Dàn ý 1 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành? Dàn ý 2 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành? Bài mẫu 1 Suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành? Bài mẫu 2 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành? Bài mẫu 3 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành?
Từ trước đến nay mối quan hệ giữa học và hành luôn là mối quan hệ gắn bó, khăng khít với nhau. Để có thể đạt được kết quả tốt trong bất kể việc gì, việc học lý thuyết luôn phải đi kèm với thực hành mới có thể phát huy hiệu quả tối đa. Đây cũng là một vấn đề nghị luận rất hay gặp. Bài viết này của chúng tôi sẽ cung cấp đến cho các bạn những bài mẫu “suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành chọn lọc hay nhất”.
1. Dàn ý 1 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành:
Mở bài: Giới thiệu về vấn đề nghị luận
Thân bài:
Học: là sự tiếp thu tri thức của con người thông qua các hoạt động học tập ở trường lớp hoặc qua sách vở.
Thực hành: là áp dụng những điều đã học vào thực tế cuộc sống.
Tại sao học phải đi đôi với hành? Tại vì:
– Mục đích của việc học là không ngừng nâng cao trình độ hiểu biết, nhằm phục vụ công việc ngày càng hiệu quả và tốt hơn (Học để hành)
– Như vậy học mà không hành (chỉ nắm lý thuyết mà không vận dụng lý thuyết đó vào cuộc sống) thì việc học trở nên vô ích, vì tốn thời gian, tiền bạc, công sức mà không đem lại lợi ích thiết thực, cụ thể.
– Tập mà không học, tập sẽ không nhuần nhuyễn.
– Nếu chỉ làm việc (thực hành) theo thói quen và kinh nghiệm, mà không soi sáng (nghiên cứu) lý thuyết thì công việc sẽ tiến triển chậm chạp và hiệu quả thấp. Đối với những công việc đòi hỏi phải có kiến thức về khoa học kỹ thuật để thực hiện thì cần phải nghiên cứu và học hỏi không ngừng.
– Trong thời đại khoa học công nghệ phát triển như vũ bão hiện nay, nếu không học tập chúng ta sẽ không thể đáp ứng được yêu cầu ngày càng cao của xã hội.
– Khẳng định ý kiến trên của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp là đúng đắn, có cơ sở khoa học và thực tiễn.
– Cốt lõi trong phương pháp học của Nguyễn Thiếp là học đi đôi với hành. Giữa học và hành luôn có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Học đóng vai trò định hướng, soi sáng, chỉ đường cho hành động. Thực hành giúp con người vận dụng, củng cố, bổ sung, hoàn chỉnh lý thuyết đã học vào thực tiễn.
Kết bài: Đánh giá lại vấn đề.
2. Dàn ý 2 Suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành:
Mở bài: Dẫn dắt vào vấn đề
Thân bài:
Học: đây là một quá trình tiếp nhận, hấp thụ tri thức, kinh nghiệm từ sách vở, từ thực tiễn vào trí óc con người. Học cũng có thể hiểu là nắm bắt lý thuyết,biến lý thuyết thành kỹ năng và năng lực.
Hành động: là quá trình vận dụng kiến thức, kinh nghiệm đã học vào thực tiễn cuộc sống. Là hoàn thành một công việc cụ thể, tạo ra của cải vật chất để nuôi sống bản thân và góp phần phát triển xã hội. Hành động cũng có thể hiểu là quá trình biến lý thuyết thành hành động cụ thể.
>> Học và hành có mối quan hệ rất mật thiết
Khi học chúng ta sẽ có hiểu biết về đạo đức, đối nhân xử thế
Mục đích của người ta đi học chỉ là để cầu danh lợi, đó là điều hết sức sai lầm. Chính vì cái sai đó mà việc học của con người cũng sai theo. Người đi học không biết nó như thế nào, chỉ biết chép cho đúng.
Khi học chúng ta cần mở rộng và kết hợp với thực hành
Kết bài: Đánh giá lại vấn đề đang trình bày phía trên.
3. Bài mẫu 1 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành.
Từ xa xưa, mối quan hệ giữa “học” và “hành” vẫn được các học giả nhắc đến. Trong bài “Bàn về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cũng viết “học rộng rồi lược lược, y theo điều mà học”. Có thể thấy, thời nào cũng vậy, học cần đi đôi với hành thì mới mang lại ý nghĩa trọn vẹn cho con đường học vấn.
