Vợ chồng A Phủ nhà văn viết về cuộc đời đau khổ, tủi cực, nhục nhã của người dân nghèo ở miền núi Tây Bắc. Bài Phân tích nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ hay chọn lọc sẽ giúp chúng ta tìm hiểu kĩ hơn về con người nơi đây, chúng ta cùng tìm hiểu nhé!
1. Giới thiệu về tác phẩm Vợ chồng A Phủ và nhân vật A Phủ:
Cùng với Nam Cao, Kim Lân, Nguyễn Công Hoan, Ngô Tất Tố,… Tô Hoài cũng là một trong những nhà văn tiêu biểu, xuất sắc khi viết về đời sống của nhân dân Việt Nam những năm trước và sau Cách mạng Tháng tám thành công. Trong đó, nổi bật nhất trong sự nghiệp sáng tác của Tô Hoài ở mảng văn học hiện thực là tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
“Vợ chồng A Phủ” là kết quả của chuyến đi thực tế Tây Bắc của Tô Hoài. Đây là tác phẩm phản ánh chân thực nhất cuộc đời và những số phận bất hạnh của những người nông dân nghèo dưới ách áp bức, bóc lột của bọn địa chủ phong kiến. Nhưng nổi bật hơn cả là khát vọng và ý chí sống mãnh liệt.
A Phủ là nhân vật để lại cho người đọc nhiều cảm xúc về sự vượt lên chính mình. Tô Hoài đã rất thành công khi khắc họa nhân vật này. A Phủ không phải là nhân vật xuất hiện ở đầu truyện mà dường như ám ảnh người đọc mãi không thôi. A Phủ với những tính cách, phẩm chất vừa khiến người thương, vừa khiến người khâm phục.
2. Bài phân tích nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ hay chọn lọc hay nhất:
Tô Hoài như một cuốn từ điển sống, một cuốn sách sống. Ông có vốn hiểu biết sâu rộng, phong phú về phong tục tập quán của nhiều vùng miền khác nhau, lối kể hóm hỉnh, vốn từ phong phú, sáng tạo, miêu tả đậm nét những hình ảnh chuyển động. Ông đã viết thành công truyện Truyện Tây Bắc, trong đó có truyện Vợ chồng A Phủ. Qua truyện ngắn này, Tô Hoài đã phản ánh nỗi khắc khoải, vươn lên của người Mèo vùng Tây Bắc, một lòng quyết tâm đi theo kháng chiến để giành lấy tình yêu và hạnh phúc. Tiêu biểu cho những con người đó là A Phủ, một trong những nhân vật thành công nhất của Tô Hoài trong tác phẩm này
Năm 1952, Tô Hoài cùng đoàn quân tiến vào giải phóng Tây Bắc. Chuyến đi thực tế này đã đem lại cho người viết cái nhìn sâu sắc và tình cảm đối với con người và cảnh vật vùng Tây Bắc. “Vợ chồng A Phủ” in trong tập “Truyện Tây Bắc”
Tác giả để A Phủ bất ngờ xuất hiện trong cuộc chiến đấu với A Sử – con trai nhà thống lí, để rồi A Phủ bị bắt, bị đánh đập, bị nộp phạt và nợ nần. Rồi kể lai lịch của A Phủ. Cách giới thiệu này vừa thu hút sự chú ý của người đọc, vừa nhấn mạnh tính cách mạnh mẽ của A Phủ.
Từ nhỏ, A Phủ đã mồ côi cha mẹ, không người thân thích trên đời, bị dân làng bắt bán cho người Thái ở miền xuôi. Mười tuổi, A Phủ bướng bỉnh, không thích sống ở miền xuôi, trốn lên núi, lưu lạc đến Hồng Ngải. Lớn lên ở miền sơn cước, A Phủ là một chàng trai cường tráng, “chạy nhanh như ngựa”, “biết đúc lưỡi cày, biết đúc cuốc, cày giỏi, săn bò tót dũng cảm”. Nhiều cô gái trong làng mê mẩn, bảo nhau “Ai lấy được A Phủ thì bằng con trâu tốt trong nhà, chẳng mấy chốc sẽ giàu to”. Người ta đùa thế thôi chứ A Phủ nghèo lắm. Không cha mẹ, không ruộng vườn, không tiền bạc, suốt đời làm thuê, làm sao A Phủ lấy được vợ? Nếu ở một xã hội khác, A Phủ xứng đáng được hưởng hạnh phúc. Tuy nhiên, A Phủ bị chà đạp, đối xử bất công. Nếu không nhờ Mị giải thoát thì A Phủ đã chết dưới tay thống lí Pá Tra.
