Tham khảo một sô mẫu văn ngắn miêu tả người hàng xóm mà em yêu quý hay và có chọn lọc dưới đây. Mong bài viết này giúp ích cho bạn.
1. Viết đoạn văn ngắn kể về một người hàng xóm mà em quý mến hay nhất:
Mẫu 1:
Hai căn nhà tôi ở là nhà chú Khánh. Chú tôi là bạn của bố tôi làm việc ở tỉnh. Gia đình tôi và nhà chú tôi rất thân nhau. Cha tôi coi chú là em trai. Và chú coi cha tôi là anh trai của chú . Cả hai gia đình ở bên nhau trong những ngày Tết. Ba tôi thường nói: “Chú Khánh là người rất tốt, ai cũng nể, thương chú bao nhiêu năm mà chưa có con, nhiều khi ngồi uống cà phê với chú, tôi thấy chú chăm chú nhìn những cặp vợ chồng đang hạnh phúc bên nhau. đưa con đi dạo mà thương chú quá”. Chú coi tôi và em gái tôi như con đẻ của mình. Đi đâu chú cũng có quà cho chị em tôi. Lúc là hộp bánh sô-cô-la, lúc là con búp bê tóc vàng mắt xanh, lúc là con gấu nhồi bông mập mạp… Chú tôi thường gọi tôi và em tôi bằng cái tên mỹ miều: “Con gái”. Mỗi lần nhìn thấy, tôi thường chạy đến bên chú tôi. Chú ôm tôi vào lòng rồi đặt lên trán và má tôi những nụ hôn nồng ấm. Tôi cảm thấy chính xác như cha tôi ôm tôi trong vòng tay của cha. Cả hai chị em tôi đều nhớ chú da diết.
Mẫu 2:
Nhà Phương cách nhà tôi chỉ một con ngõ nhỏ. Hàng ngày tôi thường đến chơi với anh ấy và anh ấy rất chiều chuộng. Mồ côi từ nhỏ, thiếu thốn tình thương vô bờ bến của mẹ. Cha anh đã ở đó và vẫn nuôi nấng anh. Năm nay anh đang học lớp 12 trường chuyên tỉnh. Xung quanh tôi, mọi người đều ca ngợi anh , người anh yêu quý. Vì anh ấy vừa đẹp trai lại vừa tốt bụng. Có một điểm ở anh mà tôi rất khâm phục và kính trọng. Đây là tình yêu của anh dành cho người già. Bà Tư ở bên kia sân nhà tôi. Bà sống lẻ loi, một mình trong căn nhà nhỏ, không con, cháu. Người ta nói rằng trước đây bà đã có một gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp đi người chồng và đứa con trai duy nhất. Từ đó bà sống một mình. Anh Phương đồng cảm với số phận cô đơn của bà cụ nên không bỏ sót một ngày nào thăm cụ. Mỗi lần về ngoại, bà thường nhờ tôi. Giúp anh dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo và nấu ăn khi anh bị ốm. Không máu mủ ruột thịt, không người thân ruột thịt nhưng Phương lại chăm sóc, yêu thương bà như bà nội, bà cố. Nó rất quý giá. Còn tôi, anh coi tôi như em gái. Có cái gì ngon, cái gì đẹp của mình sẽ chia sẻ cho các em ivà hướng dẫn các em học thêm nữa. Bố mẹ tôi rất yêu quý anh và coi anh như con trai ruột của họ.
2. Viết đoạn văn ngắn kể về một người hàng xóm mà em quý mến ngắn nhất:
Mẫu 1:
Cạnh nhà tôi là nhà dì Yến. Năm nay dì đã ngoài bốn mươi tuổi. Dì có thân hình nhỏ bé nhưng tay chân chắc khỏe. Khuôn mặt dì tròn trịa, mái tóc đen và luôn được búi cao. Hàng ngày dì lang thang khắp xóm để nhặt phế liệu. Gia đình tôi không giàu có nhưng hàng xóm với bà con rất gần gũi và thật thà. Những lúc rảnh rỗi, dì ấy thường đến nhà tôi chơi. Mẹ tôi thích nói chuyện với dì về ruộng đồng, ruộng vườn và cuộc sống. Đôi khi tôi mệt mỏi, dì đến mua quà cho tôi. Khi dì mua một cuốn truyện hay, dì giữ nó cẩn thận và đưa cho tôi. Nhờ dì, tôi gần như có cả một tủ truyện cho đến nay. Dì khuyên tôi: “Hãy học cho giỏi để trở thành bác sĩ. Làm công việc như dì vất vả quá!” Tôi cảm thấy rất quý mến và quý mến dì. Xung quanh ai cũng nói dì Yến là người tốt.
