Phân tích Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) chọn lọc hay nhất - Biểu mẫu
Văn Phòng Luật LVN
Trang chủ - DG - Phân tích Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) chọn lọc hay nhất

Phân tích Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) chọn lọc hay nhất

Bài viết dưới đây là tổng hợp các mẫu Phân tích Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) chọn lọc hay nhất. Hi vọng sẽ giúp các bạn học sinh có thêm nhiều kiến thức và tài liệu ôn tập. Cùng tham khảo nhé.

1. Phân tích Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) chọn lọc hay nhất:

Đề tài thiếu nhi luôn hấp dẫn độc giả mọi lứa tuổi. Người lớn muốn đọc để sống lại những khoảnh khắc tuổi thơ. Hồi nhỏ, tôi muốn đọc để biết người ta nói gì về thế hệ mình, để biết mình sống khác mình ra sao, mình có giống mình hay không, v.v.. Tác phẩm kinh điển Tuổi thơ dữ dội. Đoạn trích Những đứa con là đoạn trích trong tác phẩm này. Nội dung của nó giàu chất thơ và thể hiện tài năng của người kể chuyện.

Để trở nên thành đạt, ai cũng phải trải qua một tuổi thơ lớn lên với những bước đi chập chững. Dù tuổi thơ đó có diễn ra như thế nào thì khi lớn lên chúng ta vẫn sẽ nhớ về nó. Tất nhiên, không phải tất cả những kỉ niệm chúng ta đều có thể nhớ, nhưng những kỉ niệm cay đắng, đau thương, những kỉ niệm như khắc sâu trong tim sẽ là những kỉ niệm khó quên. Chúng trở thành hành trang theo con người đến hết cuộc đời.

Về hoàn cảnh sống và thành phần xã hội, Aliosha và các con của Đại tá Patziannikov rất khác nhau. Người lớn có thể chấp nhận những gì đã biết nhưng với những đứa trẻ Thơ thì khác. Khoảng cách xã hội đó không đủ lớn để tạo thành một bức tường giữa chúng tôi. Nhất là khi họ có một điểm chung đủ để xích lại gần nhau hơn, đó là mất mẹ. Mất mẹ như mất đi nguồn sữa mẹ lớn nhất thế giới.

Những đứa trẻ mất mẹ luôn cảm thấy thiếu thốn tình cảm và vì thế chúng luôn khao khát được yêu thương. Thế giới chung của họ là thời thơ ấu. Họ đến với nhau nhưng không đi bằng cổng chính. Đó cũng là phong cách độc đáo của trẻ em. Mỗi lần bạn bè của Aliosha nhìn thấy Aliosha, anh ta lại ở một vị trí khác, khi thì xuyên qua lỗ, góc hàng rào, khi thì nhìn lên cây.

Tư thế khi nói chuyện với nhau cũng không đàng hoàng cho lắm. Đôi khi ngồi xổm, đôi khi quỳ xuống và nói chuyện chỉ vì sợ đại tá nhìn thấy mình. Nơi để chúng tôi nói chuyện không phải là phòng khách như người lớn mà là những nơi không ai nghĩ tới. Có lẽ nó chỉ nằm trên chiếc xe trượt tuyết bị hỏng ở dưới nhà kho. Tuy nhiên, những cuộc gặp gỡ khó khăn lại khiến họ cảm thấy hạnh phúc và xúc động.

Họ nhìn nhau và nói chuyện rất lâu. Nội dung câu chuyện họ kể không quan trọng. Đôi khi nó nói về việc những con chim tôi cắn vẫn còn sống như thế nào, đôi khi nó nói về phép thuật khiến người chết sống lại. Những câu chuyện các em kể đều được lấy từ kho truyện cổ tích của bà ngoại nên nếu có chỗ nào quên, Aliosha sẽ nhặt lại và đợi các em chạy về nhà hỏi lại cô.

Khi tôi còn nhỏ, tôi luôn thích nghe những câu chuyện cổ tích. Chính vì vậy mà những câu chuyện họ kể cho nhau nghe có sức hấp dẫn đối với cả người kể và người nghe. Người kể cứ kể, người nghe cứ nghe. Thậm chí, nếu không muốn tin, người kể sẽ giải thích và nhấn mạnh để bạn nhất định tin. Đó là lý do tại sao những đứa trẻ trong gia đình patsiannicov luôn im lặng lắng nghe.

Người anh cả, không phải anh cả, cười khi được kể chuyện còn em út thì mím môi và phồng má lên vì căng thẳng. Thế là thế giới tuổi thơ của họ được thả vào không gian và thời gian của ngày trước, trước đây, đã có thời… Hình như người anh cả của gia đình Ziannikov đã sống trên đó. Đất này trăm tuổi chứ không phải chỉ 11 tuổi như tuổi cha ông.