Tính cách gan góc của A Phủ bộc lộ từ năm lên 10. Được hun đúc bởi cuộc sống hoang dã của núi rừng và hoàn cảnh sống của người lao động khổ sai đã tạo nên một A Phủ có cá tính mạnh mẽ và liều lĩnh. Ngay khi xuất hiện, A Phủ đã lôi cuốn người đọc bằng những hành động mạnh mẽ, dễ đoán: “bỏ chạy”, “vung tay”, “lao tới vồ lấy” “kéo đầu, xé, đánh…”. A Phủ là người bộc trực, nóng nảy, thật thà. A Phủ đánh A Sử để trừng phạt sự ích kỷ của hắn nhưng do là người yếu thế trong xã hội phong kiến A Phủ bị nhà thống lí bắt, bị đánh đập suốt đêm cho đến khi “mặt A Phủ sưng vù, môi và mắt chảy máu”, “đầu gối sưng vù như rắn hổ mang” . Tuy nhiên, A Phủ lại “lặng như tượng đá” thể hiện sự dũng cảm, dám làm dám chịu của mình và kể từ đấy A Phủ trở thành người hầy kẻ hạ cho nhà Thống lí.
Vì bận bẫy nhím, để hổ bắt bò, A Phủ trở về bị Thống lí trói đứng và đánh một cách dã man, chịu cái đói trong cái lạnh cắt da cắt thịt, A Phủ không chịu, đành cắn đứt hai vòng dây mà không thoát ra được. A Phủ đã khóc trong tuyệt vọng. Những giọt nước mắt của một chàng trai mạnh mẽ, yêu tự do phải cay đắng buông tay trước số phận nghiệt ngã đã làm xúc động trái tim người đọc. Ta thấy rõ hơn bộ mặt tàn bạo của chế độ phong kiến, chúa đất ở miền sơn cước xưa.
Nhân vật A Phủ được khắc họa thành công, óc quan sát nhạy bén và khả năng nắm bắt tính cách con người thiên bẩm là hai yếu tố giúp nhà văn tạo nên một hình tượng độc đáo chỉ bằng vài nét vẽ đơn giản. Thông qua nhân vật A Phủ, giá trị hiện thực và nhân đạo của tác phẩm càng nổi bật.
3. Bài phân tích nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ hay chọn lọc ý nghĩa nhất:
Vợ chồng A Phủ là tác phẩm tiêu biểu khi tác giả Tô Hoài viết về đề tài Tây Bắc. Tác phẩm độc đáo này sau đó đã được dựng thành phim và được khán giả đón nhận nồng nhiệt. Cùng với đó, các nhân vật trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ đã trở thành những nhân vật điển hình. Trong đó nổi lên hình tượng A Phủ mang vẻ đẹp của con người Tây Bắc và bản lĩnh trước số phận.
Tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài mở đầu khi giới thiệu nhân vật Mị trong một cảnh tình yêu đầy nghịch lý và lôi cuốn người đọc: “Ai ở xa về, có dịp vào nhà thống lý Pá Tra, thường thấy một cô gái ngồi quay sợi gai bên cạnh. cái bệ đá trước cửa, cạnh con ngựa, lúc nào cũng vậy, dù kéo sợi, cắt cỏ ngựa, Ôm vải, giăng bừa hay mắc võng dưới khe, bà đều cắt mặt, mặt buồn cười”. Và từ một hình ảnh ấy, rồi khi nối sợi dây xích lại với nhau, tác giả đã làm nổi bật hình tượng nhân vật trong tác phẩm, cũng chính điều này đã khiến cho hai nhân vật A Phủ và Mị có dịp gặp nhau.
