Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài viết Thuyết minh nhân vật Ngô Tử Văn chọn lọc hay nhất. Cùng tham khảo bài viết của chúng mình nhé.
1. Dàn ý Thuyết minh nhân vật Ngô Tử Văn chọn lọc hay nhất:
1.1. Mở bài:
“Chuyện quan triều đình đền Tản Viên” – câu chuyện về người con Ngô Tử Văn với nhiều phẩm chất tốt đẹp; đại diện cho cái thiện, đứng lên chống lại cái ác.
1.2. Thân bài:
* Xuất thân, tính cách:
Bối cảnh nhân vật Ngô Tử Văn: tên là Soạn, quê ở huyện Yên Dũng, đất Lạng Giang.
Tính cách: Thẳng thắn, nóng nảy, luôn bất bình trước cái ác.
=> Dữ liệu Nguyễn đã giúp người đọc hình dung ra một con người có thật, người ta sẽ tin vào tính xác thực của câu chuyện; đồng thời hướng tới hành động chính nghĩa của nhân vật Ngô Tử Văn.
* Hành động của nhân vật Ngô Tử Văn
Nhân vật Ngô Tử Văn được xây dựng là một nhân vật ngay thẳng, luôn bất bình với cái xấu, cái ác, hành động của Ngô Tử Văn trong truyện là hành động khám phá.
Nguyên nhân: Vì Ngô Tử Văn bất mãn với tướng giặc họ Thôi, không giúp đỡ dân lành mà còn tạo tình, ác trong chùa.
– Quy trình đi chùa:
Hành động cúng bái là một hoạt động tín ngưỡng dân gian bị cho là báng bổ thần linh, một việc làm chẳng mấy ai để tâm. Nhưng Ngô Tử Văn Quân đã làm được.
Trước khi đến, Ngô Tử Văn đã tắm rửa sạch sẽ, làm lễ tế trời đất. Vì vậy hành động của ngôi đền này xuất phát từ sự ngay thẳng, nghiêm túc, không xúc phạm thần linh.
– Ý nghĩa của công việc khám phá đền thờ: Dám đứng lên chống lại cái ác, biểu dương những việc làm đúng đắn.
* Sự kiện sau chùa
Ngô Tử Văn về đến nhà cảm thấy trong người khó chịu, người run lên từng đợt. Sau đó, Ngô Tử Văn đã đối thoại với các tướng địch họ Thôi là Quận công và Diêm Vương.
Đối với các tướng giặc: Họ là cư sĩ để tố Tử Văn và đòi lại chùa. Tử Vân không trả lời, ung dung ngồi xuống.
* Nghệ thuật xây dựng nhân vật: Khắc hoạ rõ nét nhân vật qua hành động, lời nói. Nguyễn Dữ đã xây dựng thành công nhân vật qua những xung đột kịch tính. Sử dụng các chi tiết huyền diệu, hoàng gia.
1.3. Kết bài:
Suy nghĩ về nhân vật Ngô Tử Văn
Xem thêm: Phân tích nhân vật Ngô Tử Văn hay nhất kèm dàn ý chi tiết
2. Thuyết minh nhân vật Ngô Tử Văn chọn lọc hay nhất:
Nguyễn Du là một tác giả nổi tiếng của nền văn học trung đại Việt Nam. Tên tuổi của ông gắn liền với danh tiếng của bộ truyện Truyền kỳ Mạn Lục, được coi là “thiên cổ kỳ bút” của nền văn học nước nhà. Truyền thuyết về chàng Lực rất có tính chất tranh đấu vì nó thể hiện được khát vọng “cởi trói, phá xiềng xích” của các tầng lớp bị áp bức trong xã hội phong kiến.
Tư tưởng “quả báo đồng tiền” cũng được nhắc đến trong các truyện của Nguyễn Du. Nhân vật chính trong hầu hết các truyện trong truyền thuyết về chàng Lục thường là những người nông dân hiền lành, luôn bị chèn ép. Còn những kẻ chèn ép, lợi dụng chức quyền, tiền bạc để chiếm đoạt tài sản và những người khó khăn hơn mình cuối cùng đều mang lại kết quả xấu. Trong đó, “Truyện chức phán sự đền Tản Viên” là tác phẩm đặc sắc, tiêu biểu nhất trong Truyền thuyết Mãn Lục, ca ngợi tính cách dũng cảm, kiên cường, nghĩa khí, xuất quân đánh ác đến cùng, trừ hại. đến con người của nhân vật Ngô Tử Văn, người định nghĩa nước Việt Nam. Nguyễn Du mượn nhân cách của Ngô Tử Văn để phê phán quan trường thực hiện chế độ xã hội phong kiến.
