Yêu cầu chung đối với đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ có yếu tố tự sự và miêu tả? Bài thơ mây và sóng? Bài thơ chuyện cổ tích về loài người? Bài thơ những cánh buồm? Bài thơ đêm nay bác không ngủ?
Cảm giác, cảm xúc là một trong những đặc điểm quan trọng nhất của thơ ca. Các nhà thơ đã chọn nhiều cách khác nhau để thể hiện cảm xúc và cảm xúc một cách trực tiếp hoặc gián tiếp. Nhiều khi yếu tố tự sự, miêu tả được đưa vào bài thơ một cách nghệ thuật, tác giả để ẩn, để cho những câu chuyện, sự việc, khung cảnh tự nói lên. Viết đoạn văn ghi lại những cảm nhận, ấn tượng của em về thể loại thơ này để hiểu thêm về hình thức nghệ thuật đặc sắc của thể thơ nói chung.
1. Yêu cầu chung đối với đoạn văn ghi lại cảm xúc về một bài thơ có yếu tố tự sự và miêu tả:
– Giới thiệu tên bài thơ, tên tác giả.
– Phát biểu cảm nghĩ chung về một bài thơ.
– Hãy phát biểu những chi tiết tự sự và miêu tả trong bài thơ, đánh giá tầm quan trọng của chúng đối với việc bộc lộ tình cảm, cảm xúc của nhà thơ.
– Nêu nét độc đáo trong cách kể và tả của nhà thơ.
2. Bài thơ mây và sóng:
Đoạn văn số 1:
“Mây và Sóng” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Tago. Đoạn thơ đã đánh thức những cảm xúc sâu xa trong lòng người đọc về tình mẹ thiêng liêng. Em bé trong bài thơ được mời đến một thế giới kì diệu của “mây” và “sóng”. Vì sự tò mò của đứa trẻ, nó hỏi: “Nhưng làm thế nào để tôi đến đó?”, “Nhưng làm thế nào để tôi ra khỏi đó?”. Nhưng khi đứa bé nhớ ra mẹ luôn đợi nó ở nhà, nó đã từng thẳng thắn phủ nhận: “Con bỏ mẹ mà đến sao được?”, “Làm sao con bỏ mẹ mà đi được?”. Không có niềm hạnh phúc nào lớn hơn khi được ở bên mẹ, dù thế giới ngoài kia thật đáng yêu. Sau đó, em bé thậm chí còn tạo ra nhiều trò chơi thú vị hơn về những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi này, tôi là mây, là sóng; còn mẹ là vầng trăng, là bến bờ hiền bao dung, che chở cho con. Các khổ thơ giàu chất tự sự và miêu tả nhưng lại giúp bộc lộ cảm xúc của nhân vật trong bài thơ. Trong các bài thơ của mình, Ta-go đã sử dụng liên tiếp các câu thoại, các chi tiết lặp lại và chuyển hóa, kết hợp với các hình ảnh tượng trưng. Bài thơ là câu chuyện xúc động về tình mẹ thiêng liêng, vĩnh cửu.
Đoạn văn mẫu số 2:
Bài thơ “Mây và Sóng” của Ta-go gợi cảm giác sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Dưới hình thức một bài thơ, nhưng câu chuyện giàu chất thơ khiến bài thơ trở thành một câu chuyện. Em bé trong bài thơ được mời đến một thế giới kì diệu của “mây” và “sóng”. Vì sự tò mò của đứa trẻ, nó hỏi: “Nhưng làm thế nào để tôi đến đó?”, “Nhưng làm thế nào để tôi ra khỏi đó?”. Nhưng khi đứa bé nhớ ra mẹ luôn đợi nó ở nhà, nó đã từng thẳng thắn phủ nhận: “Con bỏ mẹ mà đến sao được?”, “Làm sao con bỏ mẹ mà đi được?”. Không có niềm hạnh phúc nào lớn hơn khi được ở bên mẹ, dù thế giới ngoài kia thật đáng yêu. Sau đó, em bé thậm chí còn tạo ra những trò chơi thú vị hơn về những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi này, tôi là mây, là sóng; còn mẹ là vầng trăng, là bến bờ hiền bao dung, che chở cho con. Những khổ thơ miêu tả hình ảnh sóng và mây rất đặc sắc làm cho bài thơ thêm sinh động.
