Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất

Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài viết Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất.  Cùng tham khảo nhé.

1. Dàn ý Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất:

1.1. Mở bài:

– Giới thiệu về tác giả Hàn Mặc Tử, bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”.

– Cảm nghĩ chung về bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”.

1.2. Thân bài:

a. Bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ

* Câu 1: Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Câu hỏi có hai cách hiểu

Lời người thôn Vĩ hỏi tác giả

nhân bản của tác giả tự hỏi

=> Dù thế nào thì câu hỏi trên cũng thể hiện nỗi nhớ thôn Vĩ da diết cũng như mong muốn được trở lại thôn Vĩ.

* Câu 2: Nhìn mặt trời, mặt trời sẽ lại sáng

– Hình ảnh “ nắng hàng cau”: nắng đầu làng.

– Điệp ngữ: “nắng lên” – “nắng mới” biểu thị cho khoảng thời gian chưa tràn ngập ánh nắng và sức sống.

* Câu 3

– Khu vườn không chỉ tràn ngập ánh nắng mà còn xanh tươi.

– “Xanh ngọc trai” một màu xanh mát mẻ, trong lành và dễ chịu.

* Câu 4: Lá tre che mặt ô chữ điền

– Trong không gian thiên nhiên của thôn Vĩ hiện lên hình ảnh con người:

– Khuôn mặt đầy chữ nghĩa của người thôn Vĩ thấp thoáng sau tán tre. Khuôn mặt chữ điền toát lên vẻ dịu dàng, nhân hậu, phải chăng là khuôn mặt của người con gái Hàn Mặc Tử thầm yêu?

=> Bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ trong sáng, tươi mát, có sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.

b.Bức tranh sông nước trong đêm trăng:

* Câu 5 và 6:

– Hình ảnh thiên nhiên thể hiện sự chia ly: gió, mây và mưa, trò chơi giờ đây chia cắt hai bên.

– Dòng sông như nhuốm một tâm trạng buồn bã, thê lương.

– Hình ảnh hoa lá giống với cuộc đời chìm nổi của con người.

* Câu 11: Ở đây sương mờ ảo gợi một khung cảnh huyền ảo, hư thực.

=> Hình ảnh thiên nhiên trong đêm trăng buồn mờ ảo, hư không.

=> Sự tương phản giữa hai bức tranh thiên nhiên ở thôn Vĩ và đêm trăng.

c.Tâm trạng của nhà thơ:

– Cảnh vận động cũng từ thực đến ảo, từ vườn thôn Vĩ đến sông trăng và cuối cùng chìm trong sương khói ý thức.

– Câu hỏi tu từ “Ai biết tình ai giàu?” là lời của một nhân vật lưu trữ vừa hỏi người vừa hỏi mình, vừa gần gũi vừa bao bọc, vừa hoài nghi vừa giận dữ, bới móc.

– Đại từ lấp lánh “ai” càng làm tăng thêm nỗi cô đơn, trống vắng của một tâm hồn khao khát được sống, được yêu.

=> Xóa nhòa ảo giác về vật thể, vật chất chứa đựng cảm xúc, tạo nên nỗi ám ảnh về nỗi buồn trong cõi mộng mơ vô tận, tâm trạng thảnh thơi, hi vọng của nhà thơ.

1.3. Kết bài:

Cảm nhận về bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”.

Xem thêm: Phân tích khổ 1 Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất

2. Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất:

Hàn Mặc Tử – một nhà thơ có cá tính sáng tạo mạnh mẽ, bên cạnh những vần thơ trong sáng, trong sáng, ông còn có những vần thơ lạ lùng, bí ẩn. Một trong những bài thơ tiêu biểu nhất cho phong cách sáng tác của ông là bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ. Bài thơ ra đời trong những ngày nhà tiên tri lâm trọng bệnh, thần chết chực chờ lấy đi mạng sống của nhà thơ tài hoa.

Đến Đây thôn Vĩ Dạ ta cảm nhận được cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, thấy được tình người thiết tha nhưng lòng người cũng chất chứa bao nỗi buồn, tiếc nuối của nhà thơ. Cảnh và tình như hòa quyện trong cõi mộng, cõi mộng.

 “Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên
Vườn ai mướt quá, xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.”

