Trên đây là một số bài viết tham khảo Đóng vai Mị Châu kể lại truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy hay và sáng tạo nhất. Mời các bạn đón đọc.
1. Tóm tắt truyện An Dương Vương và Mị Châu, Trọng Thủy
Dương Vương là vua nước Âu Lạc, được thần Kim Quy giúp xây thành Cổ Loa. Khi việc xây dựng hoàn thành, vị thần đã cho anh ta nền móng để làm vòm thần kỳ. Chiếc nỏ thần có uy lực mạnh mẽ đã nhiều lần giúp nhà vua đánh thắng quân thù. Triệu Đà dẫn con đến Trọng Thủy để cầu tình thân với Mỵ Châu – con gái An Dương Vương. Sau một thời gian, nhờ sự tin tưởng và yêu thương của Mị Châu, Trọng Thủy đã hỏi về nỏ thần. Trọng Thủy biết được bí mật, lấy cớ về thăm cha, lấy trộm cung thần đem về cho Triệu Đà. Triệu Đà lại cầm cung thần đánh Âu Lạc. Dương Vương cảm thấy quân địch thật lòng nhưng vẫn chủ quan cho rằng mình có cung thần. Thua trận, An Dương Vương phi ngựa đưa Mị Châu về biển. Nhưng đi đến đâu, địch theo đến đó. Vua cầu cứu thần Kim Quy, thần hiện ra nói: “Giặc ở sau lưng vua”. Dương Vương tỉnh lại, liền rút kiếm chém Mị Châu, rồi nhảy xuống biển tự tử. Quân Triệu Đà rút chạy, chiếm được thành Loa, Trọng Thủy một mình theo bút lông đi tìm Mỵ Châu. Khi lên bờ nhìn thấy xác một người phụ nữ nằm đó, anh vô cùng hối hận. Sau khi trở về, Trọng Thủy cẩn thận chôn cất Mỵ Châu rồi dìm đầu xuống giếng tự tử.
2. Dàn ý đóng vai Mị Châu để kể lại câu chuyện:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu bản thân: Giới thiệu bản thân là con gái của vua An Dương Vương nước Âu Lạc. Là người nổi tiếng xinh đẹp và được vua hết lòng yêu thương. Nhưng vì cả tin và không đề phòng giặc ngoại xâm nên tôi đã khiến vua cha mất nước và trở thành tội đồ. Đến nay tôi hối hận thì cũng đã muộn.
1.2. Thân bài:
– Về nguồn gốc nỏ thần và việc thần giúp Kim Quy xây thành
– Giúp cha xây thành Thần Kim Quy cho đặt móng và lệnh làm nỏ
– Nỏ này rất lợi hại, bắn một phát là bắn nhiều mũi tên. Có nỏ, quân Âu Lạc đi đến đâu cũng đánh tan và uy hiếp quân Triệu Đà.
– Sau một thời gian đất nước yên bình, Triệu Đà xin hôn cho Trọng Thủy
– Ta và Trọng Thủy thành vợ thành chồng. Anh ấy yêu tôi rất nhiều nên tôi luôn luôn tin tưởng anh ấy
– Một hôm, khi được hỏi về lịch sử và bí mật của đất nước tôi, tôi không ngần ngại kể ra. Trước khi đi, ta nói với hắn nếu quốc gia loạn lạc, hãy làm theo bút lông ta để lại.
– Ngay sau khi Triệu Đà đem quân đánh, cha ta đã quá chủ quan và tự tin về nỏ. Quân Triệu Đà bắt được, nước mất nhà tan.
– Không còn cách nào khác, cha dắt con lên đường bỏ trốn. Khi bạn đi ra biển, Thần Kim Quy xuất hiện và nói rằng kẻ thù ở ngay sau nhà bạn.
– Tôi hiểu ra hết rồi. Tôi cũng không thù dai, bởi tôi hiểu tội lỗi của mình quá lớn.
1.3. Kết bài:
Đây là một bài học vô cùng quý giá đối với tôi. Tuy nhiên, tôi muốn nhắn nhủ đến mọi người đừng quá tin tưởng người khác để rồi gặp phải những hậu quả đáng tiếc.
3. Đóng vai Mị Châu để kể lại câu chuyện, hay nhất:
“Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu.”
Đó là một bài thơ mà người đời sau đã kể lại sự việc tai họa của tôi. Có khuôn mặt dịu dàng, đoan trang, đoan trang và thùy mị, tôi được mệnh danh là người con gái sắc nước hương trời. Mị – Mị Châu là con gái yêu của vua An Dương Vương. Vì ngây thơ, trong sáng không biết âm mưu thâm độc của kẻ thù nên tôi đã lầm đường lạc lối, phạm vào tội bán nước. Đối với tôi, đó là một bài học để đời và khiến tôi hối hận rất nhiều.
Cha tôi là một vị vua có tấm lòng yêu nước, thương dân. Ông tìm mọi cách để bảo vệ trái đất, để cuộc sống của mọi người được bình yên. Vì vậy, ông quyết định xây dựng một pháo đài ở Việt Thường. Nhưng không hiểu sao khi cha cho người đắp đất thì bị sạt lở, xây dựng không thành. Vì vậy, tôi quyết định tạo một diễn đàn để nhờ các vị thần giúp đỡ. Cuối cùng có một con rùa vàng từ phương đông đến tự xưng là thần Kim Quy biết trời đất còn và giúp cha tôi xây thành. Sau nửa tháng, một tòa thành kiên cố, sừng sững sừng sững giữa đất trời trước sự vui mừng khôn xiết của vua, quan và nhân dân. Ba năm sau, rùa vàng rời hoàng cung. Trước khi đi, Thần Kim Quy đưa cho cha tôi một cái nỏ và bảo cha làm nỏ. Khi giặc đến, cứ nhắm giặc mà bắn, thì phúc trần gian sẽ trường tồn. Vua sai Cao Lỗ, cung thủ giỏi nhất của Loa Thành, làm một cái nỏ lớn rồi dùng móng rùa làm lẫy.