Họ không chỉ giống nhau ở chỗ đều có trái tim mơ mộng, mà còn giống nhau ở chỗ đều có một tuổi thơ không tình yêu. Chính vì vậy mà họ gắn bó và thân thiết với nhau. Lúc đầu, Aliosa không tin rằng những đứa trẻ trong gia đình đại tá đã bị đánh đập. Trong suy nghĩ của Aliosa, chỉ có anh ta, người không có ai bảo vệ anh ta, bị đánh. Còn những đứa trẻ khác sinh ra đã sống trong cảnh xa hoa thì việc gì phải khổ sở. Nhất là khi nguyên nhân bị đánh lại là chơi với con của thường dân, quả thực là vô trách nhiệm.

Nó khiến Aliosha cảm thấy cô ấy không phải việc của mình. Cho đến khi gần gũi và thân thiết với nhau, Aliosa mới hiểu được nỗi đau của người khác cũng như của chính mình. Aliosa hỏi bạn bè: “Bạn có mẹ không?”. Câu hỏi như chạm sâu vào nỗi đau của trẻ thơ. Người thì bảo không, người thì nói có mẹ khác.

Người mẹ kia là mẹ kế, người không sinh ra họ. Vì vậy, Aliosa đã tìm ra câu trả lời. Đối với các con của đại tá, câu nói “Mẹ khác gọi là dì ghẻ” của Aliosa như sét đánh ngang tai. Một nỗi sợ hãi mơ hồ khiến bọn trẻ ngồi sát vào nhau. Họ như những chú gà con bơ vơ, lạc lõng ngơ ngác, mới đáng thương làm sao. Aliosa đã quá quen thuộc với những bà mẹ kế trong những câu chuyện cổ tích mà bà cô thường kể

Bây giờ Aliosa đã hiểu hoàn cảnh của những đứa trẻ mồ côi mẹ. Họ không bao giờ nói về cha hoặc dì của họ. Hai tiếng dì ghẻ tuy chỉ được nhắc đến thoáng qua trong truyện thiếu nhi nhưng lại phủ bóng lên không trung. Qua những câu chuyện mà cô đã kể, qua thái độ và hành động độc đoán của cô, sự gia trưởng của viên đại tá và sự bất lực của những đứa trẻ, Aliosha đã hiểu tại sao cái thai của cô không nặng nề. khí này.

Một khi đại tá đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được, kể cả con ruột của ông. Khi Aliosha bị kẻ trùm đầu đuổi ra khỏi nhà, cậu bé đã sợ hãi đến phát khóc. Trái ngược với cha, các con của đại tá có vẻ đẹp hiền lành, ngây thơ và cam chịu.

Nhìn vào mắt anh trai, Aliosa nghĩ đến ánh đèn tắt trong nhà thờ như một tia sáng le lói bao quanh bởi màn đêm đen tối. Vị đại tá có bộ ria trắng, mặc áo chẽn màu nâu nhạt như của một nhà sư là hiện thân của cái ác, của một con quỷ tăng chính hiệu.

Qua đoạn trích này, Maxim Gorki đã thể hiện tài năng kể chuyện của mình. Tuy không mấy bổ ích và không xây dựng cốt truyện ly kỳ nhưng tác phẩm vẫn phong phú và hấp dẫn. Trong câu chuyện ấy, nhà văn đã đưa vào một không khí tuổi thơ vô cùng hấp dẫn. Nó kích thích trí tò mò và trí tưởng tượng của người đọc. Ví dụ, người chết có sống lại được không. Những đứa con của đại tá nửa tin nửa ngờ, và Aliosa thề sống chết như cô đã trải qua. Nó khiến người đọc cũng phải nghi ngờ liệu đó có phải là sự thật.

Thật khó tin trước giọng nói như đinh đóng cột của Aliosa. Nhưng trên hết, những đứa con đều muốn tin vì chúng luôn mong mỏi mẹ chúng có thể sống lại. Trong câu chuyện nửa hư nửa thực, trí tưởng tượng của con người được dịp bay xa. Trong truyện cổ tích, thấp thoáng đâu đó những ông tiên bà tiên hiền lành, tốt bụng

Chúng xuất hiện như mong muốn được che chở của những đứa trẻ tội nghiệp. Hình ảnh người bà xuất hiện cũng như một bà tiên giúp bọn trẻ yên tâm hơn. Với Aliosa, cậu bé có thể chạy đi chạy lại để gặp cô. Bạn có thể lắng nghe câu chuyện của cô ấy mỗi ngày. Nhưng đối với những người con của đại tá, những câu chuyện về bà của họ đã là dĩ vãng. Cũng giống như mẹ của họ, bà của họ không còn nữa.

