“Mẹ luôn là người hướng dẫn và đồng hành cùng mọi cảm xúc của tôi. Tôi thật may mắn khi có mẹ ở bên và giúp tôi vượt qua mọi việc” – Emma Stone. Tĩnh mẫu tử là tình cảm thiêng liêng đáng trân quý ta có thể tình cảm sâu sắc giữa mẹ và con thông qua tác phẩm Trong lòng mẹ của tác giả nguyên Hồng. Sau đây là một số mẫu viết văn nêu cảm nghĩ của bản thân về tình mẹ trong tác phẩm.
1. Dàn bài suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ ngắn gọn nhất:
Mở bài: Giới thiệu đôi chút về tác giả và tác phẩm hoặc sử dụng đoạn văn dẫn vào nội dung chính của đề bài
Thân bài: Cảm nhận của em về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ
+ Hoàn cảnh đáng thương của chú bé Hồng qua tác phẩm Trong lòng mẹ Cha mất Mẹ đi tha hương Sống với người cô ruột thịt lại không được yêu thương và chăm sóc Thật đáng thương và buồn
+ Tình cảm của bé Hồng dành tặng mẹ của mình Dù cô nói thế nào tôi cũng thể hiện được tình yêu thương với mẹ Không tin vào lời kể của cô về mẹ của tôi Bé Hồng đau khổ và khóc lóc khi biết cô nói không đúng về mẹ của tôi Khi nghe tin mẹ về, bé Hồng vui mừng nhưng thực sự cũng không hiểu đó có phải là mẹ mình không Nỗi cô đơn, thiếu vắng và mong ước được yêu thương Là người con phải biết thông cảm với hoàn cảnh của mẹ
+ Suy nghĩ về tình mẫu tử trong tác phẩm trong lòng mẹ Tình mẫu tử thiêng liêng và cao cả Không có gì có thể ngăn chặn được tình cảm thiêng liêng ấy
Kết bài: Trình bày cảm nhận của em về tình mẫu tử trong tác phẩm
2. Dàn bài suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ chuẩn nhất:
Mở bài:
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, chủ yếu được thể hiện trong thơ. Tác phẩm Trong lòng mẹ là trích đoạn trong tập truyện ngắn Những ngày ấu thơ của Nguyên Hồng, đây là tác phẩm hay và xúc động về tình mẫu tử.
Thân bài:
Bày tỏ cảm nghĩ của em về tình mẫu tử Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng
– Hoàn cảnh của nhân vật bé Hồng: Cha mất, mẹ đi tha hương cầu thực ở nước ngoài Sống với gia đình bên nội không có tình yêu thương Hoàn cảnh đáng thương của mẹ
– Tình cảm của bé Hồng dành tặng mẹ Luôn nghĩ về mẹ và thương mẹ, bất chấp những lời nói ác ý của người bà cô họ nội đang muốn chia cắt tình mẹ con Đau đớn, không tin vào lời người bà cô nói xấu về mẹ Nỗi khát khao của người con muốn được mẹ yêu thương và chăm sóc Là người con thấu hiểu về hoàn cảnh của mẹ, rất thương mẹ và muốn mẹ được hạnh phúc
– Suy nghĩ về tình mẫu tử trong trích đoạn Trong lòng mẹ Tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả, sâu nặng Không ai, không thế lực nào có thể ngăn cản được tình cảm thiêng liêng đó.
Kết bài:
Văn học có vô vàn tác phẩm nói về tình mẫu tử vô cùng đáng quý, thiêng liêng chứ không chỉ tác phẩm Trong lòng mẹ, đây là một trong những tình cảm vốn có mà ai cũng cần phải duy trì và trân trọng nó!
3. Bài văn Suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ hay nhất:
“Tình mẫu tử” chính là tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất trong cuộc đời của mỗi một con người. “Tình mẫu tử” được ví như con sóng trên mặt biển, mạnh mẽ và dữ dội nhưng cũng đầy tha thiết. Ta bắt gặp tình cảm ấy trong đoạn trích “Trong lòng mẹ” thuộc tập sách “Những ngày thơ ấu” của nhà văn Nguyên Hồng. Người xem không khỏi cảm động khi một chú bé Hồng đã phải chịu đựng đau nhằm giữ gìn trọn tình yêu thương mẹ giữa thái độ khinh miệt, dè bỉu của nhiều người xung quanh. Chồng mất, qua những ngày tháng đó, Hồng đã được sống trong lòng mẹ và được mẹ yêu thương, chở che. Mẹ Hồng, người đàn bà đáng thương đã chôn vùi tuổi xuân của mình trong cuộc sống hôn nhân không có tình yêu. Sau khi chồng mất do ma tuý, mẹ phải ra đi tha hương cầu thực vì sợ người đời gán ghép vào cái tội danh “mới lấy chồng xong đã chửa con với kẻ khác”.