A Phủ xuất hiện trong hoàn cảnh, chẳng may A Phủ đánh nhau với A Sử, con trai thống lý Pá Tra, chính vì thế A Phủ bị bắt và bị đánh đập dã man. Sau câu chuyện tình này, tác giả bắt đầu giới thiệu hoàn cảnh của A Phủ, anh là một người nghèo khổ, mất cả cha lẫn mẹ, sống cuộc đời mồ côi không ai chăm sóc. Và chói lọi hơn khi dân làng đói khổ bắt A Phủ đi bán để thu hút người Thái ở rẫy. Nhưng không cam chịu số phận, 10 tuổi A Phủ đã một mình bươn chải kiếm sống, học nhiều nghề để tự nuôi sống bản thân. Ngay từ nhỏ, chịu số phận cay đắng, A Phủ đã biết vượt qua và đấu tranh với số phận, không để số phận làm khổ mình. Sức sống tiềm ẩn của một con người sớm được bộc lộ, không chỉ khi còn nhỏ mà khi lớn lên, A Phủ là một thanh niên kiệt xuất, hiền lành, chịu thương chịu khó. Không chỉ vậy, A Phủ, theo miêu tả của Tô Hoài, là người có sức khỏe tốt hơn người khác.
A Phủ cũng là người có lối sống phóng khoáng, yêu cuộc sống công bằng nên khi gặp chuyện bất bình, dù biết trước số phận sẽ thuộc về mình và không biết chuyện gì sẽ xảy ra nhưng A Phủ vẫn quyết ra tay. cái đó. Ở đây ta thấy A Phủ là một người tinh ý và đức độ.
Hơn nữa, vì lối sống phóng khoáng và sức khỏe tốt hơn nên anh thu hút nhiều sự chú ý của mọi người. Nhiều cô gái yêu A Phủ, nhưng vì tục cưới khắc nghiệt trong xã hội miền núi phong kiến đương thời nên A Phủ bị khinh rẻ và một lý do nữa, làm sao A Phủ có đủ tiền ăn hỏi và cưới vợ.
Khi bị bắt về nhà thống lí, A Phủ trở thành nô lệ cho nhà thống lí. Với bản chất của mình, A Phủ không kêu ca, không van xin một lời, A Phủ không bao giờ khuất phục trước bất cứ ai. A Phủ bị đánh đập dã man, mặt mũi hếch lên, máu mũi trào ra. “Cứ thế, càng chiều, càng đêm, càng hút, càng thức, càng đánh, càng đuổi, càng hút”. Câu văn miêu tả rất chân thực cảnh xử thế độc đáo của ông, có những lúc nhà văn nhắc đến hình ảnh say sưa hút thuốc ngoài cửa sổ, ông cũng sử dụng câu liệt kê, thống kê. Phép thống kê cú pháp nhằm nhấn mạnh bản chất man rợ của bọn thống lý trong nhà Pá Tra đối với người dân miền núi Tây Bắc thời thuộc địa. Bị trừng phạt, A Phủ trở thành kẻ không công sát cánh cùng quần chúng nhân dân. A Phủ có thể cưỡi ngựa, cày ruộng, phát rẫy, săn bò tót, hổ, chăn bò, chăn ngựa, một mình quanh năm rong ruổi trong rừng, trong rừng có trẻ đói, gấu thường kéo đến bầy đàn. gia súc, A Phủ phải ở trong rừng hàng tháng. Nhưng ông không nói lại một lời nào, mà chấp nhận vì đồng bào bị áp bức, đàn áp nhân dân quá trơ trẽn. A Phủ chấp nhận vì bản thân không có gia đình, không có nhà cửa, hơn nữa nếu phạm tội thì cũng phải trừng phạt. Nhưng khi một chuyện xảy ra, đó là lúc hổ vồ mất con bò, A Phủ kiên quyết cãi lại Thống Lý, quyết tâm đi bắt hổ. Nhưng cuối cùng, anh phải tự tay làm một cuộn mây cho người ta mặc. Ở nhà thống lý Pá Tra, tính mạng của hắn thực sự bị khinh miệt, hắn phải mang thân phận một con bò bị hổ ăn thịt. Và giọt nước mắt nơi hõm gò má xám xịt là giọt nước mắt cay đắng, cô đơn, bất lực và tuyệt vọng.
