Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ hay nhất - Biểu mẫu
Văn Phòng Luật LVN
Trang chủ - DG - Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ hay nhất

Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ hay nhất

Bài viết dưới đây chúng ta sẽ đi vào tìm hiểu về đề tài phân tích cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ hay nhất để giúp bạn có thêm kiến thức và kỹ năng khi gặp phải dạng đề này. Mời bạn cùng tham khảo

1. Dàn ý Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ hay nhất:

1.1. Mở bài:

Giới thiệu về tác giả, tác phẩm

– Nguyễn Khoa Điềm là nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

– “Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” được sáng tác trong những năm tháng ác liệt.

1.2. Thân bài:

Bài thơ có ba bài, đầu mỗi bài là một câu hát ru:

“Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi

 Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ”

– Bài hát thứ nhất: Lời ru của người mẹ thương con, thương chú bộ đội

Giấc ngủ của tôi “nghiêng” theo nhịp giã gạo.

Mẹ thương con giã gạo nuôi quân

Mong con khỏe mạnh, không già “nuốt sân”

– Bài hát thứ hai: Lời ru của người mẹ thương con, thương dân làng

Hình ảnh so sánh “lưng núi – lưng mẹ” thể hiện người mẹ kiên cường chịu đựng gian khổ.

Ẩn dụ “mặt trời”

Tình thương con mở rộng ra tình thương dân làng.

– Khúc thứ ba: Khúc ca ra trận, lời ru của người mẹ yêu con, yêu quê hương

Mẹ cõng con lên đường chiến đấu Trường Sơn

Ước gì được gặp Bác Hồ và được làm người tự lập

Tình yêu con, yêu dân làng trở thành tình yêu đất nước.

1.3. Kết bài:

Phát biểu cảm nghĩ về lời ru con lớn trên lưng mẹ

– Đoạn thơ khắc họa hình ảnh người mẹ Tà-ôi với tấm lòng nhân hậu, tiêu biểu cho hình ảnh người mẹ Việt Nam anh hùng.

2. Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ hay nhất:

Bài thơ này được sáng tác rất nhanh trong một hoàn cảnh khá đặc biệt. Cuối bài thơ ghi ngày 25-3-1971 – Trần Phương Trà kể lại “Có lần về đến nhà, chưa kịp đặt bát cơm xuống, với chiếc khăn lau mồ hôi, Diễm ngồi ở bàn và viết bài thơ “Lời ru” em bé lớn trên lưng mẹ” rồi đưa cho tôi. Tôi rất thích đọc bài thơ và vui vẻ nói với Diễm. Đây là một bài thơ hay viết về các dân tộc thiểu số. Chúc mừng Diễm”.

Bài thơ còn có tên gọi khác là Lời ru. Nét mới đầu tiên là có hai người ru Tài. Tác giả và mẹ Tà-ôi. Hai câu hát ru, hai câu hát ru – Những câu hát ru đó em yêu, vừa nói về thực tại, vừa nói về ước mơ, ru em mà còn ca ngợi mẹ. Đây là một cách đánh giá kết cấu của bài hát ru đã mang lại cho “bài hát” một sự hài hòa mới.

Theo lời ru của tác giả, con biết mẹ là người lao động cần được rèn luyện. Công việc của mẹ vừa mang nét truyền thống: giã gạo, úp đòng, vừa hiện đại đạp xe xuyên rừng chuyển lán. Nhưng đây không phải là công việc bình thường của các bà mẹ trong gia đình. Công việc đó có một ý nghĩa khác thường, là việc nhà, mà còn là việc quốc gia, kháng chiến, cách mạng. Nghiền lúa, phát rẫy, đạp rừng nuôi quân, nuôi dân làng và đánh giặc. Vì vậy, mẹ không chỉ là mẹ của riêng Cu Tài mà trở thành mẹ của người lính, và hơn hết là mẹ của Tổ quốc. Những lời này của mẹ – “trái tim hát thành lời” đó là tình yêu thương của mẹ, là niềm mong mỏi, khát vọng của mẹ dành cho con. Là con trai duy nhất của mẹ, tình yêu ấy dành cho bộ đội, cho dân làng, cho đất nước. Hiện tại, tương lai gần, tương lai xa của người con trai đều gắn liền với dân làng, với cuộc kháng chiến của cả nước. dân tộc, quốc gia.

