Thông qua tác phẩm Chiếc lược ngà, tác giả Nguyễn Quang Sáng muốn đề cập đến tội ác của chiến tranh và hậu quả với mỗi gia đình. Dưới đây là bài viết về Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong Chiếc lược ngà hay nhất.
1. Dàn ý Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong Chiếc lược ngà hay nhất:
1.1 Mở bài:
Giới thiệu về tác giả Nguyễn Quang Sáng và truyện Chiếc lược ngà, nêu hoàn cảnh sáng tác trong thời kỳ chống Mĩ khốc liệt.
1.2. Thân bài:
– Đặc điểm nhân vật bé Thu: Tình cảm mạnh mẽ, sâu sắc. Cá tính cứng cỏi đến mức ương ngạnh nhưng vẫn là một đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ.
– Tình huống truyện: Bé Thu chưa bao giờ được cha chăm sóc yêu thương, tình yêu Thu dành cho cha chỉ gửi trong tấm ảnh chụp cùng má.
– Phân tích diễn biến tâm lý nhân vật bé Thu:
Tâm trạng lúc đầu: ngạc nhiên, sợ hãi và bỏ chạy; không nhận ông Sáu là cha vì ông không giống trong bức ảnh; luôn tỏ ra lạnh nhạt, xa lánh ông Sáu; phản ứng quyết liệt, rồi trốn sang nhà bà ngoại kể nồi tức tối của mình.
Tâm trạng lúc sau: buồn rầu nghĩ ngợi thể hiện sự ân hận; hối hận và nhận cha đúng lúc phải chia tay cha; bộc lộ tình cảm mãnh liệt và xót xa.
– Nghệ thuật xây dựng nhân vật bé Thu:
Tình huống truyện giúp thể hiện tính cách và tâm lý của nhân vật.
1.3. Kết bài:
Nêu cảm nhận cá nhân.
2. Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong Chiếc lược ngà hay nhất:
Đề tài về tình cảm gia đình là một chủ đề quan trọng trong kháng chiến của Việt Nam và đã được nhiều tác giả khai thác. Trong số đó, “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng là một tác phẩm đáng để đọc và để lại nhiều ấn tượng sâu sắc.
Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” xoay quanh nhân vật bé Thu – một đứa trẻ dễ thương nhưng cực kỳ cá tính, gai góc và có tâm lý phức tạp. Tác giả đã đặt ra những tình huống độc đáo và tinh tế.
Anh Sáu là một chiến sĩ cách mạng, đi bộ đội chiến đấu khi con gái anh vừa mới sinh. Khi anh trở về sau vài năm, bé Thu đã 7-8 tuổi và không có nhiều kỷ niệm với cha do chỉ biết về cha qua những bức ảnh gia đình.
Trong ba ngày anh ở nhà, anh đã cố gắng tiếp cận và gần gũi với cô bé, nhưng bé Thu không chịu gọi một tiếng “ba”. Đến khi anh phải lên đường đi làm nhiệm vụ, bé Thu mới thốt ra một tiếng “ba” nghẹn ngào xúc động.
Trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà”, nhân vật bé Thu được miêu tả là một cô bé tinh nghịch, cá tính và ương ngạnh. Tuy nhiên, trong tâm hồn của bé, tình cảm dành cho ba rất sâu sắc và trong sáng. Bé chỉ nhìn thấy hình ảnh ba trong bức ảnh cưới của bố mẹ, nên khi ông Sáu xuất hiện trước mặt bé, bé không nhận ra ông là ba mình.
Ông Sáu là một chiến sĩ dũng cảm, đã trải qua nhiều trận đánh ác liệt, vì thế gương mặt của ông có nhiều biến đổi theo thời gian và không còn giống như trong bức ảnh cưới của bố mẹ. Tuy nhiên, điều đó không làm mất đi tình cảm gia đình thắm thiết giữa bé Thu và ông Sáu.
Tác giả đã miêu tả tình huống vô cùng độc đáo, với những suy nghĩ trẻ con kết hợp cùng suy nghĩ của người lớn của bé Thu, thể hiện tình cảm sâu nặng của một người con dành cho cha của mình. Khi cả nhà đến mời ông Sáu vào ăn cơm, bé Thu cứng đầu từ chối, chỉ nói “Vô ăn cơm” để ông Sáu tự nhận ra và tiếp cận bé.
Dù có ai nói thế nào đi chăng nữa, cô bé vẫn không muốn gọi ba. Nhưng khi biết rằng ông Sáng phải đi đánh trận, tiếng ba cuối cùng cũng tràn đầy trong trái tim cô bé. “Đừng đi, ba ơi. Hãy ở nhà với con.” Câu nói ấy phát ra từ tận đáy lòng đứa trẻ, tràn ngập sự mong chờ của một đứa con với cha. Thu ôm chặt lấy ba, khóc nức nở. Cô bé đã phải đợi tám năm mới được gặp ba, giờ đây cô bé không muốn xa cách và phải đợi thêm lần nữa.
Từ cách diễn đạt của tác giả, ta có thể thấy rằng Thu là một cô bé có tình cảm sâu sắc, mặc dù bên ngoài cô bé có tính cách gai góc nhưng bên trong thì yếu đuối và trẻ con. Cô bé khao khát có được sự hiện diện của ba hơn bất cứ điều gì khác.
Tình cảm của Thu đối với ba là một tình cảm thiêng liêng, tất cả các đứa trẻ đều cần sự quan tâm và chăm sóc của cả hai cha mẹ để phát triển và trưởng thành đúng cách.