Câu thơ mở đầu của nhân vật trữ tình “Sao anh không về chơi thôn Vĩ lòng lâng lâng Câu hỏi tha thiết chan chứa ước mong được gặp người ở xứ Huế Để thưởng ngoạn vẻ đẹp thôn Vĩ – một vùng ngoại ô xinh đẹp, tình người nồng hậu, tình quê Nếu như câu thơ đầu vừa là lời mời gọi, vừa là câu móc nối thân thương thì những câu thơ tiếp theo lại mở ra một không gian thôn Vĩ xanh tươi, trong trẻo, giàu cảm xúc.Khởi đầu bằng hình ảnh “hàng cau đầy nắng”, động từ “mắt” được đặt bắt đầu bằng một câu làm nổi bật sức hút của ánh nắng ban mai, đó là màu nắng trong veo, tinh khiết của những tia nắng đầu tiên mọc trên những cây cau xinh đẹp trong vườn. Những giọt sương đêm còn đọng lại trên lá tô điểm cho vẻ đẹp kiêu sa của cây cau trong vườn.Câu thơ gợi lên một màu nắng rất riêng, quen thuộc mà vô cùng độc đáo.Ánh nắng tự nhiên phơi xuống vườn nhà, cây cỏ tận hưởng nắng mới, ngày càng căng tràn sức sống.

“Vườn ai mướt quá xanh như ngọc”

Hòa trong ánh nắng vàng của buổi bình minh là màu xanh ngọc của cây cỏ vườn nhà. Câu thơ được cất lên chứa đựng bao sự ngạc nhiên của tâm hồn thi nhân trước thiên nhiên tươi đẹp và đầy sức sống. Cỏ mượt, bóng và rợp bóng nắng, một khung cảnh khu vườn tuyệt đẹp hiện ra trước mắt người đọc. Vẻ đẹp riêng mà khu vườn có được là do tạo hóa ưu ái hay do bàn tay vun trồng, chăm sóc của con người.

Giữa sự sống dịu dàng của thiên nhiên, là hình bóng một cô gái yêu kiều, ẩn hiện trong ánh sáng hiện ra sau cành tre mảnh khảnh:

“Lá trúc che ngang mặt chữ điền.”

“Khuôn mặt chữ điền” là hình ảnh thay thế để chỉ người phụ nữ Huế. Họ có vẻ đẹp dịu dàng, e ấp, kín đáo. Giữa khu vườn thiên nhiên tươi đẹp, hình ảnh con người lại càng nổi bật làm nổi bật sự hài hòa giữa cảnh vật.

Đằng sau vườn Vĩ Dạ xanh mướt là cảnh sông Hương êm đềm trong buổi hoàng hôn chiều buông, ánh đèn đêm buông xuống. Cảnh sông mang nỗi buồn man mác, thương nhớ, hoài niệm da diết của nhà thơ xa xứ. Trở về trong tri giác, giả thỏ làm việc, lo lắng trong cảnh buồn:

“Gió theo lối gió mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay ?”

Những bài thơ xưa viết về gió và mây để gợi nỗi buồn và hồi tưởng. Hàn Mặc Tử cũng không nằm ngoài quy luật đó. Sự lang bạt, bồng bềnh của mây gió như chính cuộc đời của nhà thơ cũng vô định, không biết trốn vào đâu. Gió và mây song hành với nhau nhưng nay đã đường ai nấy đi, lối đi riêng lại càng gợi sự xa cách, chia ly. Phải chăng lúc này, nhà thơ cũng linh cảm về một kiếp người ngắn ngủi của mình, rồi cũng như mây gió, chia tay, xa lìa chốn trần gian về cõi vĩnh hằng. Ta không còn thấy vẻ đẹp tươi mát của khu vườn tràn đầy sức sống như khổ thơ trước mà là sự u uất, buồn bã của một tâm hồn mang nỗi niềm chia ly, vĩnh biệt. Vì thế mà cảnh cũng đượm buồn thương, dòng nước “buồn” chảy trên sông vắng, hoa nở trong gió cũng mệt mỏi, chán nản. Tình trong mỗi cảnh đều đượm buồn ưu tư, đúng như thơ xưa đã từng nói:

“Cảnh buồn người thiết tha lòng
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”.