Một bài hát ru, nhưng là bài hát ru hiện đại, nên không có “trái đắng đào ngọt”. cuộc sống thanh bình, thể hiện trong lời ru là gian khổ, vất vả, không nề hà: mồ hôi mẹ rơi, vai mẹ gầy.

Xuất hiện trong lời ru là tấm lưng của mẹ. Quay lại được khởi chạy và phím quay lại bị tạm dừng. Tấm lưng mẹ Ta-oi vững chãi tựa vào con trong mọi công việc cực nhọc, tấm lưng ấy nhỏ bé, không tựa núi mà vững như núi, và còn hơn tựa vào lưng núi vì con – cái mẹ mặt trời nằm ngửa. Và cuối cùng là “từ lưng mẹ – tôi đến trường”. Đến đây, ta chợt hiểu vì sao Nguyễn Khoa Điềm lại đặt tên cho bài hát ru là Khúc hát ru con lớn trên lưng mẹ. Có bao giờ Bác dành thời gian nghỉ ngơi, dưỡng dục những dũng sĩ cho cuộc kháng chiến của dân tộc, chịu mọi đường xa, gian lao để giành lấy Mẹ Tà-ôi, Mẹ Việt Nam mãi mãi? là nguồn cảm hứng vô tận cho thi nhân ngợi ca. Lời ru con lớn trên lưng mẹ là một giai điệu đẹp trong bản giao hưởng vĩ đại của người mẹ ấy.

3. Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ ý nghĩa nhất:

Viết về người mẹ Việt Nam trong thời kì chống Mĩ, bài thơ “Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” của Nguyễn Khoa Điềm là một bài thơ độc đáo và rất hay. Nó đã được đặt thành một bài hát đã chạm đến hàng triệu trái tim.

Người ta thường nói rằng các bà mẹ Tà-ôi có một tình yêu bao la: yêu con, yêu làng đói, yêu bộ đội, yêu đất nước. Tập thơ có ba bài được sáng tác theo điệu dân ca, hát ru của người Tà-ôi vùng núi Trị – Thiên. Mở đầu mỗi bài hát là một điệp khúc ngọt ngào, tha thiết:

Em Cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi!

Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ…

Có những lúc giống như đã yêu. Tình mẹ hay tấm lòng nhà thơ:

Ngủ ngon a-kay ơi, ngủ ngoan a-kay hỡi…

Khúc ca thứ nhất là lời ru khi mẹ địu con đi giã gạo:

Mẹ giã gạo mẹ nuôi bộ đội

…………

Lưng đưa nôi và tim hát thành lời.

Lời ru “nghiêng” theo nhịp êm ru cho giấc ngủ con thơ, Tài cũng “nghiêng” theo. Tôi cảm thấy như mình đang chia sẻ những vất vả của mẹ. Hai má tôi cũng “nở hoa” vì rạng ngời những giọt mồ hôi của mẹ. Hàng loạt hình ảnh ẩn dụ (mồ hôi, má, vai, lưng, trái tim) được sử dụng rất “đắt” để diễn tả tấm lòng yêu thương của người mẹ nghèo mông. Mẹ là chiếc nôi đưa con lớn lên. Trái tim của mẹ, tràn đầy tình mẫu tử, “bài hát bằng lời”. hạt gạo hậu phương là “hạt vàng làng ta”; Hạt gạo mẹ mang nặng ân tình, rất đỗi tự hào.