Để hiểu rõ hơn mối quan hệ giữa học và hành, chúng ta cũng cần hiểu thế nào là học và thế nào là hành. Hàng ngày chúng ta cắp sách đến trường nên học là cách chúng ta tiếp nhận tri thức của nhân loại. Đây là vốn tri thức quý báu giúp chúng em trở thành những người có tri thức trong tương lai. Action có nghĩa là hành động, là công việc. Bác Hồ của chúng ta cũng có một câu nói rất nổi tiếng rằng: “Học phải đi đôi với hành. Học mà không hành là vô ích. Hành mà không học thì hành không nhuần nhuyễn.” Qua lời Bác Hồ dạy, chúng ta thấy học và hành phải luôn đi đôi với nhau.
Tại sao học phải đi đôi với hành? Học sinh của chúng ta mỗi ngày đến trường, các em tiếp thu được rất nhiều kiến thức mới. Nếu chúng ta chỉ học lý thuyết, một ngày nào đó chúng ta sẽ quên tất cả những lý thuyết đó. Quên là do chúng ta không được thực hành, không được áp dụng vào thực tế cuộc sống. Nếu bạn không học, thì việc học chẳng có ý nghĩa gì. Khi bước ra xã hội, chúng ta trở thành những kẻ khờ khạo không biết gì. Kiến thức học được coi như bỏ. Những thành tích học tập tốt ngày xưa chỉ là hình thức, thực chất chẳng mang lại cho chúng tôi điều gì. Bàn về việc học, Nguyễn Thiếp cũng phê phán những người học hình thức cầu danh lợi.
Nếu mọi người không học tập mà chỉ làm việc chăm chỉ, họ sẽ khó đạt được kết quả tốt. Chuyện đơn giản như nấu cơm, nếu không học nấu trước thì không bao giờ có nồi cơm ngon. Đôi khi cơm sẽ bị nhão, khô hoặc có thể bị sống. Nhưng nếu chúng ta học cách nấu từ việc đong gạo cho vừa, đổ nước sao cho vừa đủ thì sau vài lần thực hành chắc chắn chúng ta sẽ nấu được những nồi cơm ngon. Hay như các môn ngoài ngữ văn, chưa học thì làm sao thực hành được? Khi gặp người nước ngoài, chúng ta sẽ không hiểu họ nói gì. Nhưng nếu chúng ta học mà không bao giờ thực hành, không nói chuyện với người nước ngoài thì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ quên lý thuyết.
Hiểu rõ mối quan hệ và giá trị của việc học với hành, các trường hiện nay cũng đã đưa thực tiễn đi đôi với dạy lý thuyết. Bằng chứng là trường chúng tôi đã có thêm nhiều phòng máy tính, phòng thí nghiệm hóa họ. Không chỉ dừng lại ở việc học và thực hành kiến thức sách vở, chúng tôi còn không ngừng áp dụng những kiến thức đã học vào lớp học. các hoạt động xã hội. Các phong trào tình nguyện, hoạt động tương thân tương ái đã cho thấy nhà trường ngày càng xích lại gần với xã hội. Trường không chỉ dạy học trò thành tài mà còn dạy học trò làm người.
Nếu biết thực hiện những điều đã học, chúng ta sẽ trở thành người vừa nói vừa làm. Biết vận dụng những kiến thức đã học để phục vụ công cuộc xây dựng và phát triển đất nước. Đưa đất nước Việt Nam tiến lên, sánh vai cùng các cường quốc. Hiểu được vấn đề đó, chúng ta cũng sẽ loại bỏ được tình trạng học giả với sự thật.
Sự học là vô bờ bến, suy cho cùng học là để có hiểu biết và biết vận dụng kiến thức của mình vào những việc có ích. Học chỉ có giá trị khi ta biết hành, hành chỉ có giá trị khi ta có kiến thức để thực hành đúng. Mỗi chúng ta hãy ghi nhớ bài học này để tự răn mình phấn đấu hơn nữa trên con đường học vấn.
4. Bài mẫu 2 suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành:
Trong bài “Bàn về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, danh sĩ thời Tây Sơn đã nêu ra phương pháp học đúng đắn cho mọi người trên cơ sở giáo pháp của Chu Tử và nền tảng chính trị của cha ông và của quốc gia.
Vậy học để làm gì? Học để tiếp thu những kiến thức quan trọng mà chúng ta chưa biết. Học để biết đạo lý làm người. Học làm người tốt, người tài. Thực hành là đem những lý thuyết, kiến thức đã học áp dụng vào cuộc sống.
