Những tấm gương người tốt việc tốt không chỉ giúp cho xã hội trở nên tốt đẹp mà còn là tấm gương cho mọi người noi theo. Dưới đây là bài viết về Kể việc làm tốt bảo vệ trật tự, an ninh làng xóm, phố phường
1. Dàn ý cho đề bài kể việc làm tốt bảo vệ trật tự, an ninh làng xóm, phố phường hay nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về người em định kể
1.2. Thân bài:
Bối cảnh của Người bảo vệ
– Thuyết minh về công việc của Người bảo vệ với tư cách là nhân viên bảo vệ
– Tổng quan về kinh nghiệm nhiều năm tuần tra trên đường phố của Người bảo vệ
– Người bảo vệ thực hiện công việc một cách nghiêm túc như thế nào
– Giải thích về thị trấn đã thay đổi như thế nào trong những năm qua
– Tổng quan về cách Guardian thích nghi với những thay đổi nào
– Giải thích về cách Người bảo vệ tuần tra trên đường phố
Vụ việc
– Giải thích về cách Người bảo vệ phản ứng với sự cố đột nhập
– Toàn cảnh sự nhanh trí và dũng cảm của Người bảo vệ đã giúp giải quyết tình huống như thế nào
Công nhận cho người bảo vệ
– Tổng quan về cách thị trấn công nhận đóng góp của Người bảo vệ
– Giải thích về cách Người bảo vệ cảm nhận về sự công nhận
Người bảo vệ tiếp tục làm việc
– Tổng quan về cách Người bảo vệ tiếp tục hoạt động bất chấp những hạn chế về tuổi tác và thể chất
– Giải thích về sự cống hiến của Người bảo vệ cho công việc
1.3. Kết bài:
Giải thích về tác động của Người bảo vệ đối với thị trấn
Suy nghĩ cuối cùng về tầm quan trọng của nhân viên bảo vệ trong việc giữ an toàn cho đường phố. Top of Form
2. Kể việc làm tốt bảo vệ trật tự, an ninh làng xóm, phố phường ý nghĩa nhất:
Đây là một ngôi làng nhỏ ở vùng nông thôn Việt Nam, và trong nhiều năm, người dân sống trong nỗi sợ tội phạm. Những tên trộm thường nhắm vào ngôi làng vào ban đêm, ăn trộm các đồ vật trong nhà và cơ sở kinh doanh, khiến người dân cảm thấy không an toàn trong chính cộng đồng của họ. Đó là cho đến khi một nhóm tình nguyện viên địa phương tập hợp lại để giữ an toàn cho đường phố.
Nhóm bao gồm những cá nhân đã nghỉ hưu và những người đã quá mệt mỏi với việc sống trong sợ hãi. Họ biết rằng họ phải hành động để bảo vệ cộng đồng của họ. Vì vậy, họ nghĩ ra kế hoạch tuần tra đường phố vào ban đêm, theo dõi bất kỳ hoạt động đáng ngờ nào và báo cáo với công an. Các tình nguyện viên làm việc theo nhóm hai người, đi quanh làng mà không mang theo gì ngoài điện thoại di động và quyết tâm tạo ra sự khác biệt. Họ để mắt cảnh giác trên đường phố, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu rắc rối nào. Nếu họ thấy bất cứ điều gì đáng ngờ, họ sẽ nhanh chóng gọi công an.
Lúc đầu, công an nghi ngờ nỗ lực của các tình nguyện viên. Họ không nghĩ rằng một nhóm thường dân có thể tạo ra sự khác biệt trong việc giảm thiểu tội phạm. Nhưng thời gian trôi qua, sự chăm chỉ và cống hiến của các tình nguyện viên bắt đầu được đền đáp. Số lượng tội phạm trong làng bắt đầu giảm và người dân bắt đầu cảm thấy an toàn hơn khi đi bộ vào ban đêm. Một buổi tối, khi đang đi tuần tra, các tình nguyện viên phát hiện một nhóm thanh niên đang rình rập quanh một cửa hàng tiện lợi. Họ dường như đang tìm kiếm cơ hội để làm việc xấu. Các tình nguyện viên ngay lập tức gọi cho công an và cung cấp cho họ thông tin mô tả về những kẻ tình nghi. Trong vòng vài phút, công an đã đến hiện trường và bắt giữ những người đàn ông mang theo vũ khí và công cụ để đột nhập vào cửa hàng.