Triệu Đà sang xâm lược phương nam. Vua cha ta có tài sử dụng thần thông “linh quang kim quy” mà rùa vàng ban cho. Thật vậy, cây cung thần hoạt động hoàn hảo. Hàng ngàn quân địch ngã xuống chỉ bằng một phát bắn. Đất nước chúng tôi thắng lớn và ăn mừng. Triệu Đà mất trí không nghe theo lời, phải xin hòa. Ba tôi nhận lời cầu thân. Có thể đây là một sai lầm lớn trong đời ông. Chẳng bao lâu Triệu Đà sai người thay mặt con trai Trọng Thủy sang cầu hôn ta. Với vẻ điển trai và sức quyến rũ mãnh liệt, chắc hẳn chàng đã phải lòng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cha tôi cũng đã nhận lời của kẻ thù. Không những thế, anh còn để cho kẻ thù của mình vô tình sống như “ nuôi ong tay áo”.
Sau một thời gian chung sống, tôi nhận ra mình yêu và tin tưởng anh ấy tuyệt đối, anh ấy cũng vậy. Tôi cảm nhận được tình yêu của anh ấy qua từng lời nói và việc làm của anh ấy. Một buổi tối, ngắm nhìn những bông hoa trong vườn, anh nhẹ nhàng hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra trước đây. Tại sao cha có thể đánh bại con lớn trong tích tắc? Nào ngờ tôi kể tường tận chuyện này với người chồng thân yêu của mình. Sau đó, anh ta nói rằng sự tò mò của anh ta không được thỏa mãn và yêu cầu được xem cây cung thần. Coi anh như người trong nhà, tôi bí mật dẫn anh đến chỗ giấu nỏ. Nhìn, tôi cùng anh lên phòng và tôi không biết chuyện gì đã xảy ra.
Mấy ngày sau, Trọng Thủy đột nhiên đến nói với tôi: “Tình nam nữ không thể quên, nghĩa là cha mẹ không thể bỏ con. Con nay bắc thăm cha, ngày mai nước nhà phân tranh, nam bắc, tìm gì?” Tôi nghẹn ngào trả lời : Tôi có một chiếc áo khoác làm bằng lông ngỗng, thường mặc trên người, đi đâu tôi cũng nhặt lông ngỗng và rải ở ngã tư đường để làm dấu hiệu, chúng ta sẽ cứu nhau.
Sáng hôm sau, Trọng Thủy trở về nhà. . Tôi ở nhà chờ tin, đợi chồng không thấy về mà quân giặc kéo đến. Cha tôi chủ quan lại có cung thần nên bình tĩnh đánh cờ không sợ quân địch đến. Khi tôi lấy nỏ ra, cây cung thần dường như đã mất tác dụng. Ông không thể phản ứng kịp thời và không thể làm gì khác ngoài việc cứu mạng ông và tôi. Ông tôi đành ngậm ngùi nhìn nước mất nhà tan. Mặc dù vậy, cha tôi không quên cô con gái yêu của mình. Ông đặt tôi phía sau Ông ấy và chạy về phía nam. Cuối cùng, người cha cầu cứu rùa vàng vì không còn cách nào trốn thoát. Con rùa xuất hiện và nói: “Kẻ ngồi phía sau bạn là kẻ thù”. Khi cha tôi nghe thấy điều này, ông rút gươm ra và định chặt đầu tôi vì ông quá tức giận.
Trước khi chết tôi đã nói rằng: “Con là con gái, nếu con có lòng phản nghịch, định giết cha, con sẽ chết và trở thành cát bụi”. Để loại bỏ sự xấu hổ và tức giận. Thế là tôi phẫn nộ bỏ đi, tự trách mình nghĩ địch là bạn. Tiếc là không nghĩ Trọng Thủy thay nỏ. Tôi đã không hiểu được những lời khó hiểu của anh ấy cho đến khi tôi về đến nhà. Bây giờ, khi bi kịch ập đến, tôi nhận ra thì đã quá muộn.
Sau khi tôi chết, máu tôi chảy xuống biển đều biến thành ngọc trai. Trọng Thủy theo ngỗng xuống tìm xác ta đem về Loa Thành chôn cất. Xương tôi biến thành ngọc. Chẳng bao lâu sau, Trọng Thủy vì thương ta mà nhảy xuống giếng vì thấy bóng ta. Sau đó, ngọc trai được lấy từ biển và rửa sạch bằng nước giếng, và ngọc trai trở nên sáng hơn. Nó chứng minh sự trong trắng và tình yêu tàn nhẫn của tôi dành cho anh ấy. Chúng tôi đã có một mối tình đẹp nếu không phải chịu hậu quả của chiến tranh. Là phụ nữ, tôi chịu đựng nỗi đau mất nhà và thất tình. Đây là cái giá quá cao đối với đất nước tôi và sự trong trắng của đất nước tôi.
Dựa trên câu chuyện đau lòng của tôi, tôi khuyên các bạn hãy cảnh giác với các thế lực thù địch luôn âm mưu xâm lược đất nước chúng ta. Chúng ta phải cố gắng luôn sẵn sàng chiến đấu, không để bi kịch xảy ra lần nữa. Bởi vì chiến tranh làm cho cuộc sống của mọi người trở nên khốn khổ. Đây cũng là trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi chúng ta đối với đất nước.