Ngô Tử Văn tên là Soạn, quê ở huyện Yên Dũng, đất Lạng Giang. Tính anh ngay thẳng, thẳng thắn, phóng túng, nóng nảy, thấy gian ác thì không dung thứ. Phần mở đầu đậm chất ngợi ca, có tác dụng định hướng người đọc về hành động quyết đoán của nhân vật này. Một minh chứng rõ nét cho tính cách ngang ngạnh của Ngô Tử Văn là hành động khám phá ngôi chùa tà ác. Trong khi ai cũng lắc đầu, dè bỉu, không làm gì sai ở ngôi chùa gần làng để sách nhiễu dân thì Tử Văn vẫn cương quyết, chí công, tư cách, gột rửa sạch sẽ, châm lửa đốt. đốt chùa. Hành động đó của ông xuất phát từ tấm lòng muốn trừ yêu trừ hại cho dân, từ lòng tin vào chính nghĩa của Ngô Tử Văn. Hành động xua tay của Tử Văn khi dân làng Ngăn cản anh cúng chiêng đất chứng tỏ tính cách trung kiên của người hiền triết khác hẳn với những kẻ ngu muội phải đầu hàng trước thế lực tàn bạo.
Cúng chùa xong, anh trở về nhà thấy khó chịu, đầu óc quay cuồng, ôm bụng chạy. Trong cơn nóng nảy, anh nhìn thấy một người đàn ông đội mũ bảo hiểm tự xưng là giáo dân đến từ hôn, đe dọa và quyết định sự kiện Ziwen xuống tận thế Diêm Vương nếu anh ta không xây dựng lại ngôi đền như hiện tại. Trước sự trắng bệch và sức mạnh đáng sợ của ma địch, Tử Văn vẫn ung dung, không sợ hãi mà tự tin, không màng đe dọa, thậm chí còn muốn tiếp tục dạy dỗ. Thái độ đó thể hiện khí phách cứng cỏi, niềm tin mãnh liệt vào sự công bằng, đúng đắn trong mọi việc làm của Ngô Tử Văn. Sau đó, cởi áo ra. Chiều tối, một ông già mặc áo vải đen, đội mũ đen ung dung đến nhà Tử Văn tự xưng là Thổ Công. Ngay từ đầu đã nghe chuyện tướng giặc ngang ngược với Tử Văn.
Rồi Tử Văn và Thổ Công cùng nhau vạch trần bộ mặt gian ác của tướng giặc là Tử Văn và thế là lời hứa về bờ cõi. Vào ban đêm, bệnh tình của anh trở nên tồi tệ hơn, và sau đó anh thấy mình bị hai con quỷ bắt xuống địa ngục. Sau nửa ngày đường, cảnh vật bao trùm bởi yêu ma hung ác, dòng sông đầy gió và sóng xám. Tử Văn nhanh chóng bị ma quỷ thu hút, bị quan tòa lạnh lùng kết tội “tội ác, không được giảm nhẹ”, bị khép vào tội phản nghịch nhưng chàng không sợ, không hiền. Không ngừng, ông một mực khẳng định “Ngô Soạn là người công chính trên đời, nếu có tội gì xin chỉ bảo để không bị chết oan”, ông đòi được xét xử công khai, minh bạch. . Khi đối mặt với Diêm Vương, vị thần nắm giữ cán cân công lý, Tử Văn vẫn bình tĩnh, dùng lời lẽ cứng rắn để bảo vệ mình. Tử Văn đã vất vả vạch mặt tên giặc bằng những lý lẽ đanh thép, bằng chứng không thể chối cãi, với giọng điệu rất nhanh nhẹn, hùng hồn. Ông đã bất chấp tính mạng để bảo vệ lẽ phải, không khuất phục trước uy quyền, kiên quyết đấu tranh cho công lý và có thể đi đến cùng. Kết quả là anh đã đánh bại tên tướng phản bội, bảo toàn tính mạng.
Sau một tháng, ông được thăng chức phán sự đền Tản Viên. Tử Văn vui vẻ nhận việc, thu xếp công việc và không bệnh mà chết. Chức phán sự ở đền Tản Viên là phần thưởng xứng đáng cho tấm lòng trừ bạo, bảo vệ công lý của ông. Chiến thắng đó của Ngô Tử Văn có ý nghĩa vô cùng to lớn, đã trừng trị đích đáng tên ma tướng giặc, làm sáng tỏ nỗi oan, khôi phục vị thế chúa đất Việt, xóa bỏ nỗi lầm than của nhân dân.