Khúc ca thứ hai là một bài hát ru khi mẹ cầu xin trên núi Kalui. Một người siêng năng và nhất định vừa là một đứa trẻ vừa là một người mới. So sánh “lưng núi” với “lưng mẹ” Khẳng định đức tính chịu thương chịu khó của người mẹ nghèo:

Mẹ đang tỉa bắp trên núi Ka-lưi

Lưng núi thì to mà lưng mẹ nhỏ

“Mặt trời” trong thơ Nguyễn Khoa Điềm là hình ảnh ẩn dụ thể hiện tình yêu thương, niềm tự hào của mẹ dành cho Cu Tài, bởi cậu chính là nguồn sống và hạnh phúc của mẹ:

Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng

Mẹ nhân hậu, lòng mẹ bao la mang nặng tình nhà nghĩa xóm:

Mẹ thương a-kay, mẹ thương làng đói

Thời kháng chiến “hạt gạo cắn đôi, hạt muối chia đều” là thế.

Khúc ca thứ ba, nhịp điệu vang lên một cuộc đột kích. Đó là cái thời “đuổi Mỹ thì đành bỏ con”, bỏ mặc đồng bào Tà-ôi chết thảm, người mẹ địu con vừa “dời lán”, vừa “chui rừng”. Khi cả nhà ra trận:

Anh trai cầm súng, chị gái cầm chông

Mẹ địu em đi để giành trận cuối

Từ trên lưng mẹ, em đến chiến trường

Từ trong đói khổ em vào Trường Sơn

Khúc hát thứ ba là một bài hát chiến đấu. “Giặc đến nhà đàn bà đánh” là truyền thống hào hùng của phụ nữ Việt Nam. Nơi đây người mẹ địu con ra trận, đi tiếp tế, tải đạn vì sự nghiệp giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước:

Tôi yêu a-kay, tôi yêu đất nước tôi. Trong bài thơ, Nguyễn Khoa Điềm đã ba lần nhắc đến ước mơ đẹp đẽ của trẻ thơ:

Con mơ cho mẹ hạt gạo trắng ngần.

Con mơ cho mẹ hạt bắp lên đều

Mai sau con lớn phát mười Ka-lưi.

Con mơ cho mẹ được thấy Bác Hồ

Mai sau con lớn làm người Tự do…

Đó là Giấc mơ tình yêu, Giấc mơ ấm áp, Giấc mơ hạnh phúc, Giấc mơ chiến thắng. Bài thơ “Lời ru em bé lớn trên lưng mẹ” xứng đáng là bài tình ca của người mẹ Việt Nam. Tất cả những đứa trẻ chỉ có thể lớn lên bằng sữa, bằng lời ru, bằng tình yêu của mẹ. Thơ Nguyễn Khoa Điềm là tượng đài hào hùng về những người mẹ Việt Nam “anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”. Nó nhắc nhở tất cả chúng ta phải ghi sâu trong lòng biết ơn yêu thương và biết ơn những người mẹ hiền.

4. Cảm nhận Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ ấn tượng nhất:

Chống xâm lược luôn là sự nghiệp của toàn dân. Nhưng tìm trong chính sử hay văn thư xưa nay chỉ thấy mặt vua, tướng, ít thấy bóng dáng dân thường. Phải đến thời đại của chúng ta, khi giai cấp vô sản lãnh đạo và thiết lập một kiểu nhà nước mới, thì hình ảnh những con người bình thường mới được thể hiện phong phú trong văn học, nghệ thuật. Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, nhiều nhà thơ đã xây dựng những tượng đài nguy nga để ghi lại chiến công và lòng yêu nước của những người vô danh ấy. Bài thơ “Lời ru em bé lớn trên lưng mẹ” của Nguyễn Khoa Điềm cũng là một trong những kỉ niệm đó.

 “Lời ru lớn trên lưng mẹ” được Nguyễn Khoa Điềm sáng tác ngày 25/3/1971 là một trong những bài thơ hay của tác giả. Bài thơ nói về người mẹ ở Tây Nguyên luôn địu con trên lưng khi đi làm đồng. Chọn người mẹ đang nuôi con và đàn con đang bú mẹ làm hai nhân vật tham gia chống giặc, tác giả muốn nhấn mạnh tính toàn dân của cuộc kháng chiến. Bài thơ là sự phát triển song ca của hai tình yêu lớn: tình mẹ con và tình quê hương đất nước.