Trong đoạn trích, không đợi con trai gửi email và hẳn cũng chưa chờ cô em chồng có người nhắn tin báo về, mẹ Hồng đã quay về vào chính những ngày “giỗ đầu của thầy tôi”, nhưng người đàn bà vẫn không quên trách nhiệm với con, với chồng, với gia đình nhà chồng. “Mẹ hồng về và mang theo nhiều quà. .. Xe chạy chậm. Mẹ vừa cầm mũ chào tôi. .. Mẹ tôi lại kéo vai tôi. .. gác chân tôi lên xe…xoa đầu tôi. .. “Mợ đã về với chúng con thôi mà”. Tư thế ấy, từng hành động ấy và lời nói ấy mới đẹp đẽ biết bao. Đẹp hơn là hình hài của mẹ và những dịu dàng ấm áp tình cảm mẹ dành cho con. Nhà văn đã dùng những lời đẹp đẽ nhất khi tả người mẹ: “Mẹ cũng không còi xe nặng nề lắm như cô từng nói về lời người ông nội của mình. Gương mặt mẹ trông rất tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm bật sắc hồng của hai gò má. .. “.Trên đoạn đường này, ngồi xe lăn bên cậu con trai bé bỏng, côi cút, được ôm lấy hình hài máu mủ của mình, người mẹ đã sống trở lại, đẹp đẽ hơn ngày trước. Và người mẹ đó đã truyền đến các con biết bao nhiêu là niềm vui sướng, hạnh phúc, sự ấm áp như thế nào. Rõ ràng, hình ảnh và tấm lòng người mẹ đó tuyệt đối không như những lời đàm tiếu, những suy nghĩ hẹp hòi, định kiến của bà cô.
Bên cạnh hình ảnh người mẹ có những nét đẹp, nhân vật chú bé Hồng hiện lên với bao tâm tư và tình cảm, cũng rất là trong sáng, dễ hiểu, đáng yêu. Khi trò chuyện với bà cô, bé Hồng chịu nhiều đau khổ và tủi nhục nhưng luôn hết lòng tin yêu mẹ. Nghe lời nói thứ nhất của người cô, ngay lập tức trong ký ức chú bé gợi lại hình ảnh người mẹ ở phương xa xôi, lam lũ và khắc khổ. Từ hành động “cúi đầu không đáp” đến khi “cười và đáp lại” rằng “tết năm nào mợ cháu cũng tới” là một phản ứng thông minh bắt nguồn từ trái tim nhạy cảm cùng lòng tin yêu mẹ của chú bé. Chú đã sớm nhận thấy sự nguy hiểm của lời nói bà cô và cố giữ trọn tình yêu thương cùng lòng tôn kính mẹ.
Nhưng do còn nhỏ, nghe những lời nói thứ hai, thứ ba của bà cô, lòng chú bé “ngày càng thắt chặt, khoé mắt đã nhói lên”, và “nước mắt đầm đìa, chảy xuống hai bên mép, rồi rơi cả ở má lẫn ở trán”. Nỗi đau đớn và những dằn vặt lên đến tột cùng. Trong trái tim non trẻ đó diễn ra một mâu thuẫn: “Tôi yêu mẹ tôi và thắc mắc tại sao mẹ mình vì quá sợ các định kiến tàn bạo mà bỏ rơi anh em tôi để sinh đẻ một cách lén lút lẩn tránh như một kẻ giết người đồng loã với con dao đẫm máu”. Tình thương, sự tin yêu xen lẫn chút hoài nghi với người mẹ dường như đang nổi sóng và day dứt trong lòng chú bé. Nhưng chú cũng cố hết sức vẫn tìm được tình yêu và niềm vui. Vì thế bé Hồng đã “cười lớn như tiếng khóc” hỏi ngược lại bà cô về cái tin sét đánh đó. Nỗi tức giận và đau khổ đã chuyển thành sự bất cần, nổi loạn. Khi thấy bà cô cười kể tình cảnh khổ sở của mẹ mình thì “cổ họng tôi đã nghẹn ứ lên, khóc không ra tiếng”. Và một ý nghĩ táo tợn, ngông cuồng, tràn đầy căm phẫn đã trào lên thành cơn bão trong lòng chú bé: “Giá những cổ tục đã hành hạ mẹ chỉ là một hòn đá hay cục thuỷ tinh, đầu mẩu gỗ thì tôi sẽ chộp ngay lấy mà ăn, mà nhai, rồi nghiến đến khi vỡ ra mới chịu”. Đến đây tình yêu thương mẹ đã xui khiến con người nghĩ sâu và cảm xúc lớn lên. . Nhờ tình thương cùng niềm tin tưởng đó nên ngay khi thấy mẹ, bé Hồng đã cảm nhận rõ được sự sung sướng và hạnh phúc vô bờ. Mới chỉ thoáng thấy bóng dáng người mẹ, chú bé Hồng đã vội vàng, luống cuống, vừa lao theo vừa kêu mẹ.