Xem thêm: Cảm nhận về nhân vật Ngô Tử Văn chọn lọc hay nhất
3. Thuyết minh nhân vật Ngô Tử Văn chọn lọc ý nghĩa nhất:
Các nhà văn, nhà thơ xưa khi sáng tạo văn chương thường quan niệm “Thắng đạo tải đạo, văn thơ thi ca”. Phải chăng đó cũng là lý do hình ảnh người trí thức được yêu thích và nhắc đi nhắc lại trong nhiều tác phẩm rắc rối? Nguyễn Dữ cũng góp thêm chân dung của người trí thức đương thời qua hình tượng nhân vật Ngô Tử Văn trong “Chuyện quan xử sự đền Tản Viên” trích trong thiên cổ kỳ tùy bút “Truyền kỳ mạn lục”. Qua câu chuyện mang yếu tố kì ảo này, chân dung Ngô Tử Văn khám phá, kiên quyết đấu tranh với cái ác, cái ác mang phẩm chất của một nhà nho được đề cao.
Ngô Tử Văn xuất hiện với những lời giới thiệu rất ngắn gọn, cụ thể về họ, quê quán, tính cách, phẩm chất của mình. Đây là phần mở đầu rất điển hình của văn xuôi trung đại. Tác giả đã để nhân vật hiện lên qua những nét rất cơ bản nhưng đặc biệt là giới thiệu trực tiếp tính cách, phẩm chất của nhân vật để dẫn đến các sự việc hay tình tiết xảy ra trong truyện. Vô liêm sỉ, nóng nảy, thấy gian ác thì không chịu nổi”. Đó không chỉ là những đánh giá chủ quan, mà là một nhận xét rất khách quan: “Người phương Bắc vẫn khen người ngay thẳng. Từ trước đến nay, Tử Văn vẫn vậy. tác phẩm cuối cùng và là tiền đề cho hành động quyết định nhân vật sau này, không quay đầu lại, nhân vật Tử Văn nhanh chóng đến với người đọc một cách vô cùng hiện thực, mang bóng dáng của một trí thức, một nhà Nho chính trực.
Qua cuộc đọ sức với tên Bạch Hổ nhà họ Thôi, Ngô Tử Văn như “vàng đã qua lửa thử” sáng lên tinh thần dũng cảm, cương quyết trước cái ác, thực hiện đúng trách nhiệm của một người có học. . biết thiện ác. Nghệ cho rằng ngôi chùa trong làng bị yêu quái quấy phá. “Đốt chùa” là hành động không phải ai cũng mặn mà thực hiện, bởi chùa là nơi tín ngưỡng và linh thiêng. “Ai cũng lắc đầu ngao ngán, ái ngại cho Tử Vân”. Chỉ thoáng qua, chắc hẳn nhiều người sẽ nghĩ đây là hành động bồng bột, thiếu suy nghĩ của một người đang trong cơn bão nóng. rồi châm lửa đốt… Người trí thức này hiểu rõ sự linh thiêng của thần linh, trời đất, nhận ra việc mình đang làm nên đã thực hiện đầy đủ các nghi lễ chứ không phải hành động bồng bột của kẻ vô học.
Đó không phải là một điều thú vị nữa mà ở đây đã thể hiện bản lĩnh của vị quan dám đương đầu với khó khăn thử thách để giành lại ngôi đền và giành lại cuộc sống bình yên cho dân làng Ngô Tử Văn. Thay đổi ngôi đền vì anh ta tức giận, tức giận vì con ma của người bảo vệ đã chiếm ngôi đền để làm điều ác trên đời, tất cả đều vì lợi ích chung của con người chứ không phải vì lý do nào khác. cá nhân nào của Tử Văn. Không phân biệt giữa người hay quỷ, công lý có thể được thực hiện bởi anh ta. Anh như ánh sáng công lý, không chỉ dũng cảm đẩy lùi cái ác mà còn chống lại mê tín, mê tín khiến con người trở nên lu mờ, bạc nhược.