Mẫu 2:
Bên kia vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Bà có năm người con: bốn trai và một gái. Hai cậu con trai và chồng bà đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Hai người con còn lại của bà đã lập gia đình và sinh sống trên địa bàn tỉnh. Cậu con trai nhiều lần đến mời bà ở với nhưng bà không đi. Bà ấy nói bà ấy từng sống ở quê và không đi đâu cả. Năm nay bà đã ngoài sáu mươi tuổi, nhưng vẫn khỏe mạnh và hoạt bát. Hàng xóm ai cũng quý mến, kính trọng bà . Bà ấy thường đến nhà tôi chơi với bà của tôi. Cả hai người bà đều thương tôi rất nhiều. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm lấy tôi, vuốt mái tóc dài ngang vai của tôi và nói: “Tối nay về ngủ với bà cho vui, bà sẽ kể cho cháu nghe chuyện cổ tích và chuyện chinh phục châu Mỹ. . . . ” Bà ấy yêu tôi rất nhiều. Khi chú Hoa và cô Hạnh gửi những món quà ngon cho bà , bà ấy đã tặng cho ông tôi và tôi. Trong khu phố của tôi, bà ấy thường được yêu cầu hòa giải khi có vấn đề giữa những người hàng xóm. Ông tôi nói: “Ở làng này, bà Hợi là trung tâm đoàn kết, là chất keo gắn kết mọi người với nhau trong tình làng nghĩa xóm”. Bà Hợi của tôi là như vậy. Không chỉ tôi kính trọng, quý mến bà mà cả làng ai cũng kính trọng bà.
3. Viết đoạn văn ngắn kể về một người hàng xóm mà em quý mến chọn lọc:
Mẫu 1:
Nhà anh Hoàng cách nhà tôi không xa. Hoàng học cùng lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào anh em cũng học với nhau, lúc thì ở nhà tôi, lúc thì ở nhà anh. Cha mẹ anh chỉ có anh là con trai duy nhất. Nhiều người cho rằng chỉ có trẻ con mới nghịch ngợm. Tôi không biết khẳng định này là đúng hay sai, nhưng cá nhân tôi không nghĩ rằng nó đúng. Anh Hoàng là người tôi rất kính trọng. Cả bố và mẹ tôi đều khen anh Hoàng tốt bụng, nhẹ nhàng và ngọt ngào. Nhiều lúc, bố tôi thường nói với anh Trung: “Làm bạn với Hoàng thì bố yên tâm. Nhà nó cũng khá giả, nhưng nó sống rất bình thường, không ganh đua, học hành giỏi lắm. Con nên học những đức tính này của anh Hoàng!” Tôi có thể khẳng định những gì bố tôi nói về anh Hoàng. Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy cầm điếu thuốc hay uống một ly rượu. .Anh hay rủ tôi đi dạo trong vườn rồi cả hai cùng ngồi vào bàn học bài, anh cũng hay mua cho tôi truyện tranh cổ tích và bảo tôi đọc những câu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi thương anh Hoàng như thương anh trai ruột của tôi.
Mẫu 2:
Bà Lan là hàng xóm của nhà tôi, khoảng 56 tuổi. Bà Lan thường đến nhà tôi và tặng quà cho tôi. Mọi người xung quanh đều yêu quý bà vì bà rất tốt bụng, bà đã làm từ thiện rất nhiều, bà còn nhận 3 đứa con về nuôi dù bà đã già. Tôi thích đi chơi với bà. Bà kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc tôi đi học sớm và ngoan ngoãn nghe thầy giảng bài. Bà Lan giống như một thành viên trong gia đình tôi. Mỗi mùa Trung thu, nhà bà Lan lại rộn rã tiếng cười. Cả xóm tôi ai cũng quý bà Lan vì bà hiền lành, tốt bụng. Bà Lan là người hàng xóm mà tôi yêu quý nhất.
