Phân tích truyện ngắn Bến quê của Nguyễn Minh Châu hay nhất - Biểu mẫu
Văn Phòng Luật LVN
Trang chủ - DG - Phân tích truyện ngắn Bến quê của Nguyễn Minh Châu hay nhất

Phân tích truyện ngắn Bến quê của Nguyễn Minh Châu hay nhất

Nhằm giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo cũng như có thể chuẩn bị tốt cho kì thi chuyển cấp sắp tới, hôm nay chúng tôi mời các bạn tìm hiểu một số bài văn mẫu phân tích truyện ngắn Bến Quê dưới đây nhé

1.Dàn ý phân tích Truyện ngắn Bến Quê của Nguyễn Minh Châu:

1.1. Mở bài:

– Về tác giả Nguyễn Minh Châu: chính luận, viết về dư âm trận mạc, bao quát vấn đề dân sinh qua cảm hứng của một người lính từng trải.

– Giới thiệu văn bản Bến quê: Truyện Bến quê chuyển tải những suy nghĩ, trải nghiệm sâu sắc của nhà văn về con người và cuộc đời, thức tỉnh mọi người trân trọng những vẻ đẹp, giá trị giản dị, gần gũi của quê hương và gia đình

1.2. Thân bài:

a. Cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật về cảnh đẹp thiên nhiên làng quê

– Hoàn cảnh của Nhĩ:

+ Buổi chiều đầu thu qua khung cửa sổ em nhận ra vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiên quê hương

+ Những bông sen cuối mùa có màu đậm hơn.

+ Vòm trời mùa thu như cao hơn

+ Đặc biệt là vẻ đẹp trù phú của bãi bồi

⇒ Mỗi cảnh đều có vẻ đẹp riêng rất đỗi thân quen, bình dị. Em xúc động trước cảnh đẹp của quê hương yêu dấu

b. Cảm xúc của Nhĩ về vợ

– Những ngày cuối đời nằm trên giường bệnh, anh mới cảm nhận được vẻ đẹp của Liên – vợ anh.

– Liên phải chịu nhiều vất vả, lo toan. Anh vô cùng xót xa khi thấy Liên mặc chiếc áo vá => vẻ đẹp mộc mạc, giản dị

– Liên đã cần mẫn, suốt đời âm thầm hi sinh vì chồng con, vì gia đình

– Dù đã trở thành một người phụ nữ thành thị nhưng Liên vẫn giữ được vẻ đẹp tâm hồn trong sáng

Cuối đời Nhĩ mới nhận ra và hiểu được tình yêu thương của gia đình bởi anh nhận ra rằng gia đình mãi mãi là tổ ấm, là hạnh phúc và là nơi nương tựa vững chắc nhất.

c. Cảm xúc và suy nghĩ về sự kết thúc của một cuộc sống bình dị

– Khi nhận ra vẻ đẹp của bãi bồi bên sông, Nhĩ đã khao khát cháy bỏng được đặt chân đến bãi bồi ấy.

– Mong ước ấy thật giản dị nhưng lại trở nên đặc biệt trong hoàn cảnh của bạn lúc này – thật vô vọng => cho thấy sự thức tỉnh đau đớn của Nhĩ.

– Từ hỏi con thất bại cùng với tuổi đời non nớt, Nhĩ đã phát hiện ra một quy luật phổ biến của đời người.

– Hành động “vươn vai” của ông lão như muốn cảnh báo mọi người: hãy nhanh chóng thoát ra khỏi cuộc sống xô bồ, tất bật để hướng tới những giá trị đích thực của cuộc sống.

⇒ Nhà văn đã gửi gắm vào nhân vật Nhĩ những triết lí sống cốt lõi, đó là: trân trọng những giá trị bình dị nhất trong cuộc sống, quê hương, đất nước.

1.3. Kết bài:

– Khẳng định lại những thành công về nghệ thuật và nội dung:

+ Tình huống truyện được xây dựng đặc sắc, phát triển tư tưởng nhân vật, miêu tả chi tiết nhân vật, tạo nhiều hình ảnh mang ý nghĩa tượng trưng.

+ Qua đó gợi cho người đọc những suy nghĩ về con người và cuộc sống, những nét đẹp đôi khi là những gì bình dị nhất mà ta không thể vô tình nhận ra.