Được ở trên xe với mẹ, chú bé “gào lên khóc và cứ thế nức nở” khiến cả người mẹ cũng sụt sùi theo. Đây là âm thanh của những cảm xúc, tâm trạng hai mẹ con: tủi giận, xấu hổ, ngỡ ngàng, sung sướng. .. Cảm giác sung sướng của đứa con khi được ngồi bên mẹ, được ôm trong lòng mẹ, đang dâng trào từng giây, từng phút: “đùi lên đùi mẹ tôi, đầu nghiêng vào cánh tay mẹ tôi, . .. hơi ấm mẹ tôi cùng với tiếng rít ở khoé miệng xinh xinh nhai trầu toả ra lúc ấy thật lạ kỳ. Chỉ một đoạn văn ngắn mà nhà văn đã sử dụng dồn dập biết bao nhiêu động từ, tính từ, kể cả các danh từ có nhân ngữ: gương mặt, đôi mắt, trán, má, đùi, đầu, cánh tay, thân thể, khuôn miệng. .. mô tả hết sức sinh động sự hạnh phúc vô bờ khi đạt tới đỉnh điểm của tình mẫu tử. Nhà văn đã dựng nên một bức tranh tràn ngập ánh sáng và bố cục hợp lý, khoa học.
Đó là một hình ảnh của một thế giới đang bừng sáng và tái sinh, một thế giới dịu dàng kỉ niệm, tràn ngập tình yêu thương. Sống trong thế giới ấy, chú bé Hồng bồng bềnh trôi trong cảm xúc sung sướng, hân hoan, đắm mình giữa tình mẹ dịu mát, hạnh phúc, tự hào được báo đáp bằng tấm lòng người con có hiếu kính và tin yêu mẹ đến tột cùng. Nhiều điều xấu, sai trái được bà cô gieo rắc khiến tâm hồn non nớt của Hồng bay biến đi đâu hết. Xung quanh, từ thế giới bên ngoài vào sâu đến tận cõi tâm linh của chú bé và mẹ cũng chính là những hạnh phúc bình dị mà cao cả.
Tình mẫu tử trong đoạn này rất thiêng liêng và cao cả. Nó gợi nhắc chúng ta biết quý trọng, yêu thương và tin tưởng người đã khuất, người đã nuôi nấng và giáo dục chúng ta trưởng thành.
4. Bài văn Suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ ý nghĩa nhất:
Đi khắp thế gian không ai giỏi như mẹ “.Quả đúng là thế, người mẹ chính là người tuyệt vời nhất, cũng tựa như tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả và vĩnh cửu. Đó là đề tài bất tận của văn chương việt nam, đặc biệt với đoạn kết “Trong lòng mẹ” của nhà văn Nguyên. Hồng người đọc lại thấy rung lên từng nhịp riêng biệt, như xao động trái tim mình bởi giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy ắp yêu thương.
Trong lòng mẹ là đoạn văn nói về số phận bất hạnh của bé Hồng khi phải rời người mẹ để đến sống với người cô cay nghiệt và độc ác. Hồng phải sống cảnh không cha, thiếu tình thương của người mẹ và ở với người cô xinh đẹp nhưng độc ác. Hồng chịu cảnh cô độc và bị ghẻ lạnh. Sống với thái độ căm ghét và oán trách, Hồng thương mẹ và hận mẹ hơn bao giờ hết. Em nuốt từng dòng nước mắt cay đắng vào lòng khi thường xuyên phải lắng nghe những câu mỉa mai và bêu bôi xấu mặt mẹ của bà cô độc ác. Trong lòng em luôn dấy lên sự thương cảm và đau xót trước hoàn cảnh bất hạnh của người mẹ xấu số. Nuốt nước mắt vào trong, em dùng tất cả trái tim ngây thơ và bé bỏng của mình để khao khát chờ mong được đoàn tụ với mẹ và em mình.