Hình ảnh người mẹ trong thơ Nguyễn Khoa Điềm vẫn là hình ảnh muôn thuở của người mẹ Việt Nam thương con, chịu thương chịu khó, chăm lo cho con, nhưng đó cũng là hình ảnh người mẹ rất mới: yêu nước, thương con. người, không chế ngự được. Mấy mươi năm trước, trong cuộc kháng chiến chống Pháp, có người mẹ nằm trong nải chuối nhớ con ra trận trong thơ Tố Hữu khiến bao người xúc động. Với ba bài thơ trong thơ của mình, Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện được tình yêu thương con và nỗi nhớ nhung của người mẹ Tà Ôi trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, qua đó giúp người đọc cảm động thêm yêu quê hương đất nước. , khát vọng tự do của đất nước và nhân dân ta trong giai đoạn lịch sử này.

Ở câu hát thứ nhất, người mẹ vừa ru con vừa địu con giã gạo nuôi bộ đội, Giấc ngủ của con nghiêng theo nhịp gió đưa giọt mồ hôi mẹ vất vả?

“Nhịp chày em nghiêng, giấc ngủ em nghiêng

Mồ hôi mẹ rơi má em nóng hổi

Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối

Lưng đưa nôi và tim hát thành lời”.

Lời ru “nghiêng” theo nhịp êm ru cho giấc ngủ con thơ, Tài cũng “nghiêng” theo. Tôi cảm thấy như mình đang chia sẻ những vất vả của mẹ. Hai má tôi cũng “nở hoa” vì rạng ngời những giọt mồ hôi của mẹ. Hàng loạt hình ảnh ẩn dụ (mộ, má, vai, lưng, trái tim) được vận dụng rất “đắt” để thể hiện tấm lòng yêu thương của người mẹ nghèo. Lưng mẹ là chiếc nôi nuôi con khôn lớn. Trái tim của mẹ, tràn đầy tình mẫu tử, “bài hát bằng lời”. hạt gạo hậu phương là “hạt vàng làng ta”; Hạt gạo mẹ đầy tình nghĩa, rất đáng tự hào:

Mẹ thương a-kay, mẹ thương bộ đội

Con mơ cho mẹ hạt gạo trắng ngần

   Mai sau con lớn vung chày lún sân…

Giấc mơ mẹ nối liền với Giấc mơ con và hội tụ trong tình người lính sâu nặng. Bài hát thứ hai là bài hát ru khi mẹ đi dệt vải trên núi Kalui. Tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con được thể hiện qua những hình ảnh độc đáo:

  “Mẹ đang tỉa bắp trên núi Ka-lưi

Lưng núi thì to mà lưng mẹ thì nhỏ

Em ngủ ngoan em đừng làm mẹ mỏi

Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi

Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng”.

“Mặt trời sống ở trên đồi; Mặt trời mẹ tôi nằm ngửa”. Hình ảnh ông mặt trời là hình ảnh thực, ông mặt trời trả lại ánh sáng, đem lại sự sống cho cây cỏ, làm cho cây ngô thêm tươi tốt, lài, hạt.

Hình ảnh ông mặt trời trong đoạn thơ sau là hình ảnh ẩn dụ. Tác giả so sánh điểm dừng của Tai với mặt trời của mẹ. Coi con như mặt trời, đó thực sự là tình yêu của mẹ dành cho con vô bờ bến, kỳ vọng rất nhiều ở con. Nó là ánh sáng, là nguồn sống, là niềm vui, là hạnh phúc, là tất cả tương lai của mẹ. Hai câu thơ với hai hình ảnh tôn vinh nhau thay lòng đổi dạ đã làm nổi bật tình thương sâu nặng là niềm hi vọng lớn lao của người mẹ dành cho đứa con của mình.