3. Bài thơ chuyện cổ tích về loài người:
Đoạn văn số 1:
Là một nhà thơ lớn, Xuân Quỳnh đã có những tác phẩm hết sức ấn tượng, đặc biệt là Chuyện cổ tích về loài người. Ngay từ tiêu đề, tác giả dường như muốn ám chỉ rằng chúng ta được đưa vào một dòng thời gian từ khi sinh ra ở vùng đất cổ xưa, lớn dần lên cho đến khi cuộc sống tiến hóa từng ngày thành nền văn minh. Ở khổ thơ đầu, sự sống mới bắt đầu, trái đất còn “trọc”, chưa xanh tươi, “không cây cỏ”. Nhưng theo năm tháng, cuộc sống trong những câu thơ dưới đây thay đổi từng ngày khi mặt trời chiếu sáng khắp trái đất, đem lại sự sống cho muôn loài. Dòng người đổ về ngày càng đông, ông bà cha mẹ yêu thương, bồng bế con cái lớn lên trong lời ru ngọt ngào. Gia đình ngày càng trở nên trọn vẹn, trí thông minh và sự hiểu biết về nhân loại và thế giới của “những đứa trẻ” nâng lên một tầm cao mới. Nhờ “cha nói”, “cha dạy”, con cái “biết tuốt”, “biết suy nghĩ”. Khi ngôn ngữ, chữ viết và giáo dục dần phát triển, mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng và tươi sáng hơn vì những điều này. Sau đó, trường học để giáo dục và dạy dỗ trẻ em, rồi bàn ghế, bảng đen, phấn, viết, giáo viên, v.v. Khi cuộc sống đổi thay một cách kỳ diệu, nhân loại trên trái đất sẽ từng bước đạt đến một nền văn minh hoàn hảo. Ngoài việc kể một cách khéo léo về quá trình phát triển của loài người, tình yêu thương trẻ thơ của tác giả được thể hiện rất ngọt ngào và ấm áp trong bài thơ Chuyện loài người. Những đứa trẻ được người mẹ “yêu thương và hát ru” sinh ra và được “ẵm bồng, nuôi nấng”. Con cái “cha dạy ngoan – cha dạy tư duy”. Trẻ em đến trường để học tập và mọi thứ tốt nhất cho trẻ em. Bằng giọng thơ mềm mại, nhẹ nhàng, ta được dẫn dắt tìm hiểu về nguồn gốc loài người qua những hình ảnh hết sức quý giá. Hóa ra mọi thứ có thể nhìn thấy trên trái đất đều cải thiện cuộc sống của trẻ em và mọi người. Ngoài ra, còn có một thông điệp thông minh: hãy chăm sóc, yêu thương, dạy dỗ trẻ em và dành mọi điều tốt đẹp cho thế giới trẻ thơ.
Đoạn văn mẫu số 2:
Nhan đề “Chuyện cổ tích về loài người” của Xuân Quỳnh khiến người đọc nhớ lại những câu chuyện bà thường kể từ một thời đã qua. Đọc tác phẩm, người đọc sẽ cảm thấy hứng thú với cách lý giải của tác giả về nguồn gốc loài người. Ở thể thơ, nhưng tác phẩm giàu tính tự sự, như một câu chuyện được kể theo trình tự thời gian. Đầu tiên, tác giả cho rằng trời sinh ra đầu tiên là một đứa trẻ. Sau đó, để những đứa trẻ có một môi trường sống tốt, những thứ khác đã được sinh ra trên trái đất. Ở đây, nhà thơ đã sử dụng những hình ảnh gợi tả sinh động giúp người đọc hiểu rõ hơn về tạo vật của thiên nhiên. Sau đó, một người mẹ được sinh ra, người giúp đỡ những đứa trẻ cần tình yêu và sự chăm sóc. Người cha sinh ra để dạy cho con những giá trị truyền thống, cách cư xử tốt. Một người cha sinh ra để dạy cho những đứa con hiểu biết và trưởng thành hơn. Cuối cùng, trường học là nơi trẻ em đến để học và chơi, và giáo viên là người dạy trẻ em ở đó. Có thể khẳng định rằng với bài thơ này Xuân Quỳnh muốn gửi gắm tình cảm của Xuân Quỳnh đối với trẻ thơ.