Với Hồng, yêu mẹ thương mẹ là ghét những định kiến cổ hủ và khắt khe đã bắt ép đưa mẹ em làm nhiều việc sai trái, khiến người mẹ tội nghiệp và đáng thương kia phải gánh chịu nỗi dè bỉu khinh bỉ của người đời. Con thương mẹ, em cũng ghét những hủ tục phong kiến độc ác, tàn bạo đã giam cầm và trói buộc mẹ em: “Giá như những cổ tục đã trừng phạt mẹ dù là một vật như viên gạch hoặc miếng gỗ hay mẩu cây thì tôi sẽ chộp ngay lấy mà nuốt, mà nhai, rồi nghiến đến khi vỡ nát mới thôi”.
Chính tình thương mẹ đã khiến cho Hồng hiểu rõ đâu là lẽ phải, đâu là đạo đức con người và những hủ tục bị lên án. Không gì chua xót hơn nữa trước một tình cảm cao đẹp và thiêng liêng như thế của người con thơ. So sánh của Nguyên Hồng đã đủ tinh tế, sắc sảo để lột tả được nỗi cảm xúc mạnh mẽ và dữ dội trong lòng em lúc bấy giờ.
Với Hồng, yêu mẹ còn là khao khát được gặp gỡ và được mẹ âu yếm vuốt ve. Ánh mắt thèm khát của em ngước lên nhìn đám bạn đồng lứa có mẹ bên cạnh mà đau mường tượng đến hình ảnh mẹ xuất hiện như người đàn ông quỵ xuống giữa sa mạc. Ơi rồi kì tích đã xuất hiện, mong ước bấy lâu nay của em đã được báo đáp. Người mẹ kia xuất hiện, thoáng thấy bóng một người trên đường khá giống mẹ, Hổng vội mở cửa, chạy theo cất tiếng gọi: ‘ ‘ Mợ ơi! Mợ à! Mợ. .. ơi!”. Những tiếng gọi đó bật ra từ lòng khao khát được gặp mẹ của chú bé bấy lâu nay bị kìm nén. Sự rung động của trái tim đã bật nên tiếng gọi. Khi chạy theo được chuyến tàu ấy, Hồng được lòng bàn tay ấm áp của người mẹ đặt lên trán. Hồng oà khóc. Trong tiếng khóc đó có cả niềm vui được gặp mẹ và cả sự buồn tủi vì lâu lắm không được gặp mẹ, bởi bao nhiêu niềm đau đớn bị đối xử tàn bạo cùng những uất ức kìm nén được giải phóng. Mải mê ngắm nhìn và nghĩ đến mẹ, mải mê chìm đắm hưởng thụ cái cảm giác êm dịu khi được ở trong lòng mẹ để bàn tay người mẹ vuốt ve.
Những lúc này, Hồng như sống giữa “tình mẫu tử” thiêng liêng. Một niềm ấm áp, âu yếm mơn man khắp cơ thể khiến em cảm nhận được hơi ấm của lòng mẹ của dòng sữa nóng, tựa như đứa con thơ đã có được bến đậu làm em vui mừng khôn xiết. Nhưng điều khiến em xúc động hơn đấy là người mẹ xinh đẹp tựa nàng tiên có làn da trắng hồng với đôi mắt trìu mến yêu thương chứ không phải già thối, xấu xí như lời bà cô độc ác kia nói.
Cảm xúc đó của bé Hồng đã làm cho biết bao trái tim thổn thức rung động trong lòng bạn đọc, vì tình mẫu tử thiêng liêng bấy lâu nay. Nay hiện lên trong mỗi đôi mắt, cử chỉ vuốt ve âu yếm của người mẹ với đứa con thơ. Tình mẫu tử thật thiêng liêng và cao cả làm sao, nó là liều thuốc diệu kỳ xua tan những cơn đói và sự uất ức trong lòng trả lại cho ta dòng nước ngọt lành trong veo của yêu thương, khoan dung và nhân ái.
Với câu chuyện và số phận thương tâm của bé Hồng, ta thấy mình thêm trân trọng tình mẫu tử thiêng liêng hơn, thật quý từng phút giây đang được sống ngập tràn giữa tình mẹ chứ không như nhiều số phận khốn khổ mà xã hội đang phải gánh chịu. Một lần nữa, Nguyên Hồng đã gọi dậy trong lòng người bao bồi hồi lắng đọng thấm bậc nhất cõi lòng của tình yêu thương cùng nỗi cảm xúc trào dâng.