Maxim Gorki cũng thể hiện tài năng kể chuyện của mình trong việc dẫn dắt, từ việc nuôi chim đến dì ghẻ của viên đại tá. Hầu như mọi đứa trẻ đều yêu thích các loài chim. Một điều tưởng chừng như đơn giản nhưng những đứa con phải đợi sự cho phép của cha chúng mới thành hiện thực và tất nhiên cha chúng không bao giờ đồng ý điều này. Người duy nhất có thể hiểu họ là mẹ của họ, người đã qua đời từ lâu. Họ có một người mẹ khác và đó là mẹ kế

Cuộc đối thoại giữa các em diễn ra tự nhiên giúp các em hiểu nhau hơn và cũng giúp người đọc hiểu hơn về thế giới nội tâm của các em nhỏ. Aliosa vào sân nhà đại tá bằng một lối thoát hiểm kỳ lạ, nhảy dù xuống từ một cái cây, nhưng cô ấy đã đi ra rất ngược với nhà vua bằng cổng chính do đại tá kéo cổ áo. Lời đe dọa của viên đại tá khiến người đọc nhận ra tính cách của ông ta.

Với cách dẫn chuyện như vậy, Maxim Gorki đã cho người đọc thấy được chân dung của từng nhân vật. Mặc dù nội dung của đoạn trích nhìn chung khá đơn giản nhưng chính sự đơn giản đó đã làm nên một tác phẩm hay.

2. Phân tích Những đứa trẻ (trích Thời thơ ấu) chọn lọc hay nhất:

Tình bạn trong sáng hay tình mẫu tử nặng nghĩa là nguồn sức mạnh nâng đỡ tâm hồn trong sáng. Nhà văn Macxim Goroki cũng đã cảm thán những tình cảm đẹp đẽ và dịu dàng trong chương IX “Những đứa trẻ” của tiểu thuyết “Thời thơ ấu”

Tình bạn đẹp giữa Aliosa và ba người con của Đại tá Opsiannikov không chỉ là một tình yêu tình cờ, tất yếu. Đó chính là tấm lòng nhân hậu của Aliosa trong một lần tình cờ cùng hai đứa trẻ lớn kéo dây cứu sống người bạn nhỏ nghịch ngợm nhảy vào trò chơi thả xuống sân, tình bạn được chơi vui vẻ. tự nhiên như vậy. Nhưng tình cảm khăng khít và lớn dần nên tác giả chưa bao giờ quên khi tự thuật về tuổi thơ của mình.

Bốn đứa chơi với nhau, gần nhau chúng tôi thấy bạn bè mình cũng trải qua nhiều bất hạnh. Những tâm hồn trẻ thơ tìm đến nhau cũng chính là tìm sự đồng cảm, sẻ chia. Họ gắn bó với nhau như keo sơn, máu mủ, không bạn bè, cậu bé Aliosa ngóng trông và ngán ngẩm đếm thời gian: “Có tuần không gặp ba anh đó. ra sân chơi”. Tiếng gọi thân mật của anh lớn xóa bỏ rào cản giai cấp để chúng tôi trở nên thân thiết hơn: “Xuống chơi với tụi em đi anh!”.

Tình bạn thời thơ ấu chân chính đôi khi có thể được thể hiện một cách đơn giản như vậy. Họ tâm sự, trò chuyện với nhau về hoàn cảnh gia đình. Cùng hoàn cảnh mồ côi mẹ, thường xuyên bị người lớn đánh đập, các em càng cảm thấy cần nhau hơn. Aliosa thương cảm khi thấy các bạn nghe kể chuyện cổ tích “họ ngồi sát nhau, như gà con”. Nếu cậu bé Aliosa ngây thơ tin vào điều kỳ diệu của thế giới cổ đại rằng người chết sẽ sống lại, thì cậu bé lớn hơn nhận ra rằng không có chuyện đó. “Đó là những câu chuyện cổ tích…” Cậu bé cũng có thể cảm nhận được nỗi buồn, sự cay đắng không gì lấp đầy được khi vắng mẹ.

Sự việc im bặt, “thằng út mím môi phồng má, còn đứa kia chống khuỷu tay lên gối… đè anh xuống”. Không khí buồn bã không bị cắt ngang bởi một ông đại tá già, một phép thử cho tình bạn khi người cha già hung dữ ngăn cấm những đứa con vừa sợ vừa buồn “lặng lẽ xuống xe”. và vào nhà” như “những đứa trẻ ngoan”. Bức tranh so sánh chủ đề đáng thương của những đứa trẻ quen thuộc bị véo và đòn roi.