Học đi đôi với hành là vừa học văn hóa, vừa học lý luận, vừa vận dụng thực tiễn, lấy lý luận soi sáng thực tiễn, lấy thực tiễn củng cố lý luận, học tập phải gắn liền với sản xuất và hoạt động. các hoạt động khác, nhất là hoạt động xã hội. “Theo học mà làm” có nghĩa là biến những kiến thức đã học thành kỹ năng kỹ thuật, biết vận dụng những điều đã học vào kinh doanh, biết làm theo những điều đã học để phục vụ lao động sản xuất, ứng dụng vào cuộc sống. Như Phan Bội Châu đã chỉ ra: “Học là bắt chước, học là để cầu tri, học là để làm”.
Tại sao học phải đi đôi với hành? Tại sao chúng ta phải làm theo những gì chúng ta đã học? Không học chay, học vẹt, hay lý thuyết. Bạn không thể học những thứ sáo rỗng, bạn có thể đọc hàng nghìn cuốn sách, “lời đầy bụng” nhưng khi bước vào đời lại ngu ngơ, rỗng tuếch, trở thành “thầy dở, thợ dốt”. Vì không “học đi đôi với hành”, vì không biết “tuân theo điều học mà làm”, nhiều người “đuổi học hình thức để cầu danh lợi” như La Sơn phu tử đã phê phán, nên học phải thực dụng. Và hữu ích.
Nếu bạn muốn trở thành bác sĩ, bạn phải biết về các loại thuốc, công dụng và triệu chứng của chúng. Còn muốn làm ca sĩ thì phải học thanh nhạc để biết hát hay và hay. Nếu bạn muốn trở thành một dược sĩ, bạn phải biết các thành phần trong thuốc và cách thức hoạt động của nó trước khi bạn có thể kê đơn.
Vậy đấy, nghề nào cũng cần phải học lý thuyết mới có thể hành nghề. Nếu không học lý thuyết, bạn có thể làm những công việc đó một cách trôi chảy không? Câu trả lời dĩ nhiên là không rồi. Bạn không thể làm gì nếu không có kiến thức và bạn không thể có kiến thức nếu không học hỏi.
Nếu bạn chỉ thực hành mà không học, bạn không thể làm tốt mọi thứ bạn muốn. Còn nếu chỉ học mà không hành thì bao nhiêu tiền của, công sức bỏ ra cho việc học đều vô nghĩa vì học chẳng để làm gì, chẳng có lý do gì để học cả.
“Học đi đôi với hành”, “Học đi đôi với làm” là phương châm, phương pháp giúp học sinh phát huy tinh thần chủ động, năng động trong học tập, sớm xác định mục tiêu học tập đúng đắn. Học để mở mang hiểu biết, để trở thành công nhân khoa học kỹ thuật phục vụ sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước. .
Những lời dạy của La Sơn Phu Tử tuy đã cách đây mấy thế kỷ nhưng vẫn còn sáng giá trị trong thời đại ngày nay, trở thành kim chỉ nam cho lớp trẻ học tập và rèn luyện.
5. Bài mẫu 3:
Từ xưa đến nay, mối quan hệ mật thiết giữa học và hành đã được nhiều người quan tâm, bàn luận. Học quan trọng hơn hành hay hành quan trọng hơn học? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã có ý kiến xác đáng về vấn đề này trong bài Bàn về phép học: Phương pháp dạy học, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu, anh học tiểu học để lấy lại nguồn gốc của mình. Tuần tự tiến tới học Tứ thư, Ngũ kinh, Sử ký. Học rộng rồi tóm tắt ngắn gọn tùy theo điều mình học được. May mắn thay, chỉ có người tài mới lập được công trạng nên thế nước mới yên ổn. Đó mới là đạo chân chính của ngày nay liên quan đến lòng người, xin đừng bỏ qua nó.
Ý kiến trên đây của ông là sự đúc kết kinh nghiệm sau nhiều năm chiêm nghiệm và vận dụng vào thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử (hay Chu Đôn Di), một bậc thầy Nho học đời Tống ở Trung Quốc.
Trong tác phẩm Chu Tử học, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh mối quan hệ giữa học và hành: học cho rộng, rồi tóm lại cho vắn, theo điều mà học. Vì vậy, chúng ta phải tìm hiểu xem học là gì? Thực hành là gì?