5. Bài văn Suy nghĩ của em về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ xuất sắc nhất:
Mỗi một người luôn có bên nhau nhiều tình cảm thiêng liêng như thế và với riêng mình, có lẽ không đâu bằng tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả. Đó là tình cảm đi suốt cuộc đời trong lòng mỗi người, nó mách bảo và trở thành điểm tựa đối với mình, cho ta sức mạnh và nghị lực để vững bước tiếp. Nhưng không phải ai cũng may mắn được nhận tình cảm thiêng liêng đó và cũng có một cậu bé Hồng “Trong lòng mẹ” đấy chứ. Nguyên Hồng với trích đoạn đó đã khiến khán giả phải bùi ngùi cảm động và suy nghĩ đến tình mẫu tử.
Tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng, cao cả của người mẹ đối với các con. Trong tiếng anh, từ đẹp đẽ nhất người khác cũng cho biết đó là chữ “mother” (mẹ) . thế nhưng, không phân biệt ở thời nào, tình cảm mẫu tử cũng đều được nâng niu, trân trọng và có một vị trí riêng trong lòng từng người. Đời đâu phải ai trên thế gian này cũng may mắn được đón nhận suối nguồn yêu thương vô gia ấy. dẫu biết rằng tình mẹ bao la, dù biết rằng đó là tất cả, là điều thiêng liêng mà không lúc nào con người ta có thể đánh đổi ngay được. Nhưng bởi vì nó quá quý, cho nên khi đã không được hưởng tình cảm đó thì thật là một bất hạnh. Ta đã gặp một cậu bé Hồng như trong câu trích “Trong lòng mẹ” của Nguyên Hồng.
Khi bị ép vào một cuộc hôn nhân không tình yêu, người chồng mất sớm, điều kiện gia đình thiếu thốn người mẹ cậu bé đã phải rời nhà đi. Thật tội nghiệp biết bao khi chú bé Hồng phải sống chung với người bà độc ác, xấu xa thường xuyên tìm cách chê bai và công kích mẹ cậu. Nhưng cậu bé không hề vào hùa với bà mình, luôn tỏ ra khó chịu nhưng cũng luôn biết cách bênh vực mẹ khỏi những lời nói cay nghiệt đó. Cậu biết rằng vì nhiều hủ tục lạc hậu đã hành hạ mẹ cậu, đã khiến cậu phải xa người mẹ đáng thương ấy. Vậy cho nên, tình mẫu tử ở trong cậu bé mà ta có thể cảm nhận được là lòng căm phẫn sự khinh ghét các hủ tục đã hành hạ mẹ cậu, cậu ước chi nó là viên đá hoặc miếng thuỷ tinh bị đập vỡ, rồi cắn, nhau xé nó nát làm trăm mảnh.
Tình mẫu tử đó chính là sự khao khát muốn được gặp lại người mẹ sau bao nhiêu năm xa. Đến nỗi khiến cậu cảm thấy, mình khao khát tình cảm đó như thể người đang sống giữa hoang mạc. Và nỗi tình cảm vui sướng, hân hoan dâng lên khi hôm ấy, ngay khi tan trường cậu được gặp người mẹ bằng da bằng thịt. cậu ngồi trên đùi mẹ, úp mặt vào bình nước ấm của mẹ, niềm hạnh phúc đến tột cùng khi được ở bên vòng tay yêu thương mà bấy lâu nay cậu đã hằng khát khao.
Cảm giác hạnh phúc và thanh thản khi biết được mẹ cậu còn khoẻ mạnh, xinh đẹp một cách nguyên vẹn mà không nhợt nhạt như lời bà cô nguyền. Như thế, tình mẫu tử chính là niềm hạnh phúc thiêng liêng vô bờ khi được ở trong lòng mẹ, khi được ngắm trông mẹ còn khoẻ mạnh, thậm chí xinh đẹp hơn thuở ban đầu. Tình cảm đó vừa chân thực, vừa giản dị, gần gũi mà lại quá đỗi thiêng liêng.
Như vậy, chỉ với một đoạn văn ngắn ngủi, ta đã cảm nhận tình mẫu tử thiêng liêng của cậu bé Hồng và người mẹ tội nghiệp. Còn gì quý giá, thiêng liêng hơn nữa sự cảm động nghẹn ngào ấy và người đọc như đã rơi lệ trên trang viết của Nguyên Hồng. Cũng thông qua đó, nhà văn muốn nhắn nhủ với độc giả rằng: ai hạnh phúc khi đang có mẹ, được mẹ nuôi bao bọc yêu thương phải biết quý trọng và gìn giữ nó. Đó không chỉ là hạnh phúc thiêng liêng mà cũng giản dị và gần gũi ngay bây giờ.