Bài viết dưới đây là tổng hợp các bài Cảm nhận vẻ đẹp Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều hay nhất. Cùng tham khảo để cảm nhận nhan sắc và tài năng của Kiều đồng thời có thêm nhiều kiến thức nhé:
1. Dàn ý cảm nhận vẻ đẹp của Thúy Kiều ngắn gọn nhất:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm:
Nguyễn Du là một đại thi hào, một nhà thơ thiên tài của dân tộc, ông đã có nhiều đóng góp vào kho tàng văn học dân tộc.
Truyện Kiều là một kiệt tác bất hủ viết về cuộc đời của Thúy Kiều – một cô gái tài hoa nhưng kém may mắn.
– Giới thiệu đoạn trích Chị em Thúy Kiều: Đoạn trích viết về vẻ đẹp và tài năng của hai chị em Thúy Vân, Thúy Kiều, đặc biệt là vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
1.2. Thân bài:
Miêu tả đoạn trích:
Vị trí: Đoạn trích nằm ở phần đầu tác phẩm, giới thiệu về gia cảnh của Thúy Kiều.
Giá trị nội dung: Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” ca ngợi vẻ đẹp của hai chị em Thúy Vân
Thúy Kiều, mỗi người có một vẻ đẹp riêng và đều có chung một dự cảm về số phận tương lai khác nhau.
Luận điểm 1: Vẻ đẹp nhân cách Thúy Kiều
“Kiều càng sắc sảo mặn mà” -> Thúy Kiều mặn mà về tâm hồn, sắc sảo về trí tuệ
“Thu thủy”: vẻ đẹp của đôi mắt trong veo, êm dịu, đượm buồn như mặt nước hồ thu
“xuân sơn”: vẻ đẹp của Lông mày giống như nét xuân sơn trong bức tranh thủy mặc
-> Tác giả dùng ước lệ tượng trưng để miêu tả đôi mắt trong veo, long lanh của Kiều.
=> Thúy Kiều gợi lên một trang tuyệt sắc giai nhân với vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” khiến thiên nhiên phải ghen, ghét ghen: ghen tuông, giận hờn.
=> Dự cảm về số phận, cuộc đời trôi nổi ở tương lai.
Luận điểm 2: Tài sắc của Thúy Kiều
Tài sắc của Thúy Kiều đạt đến mức lý tưởng theo quan niệm thẩm mỹ phong kiến: cầm, thi, thi, họa
“Pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm”
Kiều cái gì cũng biết, nhưng nổi bật nhất là thơ, cầm tấu chương: “Nghề cá nhân đón hồ bằng tấu chương”.
Đặc biệt, bạc mệnh của nàng là tiếng nói của một trái tim đa sầu, đa cảm: “Phận bạc đã đành lại càng tủi”.
-> Báo trước cuộc đời, số phận, bi kịch của nàng như vở nhạc kịch “Bạc mệnh”.
=> Chân dung Thúy Kiều, một kẻ ghen tạo hóa, một tài năng thiên bẩm, một tâm hồn đa cảm dự báo trước một số phận trắc trở, nghiệt ngã, sóng gió bởi “Có tài, bạc nghĩa mà yêu nhau”.
=> Số phận chung của người phụ nữ xưa phải chịu đựng những vất vả, khó khăn và những bất công của xã hội. Đời họ như tấm lụa trôi giữa chợ, như những thân bèo lênh đênh không biết trôi về đâu.
Nét nghệ thuật
Nghệ thuật miêu tả ước lệ tượng trưng:
Dùng miêu tả để tương phản với biến hóa, linh hoạt để tạo hứng thú cho chân dung nhân vật
Nghệ thuật sử dụng ngôn ngữ độc đáo, đặc biệt là những từ láy có giá trị gợi tả cao.
Nghệ thuật lấy điểm miêu tả, đòn bẩy
Các biện pháp so sánh, ẩn dụ, nhân hóa, đối xứng, liệt kê…
1.3. Kết bài:
Tái hiện vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong đoạn trích.
Nêu cảm nghĩ của em.