Vụ việc đã gây chú ý trên các bản tin địa phương và các tình nguyện viên được ca ngợi là anh hùng vì sự nhanh trí và dũng cảm của họ. Đích thân công an trưởng đã cảm ơn nhóm vì đã giúp đỡ trong việc bắt giữ các nghi phạm và tuyên bố rằng họ là một phần thiết yếu trong an ninh của cộng đồng. Những nỗ lực của các tình nguyện viên được người dân địa phương chú ý và họ đã bày tỏ lòng biết ơn đối với công việc của các tình nguyện viên, mang quà là thức ăn và đồ uống đến các cuộc tuần tra hàng đêm của họ. Họ đã trở thành một phần không thể thiếu của ngôi làng và công việc của họ đã truyền cảm hứng cho những người khác hành động trong khu phố của họ. Thời gian trôi qua, các cuộc tuần tra của các tình nguyện viên trở nên có tổ chức và hiệu quả hơn. Họ bắt đầu làm việc với công an, chia sẻ thông tin và phối hợp nỗ lực. Họ thậm chí còn bắt đầu đào tạo các tình nguyện viên mới, truyền đạt kiến thức và kinh nghiệm cho thế hệ tuần tra đường phố tiếp theo. Với những kiến thức và kỹ năng mới học được, các tình nguyện viên mới thậm chí còn làm việc hiệu quả hơn. Họ có thể xử lý nhiều tình huống hơn và trở thành tài sản quý giá của cộng đồng dân cư ở đây.
Nhờ những nỗ lực của họ, ngôi làng được biết đến với tỷ lệ tội phạm thấp và ý thức cộng đồng mạnh mẽ. Các tình nguyện viên tiếp tục công việc của họ, tuần tra trên đường phố và giữ an toàn cho cộng đồng của họ. Những nỗ lực của họ đã tạo ra tác động lâu dài và họ được cư dân trong làng coi là anh hùng.
Cuối cùng, chính sự quyết tâm và tinh thần trách nhiệm của các tình nguyện viên đã tạo nên sự khác biệt. Họ đã chỉ ra rằng ngay cả một nhóm nhỏ các cá nhân cũng có thể tạo ra tác động đáng kể đến cộng đồng của họ. Công việc của họ đã gắn kết cộng đồng lại với nhau và biến nó thành một nơi an toàn hơn để sinh sống. Và vì thế, họ sẽ luôn được nhớ đến như những anh hùng giữ an toàn cho đường phố.
3. Kể việc làm tốt bảo vệ trật tự, an ninh làng xóm, phố phường ngắn gọn nhất:
Câu chuyện tôi kể các bạn nghe nói về hai bác bảo vệ có tới sáu mươi bằng khen.