Hai câu sau của khổ thơ chứa đựng nỗi nhớ mong đêm khuya có người lắng nghe, tâm sự, sẻ chia:

“Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?”Đêm sông Hương đầy ánh trăng, ánh đèn vàng óng chiếu xuống càng làm cho dòng sông thêm mộng mơ, quyến rũ. Cảnh đẹp mà lòng người vẫn nhớ thương. Câu hỏi tu từ “Có mặt trăng về đêm nay?” đã gửi gắm niềm mong mỏi, hoài niệm của nhà thơ và mong muốn được chia sẻ một người trong cuộc đời mình trước khi cái chết tìm đến. Nhưng rồi, liệu anh có quay lại đúng lúc hay không? Với anh, đời người ngắn lại và ngày nhớ nhung dài hơn. Lời thơ tuy nhẹ nhàng nhưng đi qua tình sâu lắng, cả nỗi buồn chờ đợi.

Hiện thực không như mong đợi, tác giả tìm về Giấc mơ, giấc mơ tuy không trọn vẹn nhưng ít ra cũng là niềm an ủi để nói với lòng người:

“Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra;
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?”

Một trái tim luôn chờ đợi và khao khát tình yêu, nên cả những giấc mơ cũng là hoài niệm. Điệp ngữ “lữ khách phương xa” kết hợp với động từ “mơ” và hình ảnh “áo em trắng quá” cho thấy một ảo ảnh đẹp đẽ về người con gái mà ảnh đã từng yêu. Màu áo trắng tinh khôi, trong sáng, thuần khiết như tâm hồn người con gái xứ Huế.

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?”

Là một giấc mơ, nên dù đẹp đến đâu cũng chỉ là giấc mơ, và giấc mơ thì không bao giờ có thật. Đối diện với thực tại phũ phàng, sương mù làm mờ bóng dáng cô gái hay khoảng cách càng làm cho tình người thêm phai nhạt. Câu hỏi tu từ “Biết tình ai giàu?” Ở cuối bài thơ, nỗi hoang mang, tội lỗi và sợ hãi của tác giả càng được tô đậm hơn về một mối tình đơn phương, không biết tình cảm của người ấy dành cho mình là gì? Có giàu có hay không?

“Đây thôn Vĩ Dạ” là một bài thơ hay. Đẹp bởi bức tranh thiên nhiên xanh xứ Huế, đẹp bởi tình người bước ra từ trang thơ. Có thể nói với tâm hồn đằm thắm và tài hoa trong ngòi bút, Hàn Mặc Tử đã viết nên một kiệt tác bất hủ với thời gian.

Xem thêm: Tóm tắt tác giả tác phẩm, hoàn cảnh sáng tác Đây thôn Vĩ Dạ

3. Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử ý nghĩa nhất:

Hàn Mặc Tử sinh năm 1912, mất năm 1940, tên thật là Nguyễn Trọng Trí. Ông là nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam nói chung và phong trào Thơ mới nói riêng. Thơ Hàn Mặc Tử là một hồn thơ độc đáo với sức sáng tạo cháy bỏng, nhà thơ Chế Lan Viên đã từng nhận xét “Trước không ai, sau không ai, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao chổi lướt qua bầu trời Việt Nam với chiếc đuôi rực rỡ của mình”. là bài thơ hay tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của ông.

“Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Câu hỏi tu từ “Sao em không về chơi thôn Vĩ?” xuất định dạng đầu tiên có sắc thái. Phải chăng đó là lời mời gọi của người dân thôn Vĩ dành cho những ai chưa từng đặt chân đến vùng quê thanh bình mà đẹp đẽ tinh tế này. Hay đó là câu hỏi dịu dàng, nhẹ nhàng của cô gái thôn Vĩ về việc tại sao lâu lắm rồi anh mới về thăm Vĩ Dạ, nếu là một lời chào như thế, chắc hẳn người được hái sẽ cảm thấy rất vui khi quen biết một ai đó. Ai còn yêu anh, còn nhớ anh không? Đó có thể là sự tự vấn của nhân vật trữ tình, tác giả đã tự hỏi mình tại sao mình không về Vĩ Dạ thân yêu, xứ sở của những mùa hoa kỷ niệm. Và có lẽ, đằng sau câu thơ ấy là nỗi sầu lớn trong lòng nhà thơ khi không thể trở lại quê hương mà mình đã từng gắn bó. Thể xác không về được, mượn hồn anh về Huế, một bức tranh Vĩ Dạ đẹp đẽ, trong trẻo dần hiện ra trong tâm trí nhà thơ:

 “Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Động từ “mắt” được đặt ở đầu câu thể hiện mong muốn cảm nhận trực tiếp hết vẻ đẹp của thiên nhiên thôn Vĩ. Hình ảnh “cây cau tỏa nắng” được tác giả gợi lên thật đặc sắc, nó là một màu nắng rất mới trong chương trình văn học. Người ta thường gọi đó là nắng vàng, nắng chiều, nắng bình minh nhưng ở đây, nhà thơ lại là cảm nhận về “nắng hàng cau”. Đó là thứ ánh sáng phục hồi, lấp lánh, sắc nét và huyền diệu. Cây cầu là quần thể cây cao nhất trong vườn, để nó đón nhận những tia nắng đầu tiên của ngày mới. Buổi sớm trong lành ấy, nắng trải dài trên hàng cau, những tàu cau còn mong sương. “Nắng cau” còn là nắng của tuổi trẻ, của tuổi trẻ đầy ước mơ và hi vọng.

Tính từ “mướt” kết hợp với biện pháp nghệ thuật so sánh “xanh như ngọc” gợi vẻ đẹp xanh mướt, dịu dàng, tươi mát của khu vườn vừa tự nhiên vừa quý phái. Màu “xanh ngọc” ấy tỏa ra như không chỉ được cảm nhận bằng thị giác mà còn tỏa ra từ trong tâm hồn thi nhân. Vườn thôn Vĩ như một viên ngọc trai tinh tế và đẹp đẽ. Đại từ mờ ảo “ai” cùng với trạng ngữ chỉ mức độ “quá” thể hiện sự ngỡ ngàng, sửng sốt của nhân vật trữ tình trước vẻ đẹp của thiên nhiên.

“Lá trúc chen ngang mặt chữ điền”

Cảnh thôn Vĩ trong lành hữu tình, người thôn Vĩ chân chất, nhân hậu. Hình ảnh “mặt chữ điền” gợi vẻ đẹp dịu dàng, đoan trang, nhân hậu của người con gái Huế thấp thoáng sau “làn lá tre” thướt tha, thướt tha. Một vẻ đẹp e ấp, duyên dáng rất riêng của con người xứ Huế hài hòa với cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp. Có thể nói, bốn câu thơ đầu đã làm sống lại một thời tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống, một trái tim hồn nhiên, còn tuổi thanh xuân tươi đẹp, khi bản thân tác giả chưa hết mặc cảm về bi kịch đau thương trong cuộc đời. cuộc đời tôi.

Sau những hình ảnh đẹp đẽ về cảnh và người, nhân vật trữ tình lại trở về với hiện thực đau thương, một nỗi buồn và linh cảm về sự chia ly trong tâm hồn. Tình yêu tươi đẹp, hồn thơ phiêu lãng với không gian buồn:

“Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?”

Nhịp thơ 4/3 như ngắt đôi câu thơ, đôi khi gợi sự chia ly, chia xa. Mọi thứ dường như đã rời đi, theo hướng ngược lại. Quy luật của tạo hóa, mây và gió là hai thứ luôn đi cùng nhau, nhưng qua tứ thơ của Hàn Mặc Tử, gió-mây lại đối lập, xa cách “Gió theo gió, mây theo mây”. Với quy luật tự nhiên thì vô lý, nhưng theo dòng tâm trạng của người nhìn xa trông rộng thì rất hợp lý, bởi gió mây lúc này được cảm nhận qua tâm trạng cô đơn, trống vắng văn chương, chia ly, chia ly, đổi thay. như là một sự báo trước của nỗi đau, của thực tại chia ly khi nhà thơ biết bệnh tật- hoàn cảnh đau đớn của mình.

Nỗi buồn dường như không bao giờ ngừng, nó bao trùm cả không gian cao rộng của đất trời, của cảnh vật. Hình ảnh nhân hoá “dòng sông buồn”, trôi chầm chậm, lặng lẽ đã biến dòng sông trở thành một bản thể có hồn, mang trong mình nỗi buồn da diết. Cánh hoa cũng vất vưởng, liêu xiêu buông lơi, mang theo một nỗi buồn bay trong gió. Nghệ thuật động và tả tĩnh rất tài tình gợi lên một không gian nhuốm màu tâm trạng, bởi:

“Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”

Trong nỗi buồn thê lương ấy, ánh trăng hiện lên trong tiềm thức của tâm hồn:

“Thuyền ai đậu bến sông trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?”