2. Cảm nhận vẻ đẹp Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều hay nhất:
Kiệt tác Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du trong hơn 200 năm qua đã làm say lòng người không chỉ bởi những giá trị xã hội sâu sắc, những tư tưởng, quan niệm tiến bộ mà còn bởi những đoạn thơ miêu tả chân thực. đạt đến trình độ uyên bác. Trong số đó có thể kể đến đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” với bức chân dung đẹp về Thúy Kiều.
Trong bức chân dung Thuý Vân, Nguyễn Du miêu tả chi tiết chân dung nàng với vẻ đẹp kiêu sa, đài các, cao sang. Vẻ đẹp của Thúy Vân đạt tiêu chuẩn thẩm mỹ của chế độ phong kiến. Cô vốn đã xinh đẹp nay lại càng xinh đẹp hơn. Vẻ đẹp của Thúy Kiều vượt ra ngoài những khuôn phép, gượng ép phải có từ trước. Vẻ đẹp ấy là vẻ đẹp của cái nhìn “sặc sỡ” và “mặn mà”
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Nhà thơ cố nhấn mạnh các từ “nữa”, “thêm”. Bạn không chỉ xinh đẹp hơn tôi, mà còn tài năng hơn tôi. Nhắc đến vẻ đẹp của các mỹ nhân ngày xưa, người ta thường nghĩ đến vẻ đẹp dịu dàng như lụa đào. Vì vậy, sự sắc sảo, mặn mà của Kiều chắc chắn là điều đặc biệt.
Khi dựng chân dung Thuý Vân, Nguyễn Du thể hiện nghệ thuật miêu tả toàn diện, còn với Thuý Kiều, Nguyễn Du thiên về miêu tả đối lập bằng nét vẽ nhẹ nhàng, thanh thoát. Bằng ngòi bút đột phá với lối ước lệ cổ điển, Nguyễn Du khiến người đọc đắm chìm trong vẻ đẹp của đôi mắt Kiều:
“Làn thu thủy nét xuân sơn”
Hội họa cổ điển phương Đông có những nét vẽ khá độc đáo: lấy điểm tả, vẽ họa tiết trăng. Nguyễn Du cũng dùng bút pháp này, chỉ tả “làn”, là “nét” và dựng lên chân dung người phụ nữ đẹp. Đôi mắt ấy trong, dài, thăm dò, đằm thắm, bố cục như mặt hồ thu ẩn hiện dưới đôi lông mày thanh tú, uyển chuyển như núi mùa xuân. Vẻ đẹp trong mắt Kiều kết tinh những tinh hoa của đất trời, của núi sâu sông dài; của sự mềm mại và dịu dàng của mùa thu và sự tinh khiết của mùa xuân. Chọn tả đôi mắt của Kiều là một dụng ý của Nguyễn Du bởi đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Đôi mắt biết nói phản ánh một tâm hồn đa cảm, một đầu óc nhạy bén. Nguyễn Gia Thiều cảm hứng trước vẻ đẹp của đôi mắt người phụ nữ:
“Khóe thu ba gợn sóng kinh thành”
Đôi mắt của người cung nữ ở đây được miêu tả rất đẹp, gợi lên vẻ sắc lạnh, dữ dội chứ không nồng nhiệt như đôi mắt của Kiều.
Vẻ đẹp của Kiều được đặt trong mối quan hệ với thiên nhiên:
“Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”
Các từ “ghét”, “ghen” được sử dụng phép nhân hóa để thể hiện sự ghen ghét, đố kỵ của thiên nhiên trước vẻ đẹp ngưỡng mộ của Kiều. Hãy coi cái đẹp đó còn được đặt trong mối quan hệ với con người. Đại thi hào đã dùng điển cố “nghiêng nước nghiêng thành” để khẳng định vẻ đẹp nước trời của Kiều có thể sáng chói sánh vai cùng các mỹ nhân mà lịch sử ca ngợi.