Phải chăng tinh thần trách nhiệm và lương tâm của một kẻ thư sinh không cho phép Tử Văn chỉ đứng nhìn, dù biết rằng những việc làm đó có thể khiến mình gặp nguy hiểm? Sự khẳng khái của ông một lần nữa có thể được thể hiện ở thái độ coi thường tướng giặc trước những lời đe dọa của kẻ sát nhân. “Tử Vân mặc kệ, cứ tự nhiên ngồi.” Anh ấy bình tĩnh trước những nguy hiểm vì anh ấy tin tưởng vào nguyên nhân mà anh ấy theo đuổi, tin rằng hành động của anh ấy là hành động đúng đắn. Sự tự tin của người trí thức một lần nữa chứng tỏ bản lĩnh phi thường, điều cần nhất để Tử Văn có thể bênh vực chính nghĩa. Chính vì chính nghĩa mà anh đã được các vị thần dang tay giúp đỡ. Thọ Công đã giúp chàng hiểu rõ bộ mặt gian xảo của kẻ thù, hiểu biết bao nhiêu khó khăn đang chờ chàng trước mắt, dặn dò tiếp thêm động lực cho Tử Văn trong trận chiến cam go ấy.
Ngô Tử Văn đã bắt đầu bước vào giai đoạn căng thẳng nhất của cuộc chiến sinh tử đó. Cuộc đấu tranh không hề đơn giản, nó tàn khốc và dai dẳng không chỉ ở cõi trần, cõi người mà còn ở âm phủ. Anh bị quỷ dữ bắt xuống địa ngục và sắp phải đối mặt với những hình phạt khủng khiếp, nhưng tinh thần khẳng khái của anh không hề bị lu mờ mà còn ngời sáng hơn bao giờ hết. Không chùn bước, ông thốt lên: “Ngô Soạn là người công chính trên đời, nếu có tội tình gì, xin đảm bảo không để ông phải chết oan”. Biết tin về nhân phẩm của mình, anh đã nói, đã lên tiếng trước sự bất công và sau đó là coi chừng bộ mặt của kẻ ác. Trước sự lên án của Diêm Vương, Tử Văn van xin được xét xử minh bạch, công khai không nể nang. Dù bị tên Bạch Hổ vu khống oan uổng, nhưng chàng không hề nao núng, sợ làm cho lời nói và thái độ hòa nhã của tên tướng giặc kia trở thành gian trá, vạch mặt gian ác của chính mình. Khi chiếc mặt nạ của hắn rơi xuống cũng là lúc lá cờ chiến thắng của chính nghĩa được giương cao mà chính Tử Văn là người giương cao lá cờ đó một cách kiêu hãnh. Đứng trước đường công danh, đứng trước khó khăn, khí phách của những người lính giáo giặc càng thể hiện rõ.
Yếu tố kì ảo xuất hiện trong tác phẩm không chỉ làm tăng sức hấp dẫn của tác phẩm mà còn làm nổi bật tính chân thật, bản lĩnh của nhân vật Ngô Tử Văn và tô đậm chiến công của người trước sau. cái xấu và cái ác. Tìm hiểu sâu hơn về câu chuyện, như thể Nguyễn Du đang muốn gửi gắm ước vọng của mình về một người anh hùng nghĩa hiệp sẽ đứng lên bảo vệ đất nước và nhân dân như Tử Văn đã bảo vệ dân làng trước sự xâm lược của tướng quân. . kẻ thù phương bắc. Phải yêu, và gắn bó với quê hương, mới biết cảm, biết ngậm ngùi, đau xót trước tấm lòng của người dân, hành động của Tử Văn sao mà quyết liệt, dữ dội đến thế! Đó là sự đấu tranh đến cùng, là niềm tự hào dân tộc, là sự quyết tâm không lay chuyển. Vì vậy, chiến thắng của Tử Văn càng có ý nghĩa, nó sẽ khơi dậy lòng yêu nước, yêu chính nghĩa và sẵn sàng xả thân vì nghĩa của biết bao tâm thức bấy giờ.
Bản lĩnh chiến đấu không khoan nhượng của Ngô Tử Văn là tấm gương phản chiếu nhân cách cao đẹp, bản lĩnh cứng cỏi, thái độ kiên quyết chống lại các thế lực đen tối của người nghĩa sĩ. Lời bình cuối truyện “Treo nghĩa sĩ đừng sợ ương ngạnh” cùng với hình ảnh Ngô Tử Văn như một lời kêu gọi, một lời động viên, khích lệ thôi thúc người trí thức hành động quyết đoán để thành công. công lý và công lý sẽ tồn tại mãi mãi, trường tồn trong mọi thời đại.
Xem thêm: Phân tích Chuyện chức phán sự đền Tản Viên hay chọn lọc