Còn Aliosa thì “chộp vai, nắm tay tên cướp” khiến bạn khóc thét vì sợ hãi. Sức mạnh to lớn của tình bạn không thể bị chia cắt, cho dù đó là những đòn chí mạng của đại tá hay ông nội. “Tôi vẫn đang chơi với những đứa trẻ đó và tôi đang có rất nhiều niềm vui.” Chúng tôi cũng khoét một lỗ hình bán nguyệt trên hàng rào và thận trọng “canh gác phòng trường hợp đại tá bất ngờ gặp chúng tôi”.

Các cuộc gặp gỡ và trò chuyện vẫn diễn ra như trước, và họ không bao giờ nói về cha và dì ghẻ. Chi tiết gây tò mò trong đoạn trích, khi Aliosa kể lại những câu chuyện mẹ kể, “mẹ biết ở đâu… chạy về nhà hỏi mẹ lần nữa”. Tình yêu ấy thật hồn nhiên và trong sáng.

Bên cạnh tình bạn bền chặt, tuổi thơ của nhà văn cũng thật hạnh phúc khi được sống trong tình yêu thương của người bà hiền thảo. Những câu chuyện cổ tích bà kể đã nuôi dưỡng tâm hồn ngây thơ của Aliosa và giúp cậu không mất niềm tin vào cuộc sống. Anh ta có thể may mắn hơn những người bạn của mình vì họ giả vờ được bao quanh bởi một người nào đó trong gia đình. Tiếng thở dài của cậu bé lớn khi nghe Alio-sa kể về bà của mình, khiến tôi nghĩ: “Có lẽ các bà đều rất tốt, bà của con cũng rất tốt…”. Ngôn từ còn giản dị, kết thúc bằng dấu chấm lửng, gợi nỗi buồn xa xăm Sâu thẳm trong mắt em

Qua đoạn trích “Những đứa trẻ” nhà văn Nga giúp chúng ta nhận ra vẻ đẹp của tình bạn tuổi thơ đẹp đẽ và tình mẫu tử thiết tha. Đó chính là nguồn động lực bào mòn tâm hồn và một tuổi thơ bất hạnh.

3. Thông tin về tác phẩm:

3.1. Hoàn cảnh sáng tác tác phẩm:

– Tác phẩm “Thời thơ ấu” là tiểu thuyết tự truyện của Gorki, nằm trong bộ ba tiểu thuyết tự truyện về cuộc đời ông.

– “Thời thơ ấu” được viết vào năm 1913 – 1914, gồm 13 chương

– Văn bản Những đứa trẻ được trích trong chương 9 của tác phẩm “Thời thơ ấu”.

3.2. Bố cục:

– Phần 1: Từ đầu đến “…đè em nó xuống”: Aliosa và ba đứa trẻ hàng xóm và tình bạn trong sáng, thân thiết giữa chúng tôi

– Phần 2: Từ đoạn tiếp theo đến “….cấm đến nhà tôi”: Cấm tình bạn trong sáng

– Phần 3: Phần còn lại: Dù bị ngăn cấm nhưng bọn trẻ vẫn giữ tình bạn thân thiết.

3.3. Tóm tắt tác phẩm:

Sau khi em út được Aliosa và hai người anh cứu thoát khỏi căn hầm dưới đáy giếng, ba đứa trẻ hàng xóm đã bị bố ngăn cản không cho chơi với Aliosa. Tuy nhiên, gần một tuần trôi qua, ba đứa trẻ lại đến sân chơi, rủ Alyosha chơi cùng.

Khi nói chuyện với ba anh em con nhà Đại tá, Alyosha hỏi chuyện cũ của mẹ nhưng họ tỏ ra buồn bã, mẹ mất và bố lấy mẹ khác. khác. Trong truyện cổ tích, mẹ kế là mụ dì ghẻ, còn mụ dì ghẻ là ác độc.

Alyosha kể những câu chuyện cổ tích mà bà anh thường kể cho ba đứa trẻ Mục đích của chúng. Tuy nhiên, đại tá patsiannikov lại xuất hiện, ngăn cấm, không cho Alyosha chơi với ba đứa trẻ. Dù bị ngăn cấm, bốn đứa trẻ vẫn tìm cách chơi với nhau, kết thân bằng cách kể cho nhau nghe những câu chuyện trải qua trong cuộc sống.

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com