2. Phân tích truyện ngắn Bến Quê của Nguyễn Minh Châu hay nhất:

Nguyễn Minh Châu là cây bút xuất sắc nhất của nền văn học Việt Nam thời kì kháng chiến chống Mĩ. Ông đã để lại cho nền văn học nước nhà một sự nghiệp thơ ca khá đồ sộ như: Những bức tranh, Dấu chân người lính, Mảnh trăng cuối rừng… Đây là thời kỳ nhà văn “đi tìm những viên ngọc ẩn mình trong biển tâm hồn của con người” vào thời mà người Việt Nam dường như chỉ sống trong lý tưởng. Nhưng khi đất nước hòa bình, ông rất nhạy cảm và nhìn thấy những thay đổi của con người. Cuộc sống đầy đau thương. Nhưng thiết tha yêu đời, đọc” Bến quê” của Nguyễn Minh Châu đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

Tác phẩm được tạo nên bởi một cốt truyện đơn giản nhưng cũng rất độc đáo. Tác giả đặt nhân vật của mình vào một căn bệnh hiểm nghèo – tức là bị liệt toàn thân, không thể cử động dù chỉ là cử động trên giường bệnh. Và anh ấy đã làm một công việc để có thể đi khắp thế giới mà không bỏ sót một xó xỉnh nào. Một cách xây dựng rất tinh tế, ngay ở đầu truyện đã thu hút người đọc tò mò đọc tiếp các tình huống, tình tiết của truyện.

Nhưng không chỉ có tình huống trớ trêu đó, nhà văn còn bày ra một tình huống khác đầy nghịch lý. Khi Nhĩ phát hiện ra vẻ đẹp kỳ lạ của bãi bồi bên kia sông, ngay trước cửa sổ nhà mình, Nhĩ biết rằng mình sẽ không bao giờ đặt chân đến mảnh đất đó dù nó ở rất gần mình. Tạo ra hàng loạt nghịch lý như trên, tác giả muốn nhắc nhở người đọc đi đến một nhận thức về cuộc sống: đời người chứa đựng nhiều bất thường, nghịch lý rất ngẫu nhiên, không ai báo trước và khó tránh khỏi những cám dỗ đó.

Truyện mở đầu bằng một bức tranh, Nhĩ từ trong cửa phòng khách đã nhìn thấy những cảnh vô cùng đẹp đẽ và sống động. Từ xa đến gần, tôi nhận thấy: hoa tím, sông Hồng rộng, bầu trời cao hơn, rất gần bãi bồi bên kia sông… Một cảm giác bình dị nhưng qua con mắt của một con người. Những người đã đi khắp nơi bây giờ bị bệnh. Liệu tác phẩm có thể hiện hết những triết lý sống và bộc lộ một không gian có chiều sâu và chiều rộng? Không gian vẫn như xưa nhưng Nhi cảm thấy mới lạ và đẹp vô cùng. Qua đó, tác phẩm muốn rút ra một triết lý cho cuộc sống: quê hương là máu thịt, là linh hồn của chúng ta, đừng vô tình mà hãy gắn bó và trân trọng nó.

Trong mỗi chúng ta đều biết rằng: gia đình và những người thân yêu là chỗ dựa tinh thần quan trọng nhất của cuộc đời mình. Đặc biệt đối với nhân vật Nhĩ, người vợ Liên của anh chính là người chăm sóc anh nhiều nhất. Nhìn vợ bước xuống cầu thang, anh xót xa cho “người đàn bà cả đời đi trên những bậc thang gỗ đã mòn”. Ngay cả người vợ của ông khi còn là một cô gái, vẫn còn khăn xếp nâu, bây giờ là một phụ nữ thành thị với cuộc sống chưa bao giờ tốt hơn. Không giấu được sự nghèo khó của cả nhà, khi Nhi nhìn thấy “Liên đang mặc một chiếc áo vá”, cô đã cảm nhận được “những ngón tay gầy guộc đang vuốt ve bờ vai của mình”. Và Nhĩ nhận ra tất cả tình yêu, sự cần mẫn, hi sinh thầm lặng của vợ. Chính những ngày cuối đời, nhân vật mới thực sự thấu hiểu lòng biết ơn sâu sắc của mình với người vợ “cũng như cánh phù sa nằm nghiêng bên kia, tâm hồn Liên vẫn giữ được sự cần cù, chịu đựng hy sinh từ bao đời và đó là nhờ rằng sau bao ngày lang bạt. Nhĩ đã tìm được nơi nương tựa trong những ngày này là gia đình.