Trong hơn 30 năm, bác Nam và bác Việt đã tuần tra trên đường phố trong thị trấn nhỏ của mình, làm nhân viên bảo vệ cho các doanh nghiệp địa phương. Họ đã chứng kiến tất cả – từ những vụ trộm cắp vặt cho đến những tội ác nghiêm trọng hơn – và họ thực hiện công việc của mình rất nghiêm túc. Họ biết tất cả những con đường, mọi tòa nhà, mọi con hẻm và mọi lối tắt trong thị trấn, và họ sử dụng kiến thức đó để giữ an toàn cho đường phố. Bác Nam và Bác Việt gặp nhau lần đầu trong quân đội, nơi cả hai cùng phục vụ trong cùng một đơn vị trong Chiến tranh kháng chiến chống Mỹ. Họ đã mất liên lạc sau khi chiến tranh kết thúc, nhưng họ tình cờ gặp lại nhau vài năm sau đó, khi cả hai cùng nộp đơn xin một công việc là nhân viên bảo vệ. Họ nhanh chóng trở thành một bộ đôi năng động, cùng nhau tuần tra trên đường phố mỗi đêm. Trong những năm qua, họ đã nhìn thấy phần lớn những thay đổi trong thị trấn. Các doanh nghiệp mới ra đời rồi biến mất, các tòa nhà bị phá bỏ và thay thế, dân số ngày càng tăng. Nhưng có một điều không thay đổi – vấn đề về an ninh. Dù đã có nhiều năm làm việc, bác Nam và bác Việt chưa bao giờ tự mãn. Họ biết rằng tội phạm có thể xảy ra bất cứ lúc nào, ở bất cứ đâu và họ luôn đề phòng bất cứ điều gì bất thường. Họ sẽ đi bộ tuần tra trên đường phố, đôi khi hàng giờ liền, kiểm tra mọi cửa ra vào, mọi cửa sổ và mọi ngóc ngách để tìm dấu hiệu rắc rối. Sự cống hiến của họ được tất cả mọi người công nhận. Các doanh nghiệp địa phương hoàn toàn tin tưởng họ và đồn công an thường dựa vào họ để biết thông tin và hỗ trợ. Họ có vai trò cố định trong thị trấn, và nhiều người cảm thấy an toàn hơn khi biết rằng họ ở ngoài đó, trông chừng mọi thứ.
Một đêm nọ, khi đang tuần tra khu vực trung tâm thành phố, họ nghe thấy một tiếng động lớn phát ra từ một trong những tòa nhà. Không do dự, họ bắt đầu hành động, chạy về phía âm thanh. Khi đến nơi, họ thấy rằng một nhóm thanh thiếu niên đã đột nhập vào một cửa hàng và đang ăn cắp hàng hóa. Hai người ho đã không ngần ngại. Họ gọi cảnh sát và sau đó đối mặt với các thiếu niên, ra lệnh cho họ đặt những món đồ bị đánh cắp xuống và chờ chính quyền đến. Các thanh thiếu niên, mất cảnh giác trước sự xuất hiện đột ngột của hai người họ nên đã bị hạ gục ngay lập tức. Khi cảnh sát đến, họ rất ấn tượng với sự nhanh trí và dũng cảm của hai bác. Họ cảm ơn sự giúp đỡ của hai bác và bắt giữ những thiếu niên.
Sau đó, chủ tịch của thị trấn đã tổ chức một cuộc họp báo để vinh danh những người lính canh vì sự phục vụ của họ. Ban đầu bác Nam và bác Việt miễn cưỡng – họ không muốn bị chú ý – nhưng cuối cùng họ đã đồng ý tham dự. Chủ tịch đã trao cho họ một tấm bảng, cảm ơn họ vì những năm tháng phục vụ cho thị trấn. Ông ca ngợi họ vì lòng dũng cảm, sự cống hiến và tính chuyên nghiệp, đồng thời kêu gọi những người khác noi gương họ. Khi đứng trước máy quay, bác Nam và bác Việt đều cảm thấy khiêm tốn và tự hào. Họ biết rằng họ chỉ đang làm công việc của mình, nhưng họ rất biết ơn vì đã được công nhận. Họ đã chứng kiến rất nhiều điều trong những năm làm việc, nhưng họ vẫn tin vào tầm quan trọng của công việc. Họ biết rằng, miễn là họ còn ở trên đường phố, thị trấn sẽ an toàn hơn một chút. Và vì vậy, đêm này qua đêm khác, họ tiếp tục tuần tra, đi bộ trên đường phố và để mắt đến những rắc rối. Họ đã già đi và cơ thể bắt đầu cảm nhận được tác động của nhiều năm làm việc chăm chỉ, nhưng họ không chịu nghỉ hưu. Họ biết rằng thị trấn vẫn cần họ, và họ quyết tâm tiếp tục làm việc lâu nhất có thể.
Sự cống hiến của bác Nam và bác Việt khiến cả khu thị trấn chúng mình đều công nhận và rất biết ơn