4. Bài thơ những cánh buồm:
Bài thơ “Những cánh buồm” của tác giả Hoàng Trung Thông đã để lại trong em nhiều cảm xúc. Đầu tiên, hình ảnh người cha “đem con đi” được lặp đi lặp lại nhiều lần thể hiện tình yêu thương, sự đùm bọc của người cha trên con đường tương lai. Tiếp đến, hình ảnh người con thể hiện sự tin tưởng, yêu thương đối với người cha. Chàng trai đề nghị: “Cho anh mượn cánh buồm trắng/ Để con đi”.Những cánh buồm là nơi gửi gắm những ước mơ của bạn. Cánh buồm kiêu hãnh vươn khơi khơi khơi thể hiện khát vọng vươn xa khám phá, hay chính là nơi lưu giữ bức tượng cha già. Người cha tự hào khi thấy con trai mình cũng nuôi dưỡng những ước mơ và lý tưởng cao đẹp. Qua bài thơ, tác giả cũng ca ngợi ước mơ tìm được lẽ sống, ước mơ về một cuộc sống tươi sáng hơn của các em nhỏ. Với giọng thơ chân chất, giản dị, “cánh buồm” đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng em.
5. Bài thơ đêm nay bác không ngủ:
Bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ” của Minh Huệ là một tác phẩm hay viết về Bác Hồ. Đọc bài thơ “Đêm nay Bác không ngủ”, em cảm nhận được tình cảm quân dân sâu nặng, rộng lớn của Bác Hồ, tình cảm kính yêu của người lính đối với vị lãnh tụ, người tập hợp năm xưa của nhân dân. Bài thơ như một câu chuyện kể của người chiến sĩ về đêm nằm thấy Bác Hồ nằm ngủ. Hình ảnh Bác Hồ được vẽ chân thực qua con mắt của người lính. Trông Bác “điềm tĩnh”, “trầm tư” ra ngoài mặc cho mưa gió, giá rét. Bác Hồ tuy là chủ tịch nước nhưng không ngại khó, đồng cam cộng khổ, sát cánh cùng bộ đội. Anh luôn thấu hiểu những khó khăn, nguy hiểm mà các chiến sĩ phải trải qua và dành cho họ tình cảm, sự quan tâm, chăm sóc đặc biệt, thể hiện từ những việc làm nhỏ nhất, như “đi dém chăn”. “Bước nhẹ lên từng người Những cử chỉ quan tâm ấy làm ấm lòng đội viên: “Bóng Bác cao lồng lộng/Ấm hơn ngọn lửa hồng”.Có lúc Bác như ông bụt, ông tiên hiện ra giữa chốn bồng lai tiên cảnh.- như không khí: dưới mái tranh, trong bóng tối, giữa rừng sâu… Vòng cảm xúc của bài thơ dâng lên khi người đội viên thức dậy lần thứ ba. Anh thấy chú vẫn còn thức, anh lo lắng cho sức khỏe của chú trước chặng đường hành quân gian khổ phía trước. Bức chân dung Bác Hồ do nhà thơ Minh Huệ viết giản dị, gần gũi, ấm áp nhưng cũng diệu kỳ vô cùng. Đoạn thơ vẽ nên bức chân dung Bác Hồ rực rỡ với tình yêu chân thành, bao la.