Đi qua sông với Nhĩ vừa là ước mơ, vừa là suy ngẫm về cuộc đời. Hình ảnh sông Hồng không phải là ranh giới giữa thực và mộng, mà chiếc cầu là con đò mỗi ngày chỉ qua một lần. Nhĩ đã nhờ con trai – niềm hy vọng của vợ chồng anh để thực hiện ước mơ đó. Nhưng người con không hiểu tâm nguyện của cha nên miễn cưỡng thực hiện và mải mê với cuộc chơi hấp dẫn bên lề đường để rồi bỏ lỡ cơ hội duy nhất. tốt nhất. phà trong ngày. Hình ảnh đứa trẻ, hình ảnh khát vọng từ “chiếc mũ cói rộng vành, màu áo trứng” thấp thoáng, có khi là một đứa trẻ, có khi là một nhân vật. Từ hoàn cảnh của mình, anh Nhĩ đã nghiệm ra quy luật chung của đời người “con người trên đường đời khó tránh khỏi những khúc quanh co”. Vì vậy, ông không trách con trai mình. Còn với các em và thầy Khuyến, Nhĩ cũng nhận thấy tình làng nghĩa xóm vô cùng ấm áp và cần thiết đối với con người.

Truyện mở đầu bằng một bức tranh, Nhĩ từ trong cửa phòng khách đã nhìn thấy những cảnh vô cùng đẹp đẽ và sống động. Từ xa đến gần, tôi nhận thấy: hoa tím, sông Hồng rộng, bầu trời cao hơn, rất gần bãi bồi bên kia sông… Một cảm giác bình dị nhưng qua con mắt của một con người. Những người đã đi khắp nơi bây giờ bị bệnh. Liệu tác phẩm có thể hiện hết những triết lý sống và bộc lộ một không gian có chiều sâu và chiều rộng? Không gian vẫn như xưa nhưng Nhi cảm thấy mới lạ và đẹp vô cùng. Qua đó, tác phẩm muốn rút ra một triết lý cho cuộc sống: quê hương là máu thịt, là linh hồn của chúng ta, đừng vô tình mà hãy gắn bó và trân trọng nó.

Trong mỗi chúng ta đều biết rằng: gia đình và những người thân yêu là chỗ dựa tinh thần quan trọng nhất của cuộc đời mình. Đặc biệt đối với nhân vật Nhĩ, người vợ Liên của anh chính là người chăm sóc anh nhiều nhất. Nhìn vợ bước xuống cầu thang, anh xót xa cho “người đàn bà cả đời đi trên những bậc thang gỗ đã mòn”. Ngay cả người vợ của ông khi còn là một cô gái, vẫn còn khăn xếp nâu, bây giờ là một phụ nữ thành thị với cuộc sống chưa bao giờ tốt hơn. Không giấu được sự nghèo khó của cả nhà, khi Nhi nhìn thấy “Liên đang mặc một chiếc áo vá”, cô đã cảm nhận được “những ngón tay gầy guộc đang vuốt ve bờ vai của mình”. Và Nhĩ nhận ra tất cả tình yêu, sự cần mẫn, hi sinh thầm lặng của vợ. Chính những ngày cuối đời, nhân vật mới thực sự thấu hiểu lòng biết ơn sâu sắc của mình với người vợ “cũng như cánh phù sa nằm nghiêng bên kia, tâm hồn Liên vẫn giữ được sự cần cù, chịu đựng hy sinh từ bao đời và đó là nhờ rằng sau bao ngày lang bạt. Nhĩ đã tìm được nơi nương tựa trong những ngày này là gia đình.