Xinh đẹp là thế, nhưng trời sinh đã thông minh bẩm sinh mà lại đa tài: đàn, hát, vẽ tranh, làm thơ, soạn nhạc. Đặc biệt tài Kiều đã trở thành tài năng, sở trường. Kiều hay đến nỗi biên soạn một khúc riêng, đó là tiếng lòng, trái tim đa cảm của Kiều. Tuy nhiên, người xưa đã từng nói:
“Một vừa hai phải ai ơi
Tài tình chi lắm cho trời đất ghen”
hay “Chữ tài liền với chữ tai một vần”
Điều đó báo trước một số phận cay đắng, éo le, bất hạnh, gợi một nàng Kiều đa sầu, đa cảm, đa đoan
Qua bức chân dung đẹp của người phụ nữ đẹp, Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp ước lệ cổ điển, bút pháp trau chuốt, gợi hình, gợi cảm và nghệ thuật so sánh, nhân cách hóa, điển cố hài hòa với bút pháp. Miêu tả tài năng bứt phá xây dựng vẻ đẹp đảo quốc của nàng Kiều.
Dựng lại bức chân dung định mệnh của nàng Kiều, Nguyễn Du đã thể hiện sự trân trọng, tình cảm của mình đối với người con gái bất hạnh.
3. Cảm nhận vẻ đẹp Thúy Kiều trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều ấn tượng nhất:
Từ lâu, Truyện Kiều của Đại thi hào dân tộc Nguyễn Du đã được coi là một tác phẩm có giá trị đặc sắc, đánh dấu bước phát triển vượt bậc cả về nội dung và nghệ thuật của truyện Nôm thế kỷ XVIII. Mặc dù, “Truyện Kiều” của Nguyễn Du được sáng tác dựa trên tiểu thuyết “Kim Vân Kiều Truyện” của Thanh Tâm Tài Nhân bên Trung Quốc, nhưng những vận dụng, tư tưởng nghệ thuật và sự sáng tạo nghệ thuật của Nguyễn Du trong “Truyện Kiều” đã những bước đột phá mới, thấm nhuần giá trị nhân văn, nhân đạo, nhân văn và nhân văn sâu sắc. Và một trong những nghệ thuật tạo hình bút pháp tài tình của Nguyễn Du đã làm nên thành công của tác phẩm đó chính là nghệ thuật miêu tả con người. Điều này được thể hiện rất rõ ràng, rất cụ thể trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” qua vẻ đẹp chân dung và tài năng của nhân vật Kiều.
Đoạn trích nằm ở phần đầu tác phẩm giới thiệu về gia cảnh của Kiều. Khi giới thiệu các thành viên trong gia đình Kiều, tác giả tập trung miêu tả tài sắc của Thúy Vân và Thúy Kiều. Sau khi xây dựng chân dung và vẻ đẹp của nhân vật Thúy Vân, nhà thơ tập trung miêu tả vẻ đẹp của Kiều so với Vân:
Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Vẻ đẹp của Kiều khác hẳn và hơn hẳn Vân cả về tài năng. Nó là “quy luật” của trí tuệ; “mặn” về tâm hồn.