Dòng sông Hương vốn mộng mơ, quyến rũ nay được lấp đầy bởi ánh trăng vàng lại càng lung linh, huyền ảo. Thuyền trăng, sông trăng, bến trăng, cả không gian mang ánh trăng huyền ảo. Trong nỗi tuyệt vọng, nhân vật trữ tình tìm đến vầng trăng, lúc này là người bạn tri kỷ, cùng khóc cùng cười, cùng chia sẻ bao nỗi niềm với nhà thơ. Câu hỏi từ vựng nêu lên: “Đêm nay trăng có về không?” Mang theo cả niềm khao khát, thiết tha, hy vọng và khát khao của một tâm hồn khao khát được sẻ chia, cầu mong sự bình yên, được đồng cảm để xoa dịu đi những buồn đau, tuyệt vọng trong tâm hồn. Làm sao để trăng về “đúng hẹn đêm nay” Là “đêm nay” chứ không phải đêm nào khác bởi với dòng đời đang cạn của nhà thơ, sự chia ly của cõi trần có thể đến bất cứ lúc nào.

“Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?”

Trong thế giới kì ảo, tác giả “mơ” mình là “khách” trên cao về thăm thôn Vĩ. Đó là một giấc mơ đẹp trong giấc mơ, một “lữ khách” trong giấc mơ của chính mình. Điệp ngữ “lữ khách phương xa” kết hợp với từ “mộng” gợi tả bức chân dung, khát vọng giao lưu, sẻ chia của nhà thơ, được trở về cảnh cũ, được sống lại cuộc đời của chính mình.

Màu áo “trắng” mang vẻ đẹp trong sáng, gợi lên vẻ đẹp trong sáng của cô gái Vĩ Dạ “em”, đứng trước vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết ấy nhà thơ lại càng khao khát biết rằng mình có thể trở lại ‘mắt không’ được. không ra được”, vì “tôi” chỉ là một kẻ cuồng đau bệnh tật giữa địa ngục trần gian. Ẩn sau câu thơ là một nỗi buồn vô hạn, đối với tác giả mọi thứ về cuộc sống và tình yêu giờ đã xa tầm với.

Không gian mờ ảo hiện ra với “sương khói” càng làm mơ hồ bóng dáng con người “hình người”, làm say mê cả tình người, tình đời. Câu tu từ một lần nữa được sử dụng: “Tình ai có đậm đà” kết hợp với đại từ chói tai “ai” xuyên suốt cả bài thơ, càng khẳng định tấm lòng chân thành, yêu đời, tha thiết cuộc đời của tác giả. Vì quá yêu đời, tác giả hoài nghi, lo sợ liệu người thôn Vĩ có trí tuệ thu phục lòng người, những người rất thiết tha với cảnh, người, với xứ Huế thân yêu? Liệu người ta có thể hiểu rằng trái tim trong từng hơi thở luôn hướng về một cuộc sống đáng yêu, đáng sống, vẫn khao khát một ai đó để sẻ chia nỗi lòng? Câu thơ cuối bài thơ như một nốt lặng để lại dư âm về tâm hồn sống, về nỗi tuyệt vọng tột cùng khi niềm khao khát giao cảm cháy bỏng như tìm được một tâm hồn đồng điệu.

Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ không chỉ có giá trị về nội dung mà còn có những giá trị nghệ thuật đặc sắc. Hình ảnh thơ vừa gần gũi, trong sáng, vừa siêu thực, tượng trưng, thơ mộng và gợi cảm. Các câu hỏi tu từ, các biện pháp nghệ thuật so sánh, nhân cách hóa điệp ngữ và các tính từ chỉ ý được sắp xếp linh hoạt, khéo léo. Tất cả đã tạo nên một thi phẩm độc đáo, bài thơ là hành trang tinh thần không thể thiếu của bao thế hệ khi đến với thơ Mới nói chung và thơ Hàn Mặc Tử nói riêng.

Xem thêm: Phân tích Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử chọn lọc siêu hay

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com