Học tập là hoạt động tiếp thu tri thức nhân loại đã được tích lũy qua hàng nghìn năm lịch sử. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học từ bạn bè; tự học qua sách vở và học trong thực tế cuộc sống. Học để làm giàu kiến thức, nâng cao hiểu biết. Học để có thể làm chủ bản thân, làm chủ công việc và có những đóng góp hữu ích cho sự nghiệp chung của đất nước và nhân dân. Theo Nguyễn Thiếp, muốn có kết quả tốt phải có phương pháp học tập tốt. Trước hết, bạn phải học từ thấp đến cao. Khi học phải biết cách tóm tắt kiến thức cơ bản sao cho dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo cách nói bây giờ phải biết sơ đồ hóa kiến thức, biết tóm tắt nội dung văn bản đã học.
Thực hành là quá trình vận dụng kiến thức đã học vào công việc hàng ngày. Ví dụ, một bác sĩ có thể áp dụng kiến thức thu được trong sáu hoặc bảy năm đào tạo đại học để chữa bệnh cho mọi người. Các kiến trúc sư, kỹ sư xây dựng đem kiến thức đã học để thiết kế, thi công nhiều công trình như nhà máy, bệnh viện, trường học, công viên… phục vụ đời sống nhân dân.
Người công nhân trong nhà máy áp dụng lý thuyết để cải tiến kỹ thuật, nâng cao chất lượng sản phẩm. Người nông dân áp dụng khoa học vào đồng ruộng để được mùa màng bội thu… Học sinh áp dụng những điều thầy dạy để làm một bài toán, một bài văn… đó là thực hành.
Bác Hồ cũng khẳng định: Học để hành là học để làm tốt; Trong thực tế, có nhiều hơn để tìm hiểu. Ông cha ta xưa đã nói: Vô học, vô học. (Không học sẽ không biết thế nào là phải trái). Mục đích cuối cùng của việc học là để phục vụ mọi công việc hiệu quả hơn. Nếu học lý thuyết dù có cao siêu đến đâu mà không đem ra thực hành thì chỉ tốn thời gian, công sức và tiền bạc mà thôi.
Ngược lại, tập mà không học sẽ tập không nhuần nhuyễn. Trong học tập, học sinh muốn làm được một bài văn hay một bài toán không những phải nắm vững lý thuyết mà còn phải biết vận dụng lý thuyết để làm từng dạng bài cụ thể. Trong công việc nếu chỉ làm theo thói quen, kinh nghiệm mà không soi sáng lý thuyết thì năng suất công việc sẽ thấp, chất lượng không cao. Cách làm việc theo thói quen chỉ phù hợp với những công việc đơn giản, không đòi hỏi nhiều trí tuệ. Còn những công việc phức tạp, liên quan đến khoa học công nghệ thì bắt buộc phải được đào tạo chính quy theo từng chuyên ngành và trong quá trình làm việc vẫn phải học tập liên tục. Chỉ có như vậy chúng ta mới đáp ứng được yêu cầu ngày càng cao của thời đại.
Quan niệm về học và hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cho đến nay vẫn giữ nguyên tính khoa học và tính thực tiễn. Trong thời buổi khoa học phát triển như vũ bão hiện nay, tri thức phức tạp. Lý luận đúng đắn có tác dụng soi sáng, hướng dẫn thực hành. Con người sẽ rút ngắn được thời gian mò mẫm, thử nghiệm và tránh được những sai lầm đáng tiếc. Lý luận kết hợp với thực hành sẽ thúc đẩy sản xuất phát triển nhanh hơn, đạt hiệu quả cao hơn.
Vì vậy, chúng ta không thể xem nhẹ vai trò to lớn của việc học mà phải nhận thức, đánh giá đúng mối quan hệ giữa học và hành. Học và hành phải đi đôi với nhau vì chúng có tác động hai chiều. Tìm hiểu hướng dẫn sử dụng. Hành động bổ sung, nâng cao và hoàn thiện việc học. Học mà không hành thì chỉ là mớ lý thuyết suông. Ngược lại, nếu chỉ tập trung vào thực hành mà không học hỏi thì làm việc gì cũng khó. Học và hành là hai mặt của một quá trình, không thể xem nhẹ mặt này, mặt khác.
Thực tế cho thấy, trong tất cả các cấp học hiện nay, phương châm học đi đôi với hành là hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu từ trường lớp, sách vở… phải được vận dụng vào thực tế cuộc sống để tạo ra những thành quả vật chất và tinh thần phục vụ mưu cầu danh lợi theo kiểu “danh gia vọng tộc”. Muốn học tốt phải có phương pháp đúng: Học rộng rồi tóm tắt ngắn gọn, tùy theo điều mình học; đặc biệt là học phải đi đôi với hành