Tuy nhiên, ta có thể thấy ở A Phủ có một sức phản kháng rất mạnh mẽ được nuôi dưỡng từ thuở ấu thơ. Anh ta bị đánh trong phiên tòa vì phạm tội, nhưng khi mất con bò đực, anh ta sẵn sàng chịu trách nhiệm và anh ta tin rằng mình sẽ bắt được con hổ. Bị trói từ chân đến vai, nhưng ban đêm anh bám vào nhà xem hai vòng dây mây, anh tìm cách tự giải thoát. Đồng thời, khi được Ta cứu, lúc đó hắn đã kiệt sức vì bị bao vây, khát nước và đau đớn suốt mấy ngày. Nhưng vì cái chết sẽ đến sớm thôi, nên anh đã có đủ nghị lực để đứng dậy chạy trốn khỏi gông cùm của công lý, khỏi ách nô lệ. Mị chạy theo muốn đi cùng A Phủ, A Phủ cho Mị đi theo, Mị không cứu được mình mà còn cứu được mình.
Trốn khỏi nhà thống lí, A Phủ tìm một vùng đất mới để sinh sống. Tại đây, cũng như bao người dân khác, ông phải chịu cuộc sống cực khổ dưới ách áp bức của bọn thực dân phong kiến, nhưng khi gặp được những cán bộ cách mạng, ông đã nhanh chóng trở thành một nhà cách mạng, một quần chúng. họ. Một thủ lĩnh du kích dũng cảm tiêu biểu cho khả năng cách mạng to lớn của đồng bào miền núi Tây Bắc. Hình ảnh khi A Phủ giác ngộ chân lý cách mạng là hình ảnh đẹp, không chỉ của A Phủ mà còn là hiện thân của những kẻ lừa đảo vùng Tây Bắc.
Bằng ngòi bút tài hoa và cách miêu tả tinh tế, Tô Hoài đã làm nổi bật hình ảnh và khí phách của A Phủ – nhân vật tiêu biểu trong truyện. Cùng với A Phủ là Mị, dù bị áp bức nhưng họ vẫn phải đấu tranh để giành lấy hạnh phúc, họ phải trải qua biết bao đau thương, đắng cay để tự giải phóng bằng chính sức mạnh tự phát của mình.
4. Bài phân tích nhân vật A Phủ trong Vợ chồng A Phủ hay chọn lọc ấn tượng nhất:
Trong tác phẩm “Vợ chồng A Phủ”, người đọc không khỏi ấn tượng với nhân vật A Phủ – một chàng trai dân tộc có số phận bất hạnh nhưng có phẩm chất phi thường.
A Phủ được giới thiệu là một đứa trẻ mồ côi, một mình bị bán vào Đồng Tháp, phiêu bạt ruộng đồng rồi lưu lạc đến Hồng Ngải. Từ nhỏ A Phủ đã hào hoa, dũng cảm. Một chàng trai tốt bụng, không ngại công việc nặng nhọc, nguy hiểm là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Tuy nhiên, A Phủ vẫn ra đường ngày Tết với ước mơ tìm được bạn tình. Cho thấy đây là một chàng trai khao khát hạnh phúc và tình yêu.
A Phủ như con, như chim ở vùng núi Tây Bắc. Nhân vật A Phủ rơi vào hoàn cảnh éo le qua việc làm phi lý của gia đình thống lí Pá Tra. Từ nhiệm vụ xử lý sự việc này, A Phủ từ một cậu bé tự do yêu đời trở thành nô lệ vĩnh viễn cho nhà thống lý. Nguyên nhân cũng bởi A Phủ đã dũng cảm đánh A Sử.
Trong cảnh A Phủ đánh nhau với A Sử, Tô Hoài đã sử dụng một chuỗi động từ mạnh: lao ra, vung tay, ném, lao tới, giật lấy sợi dây chuyền, kéo đầu anh ta xuống, xé áo, đánh anh ta. Đọc đoạn văn này, người đọc có cảm giác hả hê chứng kiến cảnh một cậu bé nghèo bị đánh đập trong đám cưới con một vị quan thân tín.
Tuy nhiên, tất cả những giấc mơ đó đã kết thúc khi anh trở thành nô lệ của thống đốc. Bản án trong phiên tòa này: Ban đầu A Phủ bị kết án tử hình, sau đó được trả tự do. Với nhà thống lý Pá Tra, A Phủ sống để làm lụng trả nợ (trả vạc 100 đồng bạc trắng). Một ngày nọ, cậu bé yêu tự do bị biến thành vật gia truyền.
Hai tác phẩm tuy khác nhau nhưng cách thức bị trói buộc, hành hạ về thể xác lẫn tinh thần của hai nhân vật không liên quan là Mị và A Phủ đều giống nhau. Đó là cách chúng cai trị, thống trị các địa phương hoang mang của đồng bào trước Cách mạng giải phóng. A Fu buộc phải làm những công việc nặng nhọc, nguy hiểm và trở thành nô lệ không được trả lương do một món nợ không bao giờ trả được.