Dưới ngòi bút của Nguyễn Du, vẻ đẹp của Kiều hiện lên nghiêng nước nghiêng thành. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn của con người. Và qua đôi mắt ấy của Kiều ta thấy được tâm hồn trong sáng, sâu sắc và có sức hấp dẫn lạ lùng của nhân vật. Vẻ đẹp của Kiều là vẻ đẹp vượt ra ngoài những chuẩn mực của tự nhiên và khuôn khổ của người phụ nữ phong kiến nên: “Hoa ghen – giận hờn” và cả nghiêng thành, nước:
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thanh
Nghệ thuật nhân hoá (hoa ghen – ghen tuông) kết hợp với nghệ thuật phóng đại (đảo ngữ: Nghiêng nước nghiêng thành) có tác dụng gợi vẻ đẹp của Kiều; và có tác dụng dự đoán số phận, cuộc đời của cô. Byem đẹp nhưng gợi, không hài hòa (khác với Vân: mất – tình: hòa thuận, yên ổn) nên cuộc đời nàng chắc chắn sẽ còn nhiều gian nan, khó khăn:
“Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
Tiếp đến là vẻ đẹp tài sắc vẹn toàn của nàng Kiều. Nếu như khi tả Vân, nhà thơ chỉ tập trung miêu tả cái hay, cái đẹp mà không chú trọng miêu tả tài năng, tâm hồn thì khi tả Kiều, nhà thơ chỉ miêu tả một phần, còn lại dành nhiều phần cho tài năng:
Sắc đành đòi một tài đành họa hai
Chỉ một câu thơ mà nhà thơ đã nêu được cả một tài năng. Xét về nhan sắc thì Kiều là số một nhưng xét về tài năng thì không ai sánh kịp nàng. Tài của Kiều có thể nói là có một không hai trên đời. Vì được trời phú cho trí thông minh nên Kiều tài sắc vẹn toàn trên mọi lĩnh vực nghệ thuật: cầm – thi – thi – họa. Tất cả đều đạt đến mức lý tưởng hóa theo quan niệm thẩm mỹ của lễ giáo phong kiến: “Nghề tranh đượm mùi tụng kinh”. Đặc biệt, tài năng của Kiều được nhấn mạnh ở tài năng: “Âm cung ngũ cung/ Nghề riêng đón đàn cầm một gang”: nàng thuộc lòng các cung bậc và chơi đàn hạc (đàn cổ) một cách điêu luyện. Không những thế, chị còn giỏi sáng tác nhạc: “Bài ca nhà trong tay làm nên chương/ Một số phận bạc bẽo càng làm người”. Mỗi lần đánh đàn, cô hát bài Bạc mệnh khiến người nghe day dứt, xót xa. Khúc hát là linh hồn, là tiếng đàn đã đi theo cuộc đời Kiều, thể hiện tấm lòng nhiều cảm xúc và cuộc đời nhiều xáo trộn, bất hạnh.
Tóm lại, chân dung Kiều là chân dung tính cách và số phận. Vẻ đẹp của Kiều là vẻ đẹp khác người nên khiến thiên nhiên phải ghen tị. Tài sắc của Kiều hơn người nên chắc chắn theo quy luật thường tình của số mệnh “Có tài đi liền với tài một âm” hay “Có tài và chữ tài ghét nhau” nên cuộc đời của Kiều là cuộc đời của một kẻ bạc mệnh. . định mệnh, khốn khổ và tàn nhẫn.
Qua đây ta thấy được tài năng độc đáo của Nguyễn Du trong nghệ thuật điêu khắc chân dung con người. Từ vẻ đẹp chân dung, nhà thơ bộc lộ những dự cảm về tính cách, cuộc đời, số phận của nhân vật. Và mặc dù ở đoạn trích đầu tác giả giới thiệu Thúy Kiều là em gái, em gái của Thúy Vân nhưng ngay sau đó, nhà thơ lại miêu tả nhân vật Vân trước, Kiều sau. Đó là sự vận dụng thủ pháp của nhà thơ trong việc tạo ra thủ pháp “đánh”. Điều đó có tác dụng nhấn mạnh và làm nổi bật vẻ đẹp độc đáo, nổi bật cả về nhan sắc, tài năng và tình yêu của nhân vật Thúy Kiều. Do đó, mặc dù chúng tôi sử dụng cùng một công nghệ để ước lượng các biểu tượng khi mô tả hai nhân vật, nhưng chúng tôi nhận thấy mức độ cường độ khác nhau ở mỗi người. Nhà thơ chỉ dùng bốn câu để tả Vân, còn lại dành mười hai câu để tả Kiều; Tác giả khi tả Vân chỉ tập trung tả cái đẹp, còn khi tả Kiều thì “đòi một, tài chê hai”. Tuy nhiên, nhân vật nào cũng hiện lên hết sức sinh động, cụ thể, chân thực với những vẻ đẹp, tính cách, số phận khác nhau.
Như vậy, bằng ước lệ lấy vẻ đẹp của thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của con người, Nguyễn Du đã khắc họa thành công bức chân dung của hai chị em Thúy Kiều, đặc biệt là vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều. Qua đó ta thấy được cảm hứng về vẻ đẹp, tài năng con người và dự cảm về một đời người tài hoa ở Nguyễn Du.