Thông qua tác phẩm của mình, tác giả Nguyễn Quang Sáng muốn đề cập đến tội ác của chiến tranh và nhấn mạnh rằng, chiến tranh đã gây ra sự ly biệt cho nhiều gia đình, khiến cho các đứa trẻ không được ở bên cạnh cha, vợ không được ở bên cạnh chồng, và nhiều gia đình phải chịu đựng nỗi đau ly tán vì chiến tranh tàn khốc.
3. Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong Chiếc lược ngà ngắn gọn:
Có những trang văn khiến cho người đọc cảm thấy xúc động và đau lòng. Những nhân vật trong truyện có thể chỉ được tác giả miêu tả qua vài nét bút nhưng lại có sức ảnh hưởng lớn đến người đọc. Trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng, nhân vật bé Thu là một ví dụ điển hình. Trong truyện, bé Thu vẫn giữ một sự giận dữ và nghiêm khắc với cha dù đã trưởng thành, vì ông Sáu đã đi ra chiến trận khi bé còn rất nhỏ. Những cảm xúc đau khổ, mâu thuẫn nội tâm và sự đau đớn của bé Thu đã được tả rất chi tiết, khiến cho người đọc không thể không cảm thấy xúc động.
Bé Thu trong truyện “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng được tác giả miêu tả với đầy đủ cá tính và bướng bỉnh dù mới chỉ 8 tuổi. Trong đầu bé chỉ có một tấm hình duy nhất của ba và má chụp vào ngày cưới, đó là niềm hy vọng và mong chờ để chờ đợi ba trở về. Nhưng khi ông Sáu gọi bé bằng tên và cố gắng quyến rũ bé quay về, bé Thu vẫn kiên quyết từ chối, thể hiện sự cứng đầu và xa lánh. Sự lạnh lùng của bé chỉ bởi vết thẹo dài trên mặt của ba, một hậu quả của chiến tranh đầy tàn khốc. Tác giả đã tạo nên một hình ảnh rõ nét và táo bạo về cá tính mạnh của một cô bé Nam Bộ, giúp người đọc dễ dàng tưởng tượng và cảm nhận được tâm trạng kiên định và vững chắc của bé.
Bé Thu thể hiện tính bướng bỉnh và lạnh lùng với ông Sáu không chỉ bằng lời nói mà còn bằng cử chỉ. Khi mẹ bảo mời ba vô ăn cơm, bé chỉ nói một câu ngắn gọn “vô ăn cơm” và không chắt nước cơm cho ông Sáu dù không khó khăn. Tính cách này khiến ông Sáu đau lòng và cảm thấy thất vọng. Sự bướng bỉnh và lạnh lùng của bé Thu đạt đến cao trào khi ông Sáu gắp trứng cá cho bé vào bát, bé hất đổ cả chén cơm. Dù bị ông Sáu đánh đòn, bé Thu không giãy nảy lên và bỏ đi như dự đoán mà cầm đũa, gắp lại cái trứng cá vào chén rồi lặng lẽ đứng dậy, bước ra khỏi mâm.
Bé Thu đã quyết tâm từ chối mọi tình cảm và yêu thương của ba dành cho mình. Bé không coi ông Sáu là ba của mình. Nguyễn Quang Sáng đã khéo léo khắc họa không chỉ tâm lý của đứa trẻ 8 tuổi mà còn sử dụng nó như một phương tiện để khắc họa sự mãnh liệt, thiết tha của tình cha con. Dù ở với bố 3 ngày nhưng bé Thu cương quyết không thừa nhận ông, cho đến khi bà ngoại kể lại vết sẹo trên mặt do chiến tranh gây ra. Bấy giờ bé Thu mới òa khóc. Vẻ mặt đượm buồn của chị dường như đang suy tính điều gì, và khi anh Sáu lên đường ra trận, chị không dám lại gần, sợ lại nổi cơn thịnh nộ như trước. Tất cả những gì cô ấy có thể thốt ra là cụm từ nặng nề, đau đớn và dằn vặt “Cha ơi, hãy nghe con.” Dù vô cùng đau đớn và khổ sở, người cha vẫn không thể tìm ra cách nào để thuyết phục con gái mình.
Vào lúc đó, một cảnh tượng cảm động đã diễn ra. Bé Thu cất tiếng gọi “Cha ơi” bằng một giọng như vỡ ra từ sâu thẳm trái tim, sau bao năm kìm nén. Giọng của bé đủ khiến người đọc nghẹn ngào, sâu lắng và kiên định trong tình yêu của chị. Tiếng khóc của Thu xé tan sự im lặng, xé toạc trái tim của những người xung quanh và nghe thật đau lòng. Bao năm qua, cô bé Thu luôn mong mỏi được gặp cha và cất tiếng gọi ông. Tình yêu thương của bà dành cho cha trái ngược hoàn toàn với những ngày ông Sáu còn ở với họ. Chính sự ngoan cố, bướng bỉnh và tình yêu thương cha không lay chuyển ấy đã thôi thúc Thu quyết tâm tiếp bước cha đánh đuổi quân xâm lược.
Sự phát triển của nhân vật bé Thu với những tính cách, suy nghĩ, tình cảm của cô bé đã khiến người đọc càng thêm xúc động trước tình yêu thiêng liêng và sâu sắc nhất của người phụ nữ. Qua đây, tác giả cũng lên án, tố cáo chiến tranh đã làm bao gia đình phải mất nhà cửa, người thân.