A Phủ thậm chí không nghĩ đến việc thoát khỏi thế lực khủng khiếp của thống lí Pá Tra. Dù làm công việc nặng nhọc, gian khổ nhưng chỉ cần một sai lầm thôi cũng đủ khiến A Phủ đau khổ. Tai họa ập đến với A Phủ khi chàng vô tình để hổ ăn thịt một con bò. A Phủ bị trói vào cọc. Cuộc đời của một tên trộm dữ liệu không bằng một kẻ lừa đảo.
Nhà thống lí bị mất bò nhưng A Phủ phải trả giá bằng mạng sống của mình. Đó là một kẻ có hành vi man rợ, phi nhân tính để thống trị, coi thường tính mạng của những người lao động chân chính. Nhưng cũng từ nỗi bất hạnh này mà A Phủ và Mị gặp nhau thật bất ngờ và cảm động.
Từ cô bé vô cảm, chứng kiến cảnh A Phủ quấn quýt lấy Mị, Mị vẫn ung dung: “A Phủ là xác chết, vẫn thế thôi”. Nhưng khi nhìn vào, ta thấy đôi mắt A Phủ ngấn nước: “long lanh xuống đôi gò má xám xịt”. Đây là một tác phẩm nghệ thuật đắt giá khơi dậy tình yêu và sức sống trong tôi. Tôi nhớ ngay đến cảnh tôi bị trói vào một đêm mùa đông và không có ai đến cứu tôi.
Có thể, nước mắt của con người đã chạm đến trái tim của các nhà văn và họ luôn tìm cách khai thác nó để giá trị của nó trong tác phẩm của họ. Ta thấy cuộc gặp gỡ của hai cây bút văn xuôi hiện thực nổi tiếng Tô Hoài và Nam Cao. Nam Cao còn có truyện ngắn Giọt nước mắt và nhiều tác phẩm của Nam Cao, hình ảnh giọt nước mắt có một ý nghĩa vô cùng quan trọng.
Với Nam Cao, “nước mắt là linh hồn con người”, “nó có thể thanh lọc tâm hồn con người”. Phải chăng, khi miêu tả dòng nước mắt lăn dài trên đôi gò má xám đen của A Phủ – một chàng trai Mông mạnh mẽ, dũng cảm khác thường sắp trở thành cái xác trên cây nho cạnh nhà thống lý, Tô Hoài cũng đã nghĩ đến điều này?
Chính nhờ những giọt nước mắt ấy mà Mị đã quyết tâm cắt dây trói cho A Phủ, giải thoát cho một con người sắp đối mặt với bờ vực của cái chết. Nhưng khi cắt xong dây trói, tôi lại hoảng sợ, sợ mình phải chết thay A Phủ, bị trói vào gốc cây cho đến chết vì sự tàn bạo của thống lí. Mị nhanh chóng đưa ra quyết định sáng suốt: “A Phủ thả tôi đi”, “Tôi sẽ chết ở đây”. Khát vọng sống, khát vọng sống và tình yêu của Mị đã cứu cả Mị và A Phủ thoát khỏi “địa ngục trần gian”.
Qua tác phẩm, tác giả Tô Hoài đã xây dựng thành công nhân vật A Phủ với hình tượng người lao động khao khát tự do, yêu cuộc sống. Từ đó, tác giả cảm thấy mình tài hoa hơn và có niềm cảm thông sâu sắc đối với những người dân lao động nghèo khổ, bất hạnh.
5. Nhận xét chung nhân vật A Phủ:
Dưới ngòi bút của Tô Hoài, nhân vật A Phủ hiện lên thật độc đáo và hấp dẫn. Nhân vật yên tĩnh, thiên về hành động. Cùng với Mị, cuộc đời A Phủ có ý nghĩa tượng trưng cho số phận, phẩm chất, con đường đi của người dân vùng cao Tây Bắc. Từ bóng tối của cuộc đời đau khổ, tủi nhục, họ đã vươn tới ánh sáng chói lọi của nhân phẩm, ánh sáng của tự do và cách mạng. Đó cũng chính là giá trị mới mẻ, nhân đạo sâu sắc của tác phẩm thơ này.