4. Viết đoạn văn ngắn kể về một người hàng xóm mà em quý mến điểm cao:
Mẫu 1:
Ông Tuấn là hàng xóm của tôi, ông năm nay đã ngoài 70 tuổi, nhưng trông còn rất khỏe mạnh và sạch sẽ. Thân hình cao, gầy, lưng hơi cong, giọng nói trầm và nhẹ nhàng. Những lúc rảnh rỗi, ông ấy thường về nhà cho tôi bánh kẹo. Bà nội mất sớm nên tôi rất cô đơn mỗi khi tôi đi học về, tôi thường đến thăm ông và ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích và những chiến tích cách mạng khi tôi còn nhỏ. Ông thường nhắc nhở em phải ngoan ngoãn, nghe lời bố mẹ, chăm chỉ học tập để không phụ lòng bố mẹ và thầy cô. Ông ấy cũng thường giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn, vì ông ấy cũng là một giáo viên khi còn trẻ nên ông ấy có thể dạy trẻ em từ khi còn nhỏ. Mọi người trong ngôi làng nhỏ của tôi đều yêu mến và kính trọng ông ấy.
Mẫu 2:
Chú Tư là người hàng xóm mà tôi yêu quý nhất, chú năm nay đã ngoài 50 tuổi nhưng trông vẫn còn rất trẻ. Thân hình của chủ sở hữu mảnh mai, cao và khỏe mạnh. Bác là bác sĩ giỏi ở bệnh viện tỉnh. Bản tính hòa đồng, thân thiện nên ông được hàng xóm yêu mến, kính trọng. Mỗi khi trong xóm có ai ốm đau, ông đều sốt sắng đến khám, thậm chí không lấy tiền. Những lúc rảnh rỗi, ông thường về nhà trò chuyện với cha tôi và đánh cờ. Khi tôi bị ốm, chú tôi đã chăm sóc tôi rất chu đáo. Tôi nhớ khi tôi bị bỏng và phải đến bệnh viện vì bố mẹ tôi bận đi làm, chú tôi đã rất chu đáo và chăm sóc tôi. Anh ấy cũng mua cho tôi rất nhiều bánh, kẹo và sữa để ăn. Con ước mơ sau này con sẽ chăm chỉ học tập để trở thành một bác sĩ giỏi như cô. Tôi yêu và ngưỡng mộ bác Tư lắm.
5. Viết đoạn văn ngắn kể về một người hàng xóm mà em quý mến dễ nhớ:
Mẫu 1:
Chú Tư là người hàng xóm mà tôi yêu quý nhất, chú năm nay đã ngoài 50 tuổi nhưng trông vẫn còn rất trẻ. Thân hình của chủ sở hữu mảnh mai, cao và khỏe mạnh. Chú là bác sĩ giỏi ở bệnh viện tỉnh, tính tình hòa đồng, thân thiện nên chú được hàng xóm yêu mến, kính trọng. Mỗi khi trong xóm có ai ốm đau, chú đều sốt sắng đến khám, thậm chí không lấy tiền. Những lúc rảnh rỗi, chú thường về nhà trò chuyện với cha tôi và đánh cờ. Khi tôi bị ốm, chú tôi đã chăm sóc tôi rất chu đáo. Tôi nhớ khi tôi bị bỏng và phải đến bệnh viện vì bố mẹ tôi bận đi làm, chú tôi đã rất chu đáo và chăm sóc tôi. Chú ấy cũng mua cho tôi rất nhiều bánh, kẹo và sữa để ăn. Con ước mơ sau này con sẽ chăm chỉ học tập để trở thành một bác sĩ giỏi như chú . Tôi yêu và ngưỡng mộ chú Tư lắm.
Mẫu 2:
Cách nhà tôi hai căn nhà là nhà bác Cường. Bác là bạn học của bố tôi, làm việc ở tỉnh. Bác và bố tôi rất thân thiết, chúng tôi nghĩ đến nhau khi có những điều kỳ lạ. Bố tôi coi bác là một thành viên trong gia đình. Mỗi khi có dịp, bố lại gọi bác đến chung vui. Bố tôi thường nói bác Cường giỏi lắm, thường kể cho tôi nghe những ngày đầu khởi nghiệp bác vất vả, khó khăn như thế nào. Bác có 2 người con trai là anh Quang và anh Tuấn. Tôi thường đến nhà bác tôi chơi với họ. Mỗi khi tan sở, ngoài những món quà bác tặng tôi có khi là ô tô điều khiển từ xa, có khi là trực thăng, có khi là búp bê siêu nhân… , tôi không quên dành một món quà cho bác là những điểm 10 trong môn học. Bác thường gọi tôi bằng cái tên trìu mến “Cún”. Mỗi lần như vậy, tôi thường chạy đến nép vào vòng tay bác . Bác âu yếm ôm tôi và hôn lên má tôi. Tôi có cảm giác bác giống như cha ruột của tôi vậy. Tôi rất yêu và kính trọng bác Cường.