Đi qua sông với Nhĩ vừa là ước mơ, vừa là suy ngẫm về cuộc đời. Hình ảnh sông Hồng không phải là ranh giới giữa thực và mộng, mà chiếc cầu là con đò mỗi ngày chỉ qua một lần. Nhĩ đã nhờ con trai – niềm hy vọng của vợ chồng anh để thực hiện ước mơ đó. Nhưng người con không hiểu tâm nguyện của cha nên miễn cưỡng thực hiện và mải mê với cuộc chơi hấp dẫn bên lề đường để rồi bỏ lỡ cơ hội duy nhất. tốt nhất. phà trong ngày. Hình ảnh đứa trẻ, hình ảnh khát vọng từ “chiếc mũ cói rộng vành, màu áo trứng” thấp thoáng, có khi là một đứa trẻ, có khi là một nhân vật. Từ hoàn cảnh của mình, anh Nhĩ đã nghiệm ra quy luật chung của đời người “con người trên đường đời khó tránh khỏi những khúc quanh co”. Vì vậy, ông không trách con trai mình. Còn với các em và thầy Khuyến, Nhĩ cũng nhận thấy tình làng nghĩa xóm vô cùng ấm áp và cần thiết đối với con người.

3. Phân tích truyện ngắn Bến Quê của Nguyễn Minh Châu ấn tượng nhất:

Chẳng hiểu sao lâu lắm rồi mới đọc Bến quê, cứ tưởng đây là di chúc nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu gửi lại nhân gian, được ông viết hơn bốn năm trước ngày ra đi, và hơn hai năm sau khi biết mình mắc căn bệnh hiểm nghèo – ung thư máu. Trong dung lượng rất hạn chế, chỉ khoảng sáu trang (Bến quê có lẽ là một trong những truyện ngắn hay nhất của Nguyễn Minh Châu), nhà văn đã gửi gắm những chiêm nghiệm sâu sắc, minh triết về kiếp người, chỉ có được khi một người đã đi gần hết cuộc đời, nhìn lại mình và vượt qua mọi dục vọng, danh lợi, ảo vọng để chạm đến những giá trị sống đích thực, giản dị và bền vững.

Cũng như ở nhiều truyện ngắn thành công khác của mình, Nguyễn Minh Châu đã tạo ra một tình huống đặc biệt trong Bến quê để đặt các nhân vật vào đó và soi tỏ thế giới nội tâm của họ, làm nổi bật vấn đề tư tưởng. của câu chuyện. Tình thế (như cách gọi của Nguyễn Minh Châu) hay tình thế ở Bến quê là một tình thế đầy nghịch lí. Nhân vật chính của truyện – Anh Nhĩ – từng rong ruổi khắp nơi trên Trái Đất, cuối đời bị căn bệnh hiểm nghèo trói chặt vào giường bệnh đến mức không thể tự mình di chuyển mấy chục phân bên cửa sổ.

Nhưng cũng chính vào một buổi sáng trong những ngày cuối đời, từ khung cửa sổ căn gác, Nhĩ nhận ra ở vùng đất phù sa bên kia sông, ở vùng quê thân thuộc, một vẻ đẹp bình dị nhưng rất đỗi quyến rũ.

Vào buổi sáng sớm mùa thu ấy, từ căn chòi nhỏ hẹp cạnh cửa sổ căn gác xép của mình, Nhĩ đã gặp ở khoảng không gian bên ngoài, những đồ vật quen thuộc lần đầu tiên tái hiện sắc màu và đẹp đẽ. Hoa thưa dần về cuối mùa như tím hơn. Tiết trời chớm thu mang đến cho dòng sông Hồng lúc này đang khoe sắc trước cửa sổ căn gác nhà Nhi một màu đồng thau xen lẫn với màu xanh non, những sắc màu thân thuộc như da thịt, hơi thở của đất. Khung cảnh phù sa bên kia sông, một không gian gần gũi, quen thuộc vẫn hiện ra trước cửa sổ nhà Nhĩ nhưng anh chưa bao giờ đặt chân vào đó, dù Nhĩ đã đi đến mọi ngõ ngách trong cuộc đời anh. Vì thế, bên kia sông Hồng đối với Nhĩ là một chân trời gần mà xa.