Lời ru của mẹ Tà-ôi Nga trong lòng khi mẹ Ngân cõng con đi bụi vẫn hướng về đàn con thân yêu. Tình thương con của người mẹ trong hoàn cảnh này gắn liền với tình thương dân làng – những người lao động nghèo khổ:

Mẹ thương a-kay, mẹ thương làng đói

Con mơ cho mẹ hạt bắp lên đều

Mai sau con lớn phát mười Ka-lưi

Nhịp điệu của bài hát thứ ba vang lên trong một cuộc đột kích. Đó là thời “Con trai phải xa con”, bây giờ người Tà-Ôi chết, mẹ bồng con vừa “dời lán”, vừa “đạp băng rừng”. Khi cả nhà ra trận:

“Anh trai cầm súng, chị gái cầm chông

Mẹ địu em đi để giành trận cuối

Từ trên lưng mẹ, em đến chiến trường

Từ trong đói khổ, em vào Trường Sơn”

Giặc Mỹ tàn phá làng xóm, phá tan nhà cửa, tổ ấm của mẹ con bà. Nhưng qua lại, Mỹ không khuất phục được mẹ. Bài hát thứ ba là một bài hát chiến đấu; “Giặc đến đàn bà cũng đánh” là truyền thống hào hùng của phụ nữ Việt Nam. Nơi đây người mẹ địu con ra trận, đi tiếp tế, tải đạn vì sự nghiệp giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước:

 “Mẹ thương a-kay, mẹ thương đất nước

Con mơ cho mẹ được thấy Bác Hồ

Mai sau con lớn thành người Tự do”

Đó là Giấc mơ tình yêu, Giấc mơ ấm áp, Giấc mơ hạnh phúc, Giấc mơ chiến thắng.

Lời ru của mẹ Tà Ôi không được nâng niu bên chiếc võng hay chiếc giường ấm áp trong phòng ngủ. Lời ru anh hát trong lòng mẹ. Tình mẫu tử có thể nói là mãi mãi. Nguyễn Khoa Điềm cố gắng một chút, nhưng cho ta thấy cái cốt lõi của tình mẹ ấy: tha thiết ấp ủ như tất cả tình mẹ con truyền thống Việt Nam, nhưng mang tầm cao và bề rộng của thời đại cách mạng. Mẹ Tà-ôi là người mẹ lao động trực tiếp sản xuất và phục vụ công cuộc kháng chiến của cả dân tộc. Tình yêu con, yêu bộ đội, yêu dân làng, yêu đất nước hòa quyện vào nhau trong trái tim người mẹ miền núi yêu nước trong những năm tháng chống Mỹ đầy khó khăn, gian khổ.

Theo lời ru (và tình mẹ), theo bước chân mẹ Tà-ôi, không gian cũng dần được mở rộng: từ sân đình (khi mẹ đang giã gạo) đến ngọn núi Ka-lui (khi mẹ đang tỉa lúa). ). ) ) rồi rừng suối (lúc mẹ dời lán đạp rừng). Và ước mơ, khát vọng của người mẹ gửi gắm qua lời ru tha thiết, nặng tình cũng lớn dần theo thời gian: từ “Con mơ cho mẹ gieo hạt mọc đều”…; từ ước nguyện “Con lớn rồi sẽ chìm bãi” đến ước nguyện “Mai sau con lớn sẽ có mười Ka Lui” cuối cùng bùng lên thanh  khát vọng cháy bỏng:

”Mai sau con lớn làm người Tự do”

Bài thơ “Lời ru em bé lớn trên lưng mẹ” xứng đáng là bài tình ca của người mẹ Việt Nam. Một đứa trẻ chỉ có thể lớn lên bằng sữa mẹ, bằng những lời ru, tình yêu thương của mẹ. Đoạn thơ của Nguyễn Khoa Điềm là một tượng đài hào hùng về người mẹ Việt Nam “Anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang”. Nó nhắc nhở mỗi chúng ta phải ghi sâu trong lòng biết ơn yêu thương, biết ơn người mẹ hiền của mình.

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com