọng trong tình yêu Thiên Chúa với sự quan tâm và đồng hành của cha chánh xứ, quý thầy, quý sơ, và mọi người trong cộng đoàn đã âm thầm cầu nguyện và chuẩn bị cho chúng con trong năm vừa qua và nhất là trong những năm vừa qua. Cảm nhận được nỗi lòng của mọi người, lúc đầu ai trong chúng tôi cũng háo hức xen lẫn chút hồi hộp, lo lắng.
Thánh lễ hôm nay không chỉ đánh dấu việc hoàn tất chương trình giáo lý của các em; mà còn đánh dấu sự trưởng thành trong suy nghĩ và hành động của chúng con qua nghi thức sám hối với lời xin lỗi và lời hứa.
Hôm nay, chúng em nào cũng xinh xắn, dễ thương, khuôn mặt lộ rõ niềm hân hoan, hân hoan và phấn khởi vì hôm nay lần đầu tiên chúng em được đón Chúa vào lòng. Khi bài hát hiệp lễ vang lên, mỗi người chúng tôi háo hức tiến lên rước Chúa. Một niềm vui tràn ngập Thánh đường vì chính Mẹ Maria đã chuẩn bị tâm hồn mỗi người chúng ta đón Chúa đến. Cảm xúc khi đón Chúa vào lòng chắc hẳn ai cũng giống nhau và ai cũng muốn Chúa đi vào lòng mỗi người và ở lại với mỗi người chúng ta mãi mãi.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, chúng con rất vui mừng và hãnh diện vì có Chúa trong lòng. Vui lên vì Chúa đã không nhận chúng ta là kẻ tội lỗi, đã chết để cứu chuộc chúng ta, và nay hiến dâng Mình và Máu Người làm lương thực nuôi sống linh hồn chúng ta. Mỗi người chúng con tự hào vì sau bao ngày chuyên cần học hỏi, chúng con đã hiểu sâu giáo lý, hiểu bí tích tình yêu mà Chúa đã ban cho chúng con hôm nay và mãi mãi. Chúng tôi mong rằng bạn sẽ luôn ở trong trái tim của chúng tôi và ở lại với chúng tôi mãi mãi, để chúng tôi có thể cảm nhận được bạn trong trái tim của chúng tôi, đồng điệu và làm một với chúng tôi. Chúng con không biết cảm ơn sao cho đủ để nói hết công ơn Cha đã ban cho chúng con vì nó quá lớn lao và vĩ đại không gì có thể so sánh được. Xin Mẹ Maria và các Thánh luôn ở cùng chúng con để chúng con xứng đáng lãnh nhận những ơn Chúa dành cho chúng con.
Sau thánh lễ này, chúng ta hiểu thêm về bí tích Thánh Thể. Trong Bí tích Thánh Thể, Chúa Giêsu hiện diện, nên sau khi truyền phép, trên bàn thờ không còn bánh và rượu nữa, mà là Mình và Máu Chúa Kitô. Chúng con sẽ cố gắng chuẩn bị Rước Lễ chu đáo mỗi khi tham dự Thánh Lễ, vì đây còn là điểm hẹn nhiệm mầu, là điểm kết nối với Chúa Kitô và kết nối mọi người lại với nhau để xây dựng cộng đoàn dân Chúa trong tình liên đới, hiệp nhất và thánh thiện.
Hôm nay ta có cảm giác như đã lâu lắm rồi, như muốn lưu giữ từng khoảnh khắc đáng nhớ của ngày hôm nay vào sâu trong mỗi chúng ta.
2. Mấy tuổi mới được rước lễ:
“Rước Lễ Lần Đầu là một nghi thức của Giáo Hội Công Giáo. Đó là tên gọi thông thường của Rước Lễ Lần Đầu.”
Người Công giáo tin rằng sự kiện này rất quan trọng, vì Bí tích Thánh Thể luôn là trung tâm thờ phượng trong cộng đồng Kitô giáo, là sự hiệp thông của các tín hữu với Thiên Chúa và giữa những người trong nhà thờ. Lễ này thường dành cho những trẻ nhỏ đủ trí khôn và đã học qua một trường lớp tôn giáo nào đó, độ tuổi tối thiểu theo thông lệ hiện nay là 7 tuổi.
Việc cử hành Rước lễ lần đầu không được nhấn mạnh trong các Giáo hội Kitô giáo Đông phương, nơi Bí tích Thánh Thể được trao cho bất kỳ tín hữu ở mọi lứa tuổi đã lãnh nhận hai Bí tích Rửa tội và Thêm sức. Không giống như người Công giáo phương Tây, để lãnh nhận Bí tích Thêm sức cần ít nhất 12 tuổi. Một số giáo phái Anh giáo cho phép Rước lễ và Rước lễ từ trẻ sơ sinh, trong khi các giáo phái khác yêu cầu Rước lễ chỉ xảy ra khi đứa trẻ đã trưởng thành, vào cuối tuổi vị thành niên.
– Rước lễ không phải là phần thưởng dành cho số ít ưu tú. Rước lễ là cần thiết cho mọi người. Chỉ có Chúa Giêsu mới có thể nuôi dưỡng và đổi mới chúng ta. Càng tội lỗi, càng cần rước lễ.
Rước lễ là kết hiệp với Chúa Giêsu: Chúa Giêsu ở trong chúng ta và chúng ta ở trong Ngài. Như vậy sự sống của Chúa Giêsu được ban cho chúng ta. Tôi sống cho Ngài.
Rước lễ là chia sẻ tấm lòng, cách sống của Chúa Giêsu. Qua việc rước lễ, Ngài giúp chúng ta:
* Học cách yêu mến, vâng lời và thờ phượng Đức Chúa Cha như chính Ngài.