Cũng trong những ngày này, nằm trên giường bệnh, được vợ chăm sóc từng miếng ăn, ngụm nước, Nhĩ mới cảm nhận hết sự vất vả, cần mẫn, tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của vợ. Cũng như bao nhân vật nữ khác của Nguyễn Minh Châu, Liên – vợ Nhĩ – là hiện thân của vẻ đẹp thiêng liêng, lòng vị tha và sự hi sinh thầm lặng, khiêm nhường. Những cử chỉ nhẹ nhàng quan tâm tỉ mỉ, chu đáo, những lời động viên thấu hiểu tâm trạng của chồng, rồi chiếc áo vá và những bước đi rất nhẹ trên chiếc cầu thang gỗ đã mòn – bấy nhiêu chi tiết ấy dù chỉ xuất hiện thôi cũng đủ để miêu tả tính cách Liên. thoáng qua ở đầu truyện cũng để lại trong lòng người đọc một hình ảnh đẹp đẽ, giản dị mà sâu sắc. Sau bao năm tháng phiêu bạt, nhưng cuộc đời dành cho những chuyến đi khắp chân trời, đến tận bây giờ, những ngày cuối đời, Nhĩ mới thấy và hiểu ra bến đỗ bình yên, điểm tựa cho cuộc đời mình chính là gia đình, là người vợ cả đời yên bề gia thất. Nhĩ nói với Liên bằng cả sự biết ơn lẫn hối hận: Cả đời anh chỉ làm khổ em.

Hoa bồ công anh cuối mùa có màu đậm hơn, bên sông có chỗ sạt lở, khi lũ thượng nguồn về thì ngủ quên vào sáng sớm, hai chi tiết này gợi cho ta hình ảnh cuộc sống của loài vật trong buổi sơ khai. Những hình ảnh bãi bồi, bãi sông và toàn cảnh thiên nhiên được dựng lên trong truyện thực ra mang ý nghĩa khái quát, tượng trưng. Đó là vẻ đẹp của cuộc sống trong sự gần gũi, thân thuộc, quen thuộc như bến của dòng sông quê hương, bãi bồi, rộng ra là quê hương, đất nước.

Chi tiết Nhĩ tham gia một nhóm cờ bên đường và hình ảnh Nhĩ với những động tác, cử chỉ khác thường ở cuối truyện đều có ý nghĩa tượng trưng rất rõ ràng. Việc sử dụng dày đặc hình ảnh, chi tiết tượng trưng khiến tác phẩm của Nguyễn Minh Châu chứa nhiều tư tưởng, hàm nghĩa hơn là ý nghĩa thực của điều được miêu tả, có khả năng gợi nhiều liên tưởng, suy nghĩ trong người đọc.

Hành trình sáng tạo của Nguyễn Minh Châu bỗng dừng lại khi tài năng và tư tưởng của nhà văn đạt đến độ chín, cũng là lúc sự nghiệp đổi mới văn học nước ta bước vào chặng đầu tiên. Trong hội nghị tưởng niệm Nguyễn Minh Châu nhân ngày giỗ đầu của ông, nhà văn Nguyên Ngọc đã vinh danh Nguyễn Minh Châu trong số những cây bút tiên phong ưu tú, tài năng nhất của nền văn học nước ta hiện nay. Trong con người và từng trang sách của Nguyễn Minh Châu, dưới cái nhìn khiêm tốn, sâu sắc và giản dị, luôn có ngọn lửa nhiệt huyết – ngọn lửa được thắp lên từ khát vọng đi tìm chân lý của đứa trẻ và tinh thần bền bỉ của mình.

Theo dõi chúng tôi trênDuong Gia FacebookDuong Gia FacebookDuong Gia TiktokDuong Gia TiktokDuong Gia YoutubeDuong Gia YoutubeDuong Gia GoogleDuong Gia Google
5/5(1
bình chọn
)

SOẠN HỢP ĐỒNG, ĐƠN, VĂN BẢN THEO YÊU CẦU CHỈ 500.000đ

--- Gọi ngay 1900.0191 ---

(Tư vấn Miễn phí - Hỗ trợ 24/7)

Công ty Luật LVN - Địa chỉ: Số 16B Nguyễn Thái Học, Yết Kiêu, Hà Đông, Hà Nội, Việt Nam

Gmail: luatlvn@gmail.com