* Biết suy nghĩ, xét đoán mọi sự như Ngài.
* Nghĩ đến tha nhân, tha thứ, phục vụ như Ngài.
– Rước lễ là gắn kết anh em với nhau. Qua Chúa Giêsu, chúng ta được kết nối với mọi người. Vì vậy, chúng tôi biết quan tâm đến bạn, gần gũi, chia sẻ với bạn những gì chúng tôi có.
– Dạy các em tín thác tôn kính Thánh Thể. Đức tin và lòng tôn kính này cần được cụ thể hóa bằng một thái độ hướng ngoại: nghiêm trang, không nói tục trong nhà thờ, trong thánh lễ.
– Cũng cần tập lắng nghe, nói chuyện với Chúa Giêsu, thờ lạy và tạ ơn Người sau khi rước lễ.
3. Điều kiện để được rước lễ:
3.1. Sạch tội trọng (Chúa không ở chung với tội lỗi):
Xét mình theo Mười Điều Răn là một trong những phương tiện hữu ích nhất để chuẩn bị cho người Công giáo xưng tội trong nhiều thế kỷ. Trong tinh thần cầu nguyện, hối nhân được khuyến khích xem xét các hành động của mình dựa trên các Điều Răn này.
Những lời cầu nguyện được đọc trước khi xưng tội: “Chúa Thánh Thần”, “Đức tin”, “Hy vọng”, “Lời cầu nguyện thân yêu”, “Làm sáng tỏ”, “Kinh Cáo mình”, “Kinh Ăn năn tội”.
Xưng Tội Theo 10 Điều Răn
3.2. Có ý ngay lành (rước lễ vì mếm Chúa, để linh hồn được sống):
Dầu chúng ta có đi khắp thế gian, đổ mồ hôi nước mắt như những nhà truyền giáo, nhưng nếu chúng ta không có thiện chí, không làm việc cho Chúa thì mọi công lao của chúng ta đều vô ích trước mặt Chúa.
Dù chúng ta có đổ máu đào như những vị tử đạo, nếu chúng ta không có ý tốt, không làm việc cho Chúa, thì mọi đau khổ của chúng ta đều vô giá trị trước mặt Chúa.
Vì vậy, mọi công việc chúng ta làm cho Chúa, dù lớn lao thế nào, dù khó khăn đến đâu, dù mệt mỏi, nguy hiểm đến đâu, chúng ta đều không làm cho Chúa, thì tất cả đều vô ích trước mặt Chúa. Chúa Giê-su đặc biệt nhấn mạnh điều này: “Khi làm việc lành, đừng khoe khoang với người khác. Nếu không, bạn sẽ không được Cha trên trời ban thưởng. Vậy khi bố thí, anh đừng đánh trống khua chiêng, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong các hội đường và ngoài đường phố để hành lễ. Quả thật, tôi nói với bạn, họ đã nhận được phần thưởng của họ. Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của bạn, người biết những bí mật, sẽ trả lại cho bạn.”
3.3. Giữ chay một giờ trước khi rước lễ:
Được uống nước, uống thuốc khi cần thiết và không được ăn uống bất cứ thứ gì khác, trừ người đang điều trị.
– Sách Giáo lý số 1387 nói: “Để chuẩn bị lãnh nhận Bí tích Thánh Thể này cách xứng đáng, người tín hữu phải ăn chay theo giáo luật: (Giáo luật số 919.1-3 quy định): “Ăn chay” và uống, trừ nước và thuốc, ít nhất là một giờ trước khi Rước lễ Người già, người bệnh và những người chăm sóc họ có thể Rước lễ, ngay cả khi họ đã ăn và uống một chút trong vòng một giờ trước đó).
– Sách Giáo lý trên cũng nói: “Nét đi đứng (cử chỉ, cách ăn mặc) của anh em phải cung kính, trang nghiêm và hân hoan trong giờ (đón) Chúa Kitô là khách của mình”.
Về ba điều kiện để được Rước Lễ, Thánh Phaolô trong thư thứ nhất đã viết cho tín hữu Côrintô như sau:
11:23 Quả thật, điều tôi đã nhận từ Chúa, tôi nói cho anh em biết: trong đêm bị nộp, Đức Chúa Jêsus cầm lấy bánh,
11:24 Hãy ngợi khen và cảm tạ, rồi bẻ ra, nói rằng: Hãy cầm lấy mà ăn; đây là Mình Ta, Ta ban cho các con; hãy làm như Ta vừa làm để tưởng nhớ đến Ta.”
11:25 Tương tự như vậy, vào cuối bữa ăn, Ngài nâng chén và phán: “Đây là chén Máu Ta đổ ra cho Giao Ước Mới; mỗi khi con uống, hãy làm như Ta vừa làm để tưởng nhớ đến Ta.”
11:26 Quả vậy, cho đến ngày Chúa quang lâm, mỗi lần anh em ăn Bánh này và uống Chén này, là rao truyền việc Chúa chịu chết.
11:27 Vậy ai ăn Bánh hay uống Chén của Chúa cách bất xứng, thì phạm đến Mình và Máu Chúa.
11:28 Mỗi người hãy xét mình, rồi hãy ăn Bánh và uống Chén này.
11:29 Thật vậy, ai ăn và uống mà không phân biệt Mình Chúa, là ăn uống sự phán xét của Ngài.
11:30 Vì điều này, nhiều người trong số các bạn đã bị bệnh và suy nhược, và nhiều người đã chết.
11:31 Nếu chúng tôi tự xét mình, thì chúng tôi đã không bị đoán xét.
11:32 Nhưng khi Chúa xét xử, thì sửa phạt chúng ta, để khỏi bị thế gian kết án.